Throne of Magical Arcana
Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 05 - Trăng đỏ (325-507)

Chương 337 - Thí nghiệm chuyên sâu

15 Bình luận - Độ dài: 2,865 từ - Cập nhật:

*Trans+Edit: Lắc

Tại văn phòng trên tầng 33, trụ sở Ma pháp Nghị viện.

Trên tay Lucien là một lá thư có chữ ký của Oliver Constantine: “…Bắt đầu từ bậc năm, mỗi lần ma lực tăng lên là một lần thế giới nhận thức của một pháp sư tương tác với linh hồn của họ và dần dần được thực thể hóa. Để có thể trở thành một Pháp sư huyền thoại, thế giới nhận thức của họ phải bán kiên cố hóa, từ đó hình thành nên một lãnh địa giữa thực và ảo…”

Lucien ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn thầy mình, nhưng Fernando vẫn chỉ trầm ngâm suy nghĩ với hai mắt khép lại, không hề có chút sửng sốt nào trước bí mật của bậc huyền thoại được tiết lộ trong thư, cũng không trách cậu đã nghe một điều mà mình không nên nghe.

Mặc dù trong cuốn Chiêm tinh và Ma thuật Nguyên tố có ghi chép lại nghi lễ tấn thăng lên huyền thoại, nhưng bản thân cậu vẫn chưa tới được bậc cao cấp, thế nên cả linh lực lẫn sức mạnh của linh hồn đều không đủ để đọc được nội dung bên trong, cũng chưa đủ tư cách để truy cập được vào Thư viện Arcana và Ma thuật Cao cấp để đọc ghi chép trong đó. Bởi vậy, Lucien hoàn toàn chẳng biết gì về cách tấn thăng từ cao cấp lên huyền thoại, cũng chẳng biết khi đó cơ thể, linh hồn và thế giới tinh thần sẽ thay đổi như thế nào. Ấy vậy nhưng vị Grand Arcanist này, Bàn Tay Hủy Diệt Oliver Constantine, lại thản nhiên tiết lộ bí mật như thể chỉ đang tán gẫu bình thường.

Ừ thì tất nhiên, người mà ông viết thư cho thực chất là một Grand Arcanist khác, vậy nên chẳng có gì là bí mật ở đây cả.

“Đọc tiếp đi. Chẳng lẽ cậu lại không có tham vọng và tự tin trở thành huyền thoại?” Fernando điềm tĩnh nói mà không buồn mở mắt.

Được làm học trò của một Grand Arcanist, lợi ích thu về chính là như vậy, có thể tiếp cận được rất nhiều kiến thức bí mật và tự xây dựng cho mình một nền tảng vững chắc đối với sự phát triển trong tương lai.

Lucien lại đọc tiếp: “Fernando, ông cũng biết đấy, thế giới nhận thức của một người gần với thế giới thực bao nhiêu thì cũng dễ bán kiên cố hóa bấy nhiêu, từ đó có thể làm giảm đi độ khó tổng thể của quá trình tấn thăng lên huyền thoại. Xét đến tài năng arcana của Florencia, đây có thể sẽ là một trở ngại chính cho cô ấy trong tương lai, vậy nên tôi hiện đang tiến hành nghiên cứu về việc bán kiên cố hóa thế giới nhận thức.

Trong quá trình nghiên cứu sâu hơn, tôi phát hiện ra rằng, sau khi loại trừ các thành phần khác biệt của thế giới nhận thức dựa trên những lý thuyết arcana khác nhau, cấu trúc không gian trong môi trường minh tưởng thì ra lại tương phản rõ rệt với thế giới thực… Có lẽ cơ sở toán học cho cách chúng ta mô tả về không gian là sai… Chúng ta cần phải xem xét lại từ đầu phần cơ sở toán học đó. Về vấn đề này, tôi có một vài ý kiến…”

Có vẻ do năng lực toán học của Oliver không giỏi bằng năng lực trong các lĩnh vực arcana khác, cũng không có cao kiến gì cho cam, thành ra bị Fernando bác bỏ hết không thương tiếc. Sau đó, bức thư này của Oliver liền trở thành thứ mà ông dùng để kiểm tra và chỉ dạy cho Lucien.

“Cậu cũng không đến nỗi đần độn khi nói đến phân tích toán học nhỉ.” Fernando mặt vô cảm nói. Sau đó ông đổi sang một nụ cười và nhận xét: “Cái tên Oliver này cho dù có rất nhiều tình nhân, thậm chí dan díu với cả chính nữ học trò của mình, nhưng hắn đối với Florencia vẫn là thật lòng, giống như đối với opera vậy.”

Thầy có thể bớt thô tục đi được không hả thầy? Lucien không thể không thầm càu nhàu trong lòng. Cậu luôn cảm thấy Fernando giống như một người có hai bộ mặt. Khi bàn luận đến arcana và ma thuật, ông sẽ cực kỳ nghiêm túc, khắc nghiệt và thiếu kiên nhẫn, giống như một cơn bão có thể ập đến bất cứ lúc nào. Ngược lại, khi liên quan tới những phương diện khác, ông lại trở thành một ông già lạc hậu, hài hước và tục tĩu, không thèm để tâm thái độ của các học trò đối với mình như thế nào. Chẳng trách ông lại bị đặt cho cái biệt danh là lão già biến thái.

Thấy Lucien miệng ngậm tăm không nói gì, Fernando lắc lắc đầu nói: “Nhưng nếu cứ thế này, Florencia nhất định sẽ ngày một chán ghét hắn cho mà xem, rồi một ngày nào đó giữa hai người bọn họ sẽ bộc phát mâu thuẫn. Biết đâu cổ sẽ đi tìm một tình nhân nào đó để trả thù cũng nên. Chậc, chậc. Tới lúc đó chắc vẻ mặt của Oliver sẽ hay ho lắm. Bàn Tay Hủy Diệt ơi là Bàn Tay Hủy Diệt, không biết ông có hủy diệt luôn Florencia hay không đây?”

Đúng là một ông già lắm chuyện. Lucien thầm lau giọt mồ hôi lạnh không tồn tại trên trán khi nghe đến đoạn Fernando suy đoán một cách rất chi là vô trách nhiệm về chuyện liệu Oliver có tự tay giết luôn Florencia hay không, nhất là bộ mặt của ông còn rõ là hớn hở nữa chứ. Lão già này bảo biến thái cấm có sai!

“Thầy à, không thể đâu ạ. Ai mà dám chạm vào vợ của một Grand Arcanist chứ?” Lucien cố ngăn lại những suy đoán sặc mùi drama của Fernando.

Fernando nhìn Lucien đầy khinh thường: “Chưa chắc đâu. Trên đời này thiếu gì mấy tên không sợ chết như vậy. Hồi còn trẻ ta còn điên cuồng hơn cả Oliver ấy chứ. Haizz. Giờ thì ta già rồi, không có hứng thú với ba cái trò đó nữa. Đối với ta lúc này, chẳng có gì quan trọng bằng khám phá những bí ẩn của thế giới cả.”

Sau khi lắc lắc đầu thêm lần nữa, Fernando nói: “Bức tiếp theo.”

Cuối cùng cũng lái về đúng đường ray, Lucien tức tốc tiến vào trạng thái tập trung.

Sau khi đọc xong từng lá thư, Fernando tiếp tục cùng cậu tiến hành các thí nghiệm về bức xạ nhiệt. Ông muốn thu thập càng nhiều dữ liệu càng tốt để về sau có thể tìm được quy luật và rút ra công thức.

……

Trong thư phòng của biệt thự sân vườn.

Lucien mở lá thư mà cậu mới nhận được hôm nay. Người gửi là Tử tước Harrison, một huyễn thuật sư cao cấp.

“…Ta đã đọc luận án của cậu, Evans, và thú thực, ta có chút thất vọng. Cậu đã từ bỏ lợi thế trong lĩnh vực Nguyên tố và Chiêm tinh của mình để mù quáng bước chân vào phạm trù sóng điện từ, hormone và ảo ảnh mà mình không quen thuộc. Luận án của cậu cũng nông cạn như của Isabella vậy, thậm chí còn nhiều điều khiên cưỡng và chưa được kiểm chứng hơn cả cô ấy.

Tất nhiên, ta rất ngưỡng mộ tư duy nhạy bén của cậu đối với arcana. Ngay cả trong lĩnh vực không phải chuyên môn của mình, cậu cũng đạt được những kết quả mang tính tiên phong và đột phá. Có lẽ ta cũng nên chấp nhận một phần của hệ Ảo ảnh là kết quả của sự tương tác giữa sóng điện từ và chất giả kim… Một số thí nghiệm của cậu rất thú vị, đặc biệt là hai biến thể của Mê Hoặc. Có lẽ sau khi đã hiểu tường tận và nắm vững ý nghĩa của ảo ảnh, cậu sẽ có thể đem tới những đóng góp lớn hơn trong lĩnh vực Ảo ảnh cũng chưa biết chừng…”

Sau đó, Harrison lan man những am hiểu cơ bản về Ảo ảnh của mình cho Lucien, lãng phí hết hơn hai mươi trang giấy. Dù vậy, chúng cũng giải đáp được một số vấn đề trong ma thuật Ảo ảnh của cậu.

“…Cuộc tranh luận về việc liệu Isabella có giành được Vòng Nguyệt quế Pháp sư hay không đang trở nên ngày một căng thẳng. Gia tộc Pháp sư đã quyết định triệu tập các pháp sư cao cấp như bọn ta để thảo luận vào tháng tới. Ta tự hỏi không biết liệu họ có công nhận những cống hiến của cô ấy hay không. Thật đáng tiếc là luận án vẫn chưa xuất bản của cậu chưa đạt được một kết quả mang tính quyết định, bằng không ta có thể đề xuất cho cậu chia sẻ Vòng Nguyệt quế chung với Isabella, và cậu sẽ trở thành một trong hai Arcanist xuất sắc nhất trong suốt hàng trăm năm qua.

Được rồi, giữ liên lạc nhé. Chúng ta dù sao cũng đều là những pháp sư thân cận với quý tộc.”

Gia tộc Pháp sư là một tổ chức thừa hưởng phong cách bảo thủ và cứng nhắc của Đế chế Ma thuật cổ đại. Họ sẽ đợi tới cuối năm để xem xét thành tích của ba hệ lớn trong cả năm trước. Những ai đủ tiêu chuẩn sẽ được trao Vòng Nguyệt quế Pháp sư, còn không có thì thôi, không giống như Vương miện Holm và các giải khác, chỉ cần có thành tích đủ quan trọng để có thể ghi dấu trong lịch sử ma thuật thì họ sẽ ngay lập tức tiến vào giai đoạn xem xét và thảo luận, sau đó trao giải luôn trong một thời gian ngắn – trừ phi thành tích đó không thể được chứng minh ngay mà phải đợi cho tới khi có bằng chứng đanh thép hơn vài năm sau đó.

Tuy nhiên, lần này Gia tộc Pháp sư lại vội vàng triệu tập các pháp sư cao cấp để thảo luận vào tháng tới, khác hẳn với phong cách bình thường của họ. Xem ra Gia tộc Pháp sư đang phải đứng trước rất nhiều áp lực.

Đặt bức thư xuống, Lucien lấy ra một tờ giấy trắng, cầm bút lông nhúng vào mực, chuẩn bị viết thư.

Lá thư đầu tiên, đương nhiên là để gửi cho nàng công chúa ở nơi phương xa của cậu. Song, kể từ khi nhận ra sự thay đổi trong cảm xúc của mình, cậu bỗng chẳng biết phải viết gì nữa. Trong lòng cậu lúc này nửa là chờ mong, nửa là bất an.

‘Mình không thể quá thẳng đuột, phải từ từ trau dồi, nuôi dưỡng bầu không khí và tìm hiểu suy nghĩ của Natasha. Không thể nói về nghiên cứu arcana và ma thuật, bởi vì cô ấy sẽ không hiểu, từ đó nhất định sẽ cảm thấy nhàm chán. Và nếu cứ kéo dài như vậy, cô ấy sẽ đánh mất niềm vui liên lạc với mình, mà làm vậy còn dễ để lộ một vài bí mật arcana nữa…’ Lucien bình tĩnh phân tích các vấn đề khác nhau. Cậu không thể giống như mấy chàng trai ở kiếp trước bị đem ra làm trò cười vì đi tán gái mà lại toàn đề cập đến những vấn đề chuyên ngành cực kỳ phức tạp và nhàm chán được.

‘Nhưng cuộc sống của mình chủ yếu đều là nghiên cứu arcana và ma thuật. Không viết về cái đó thì viết về cái gì bây giờ?’ Lucien bỗng búng tay. Mới đầu còn rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, nhưng chẳng mấy chốc cậu đã tìm ra giải pháp. ‘Không viết về nghiên cứu arcana và ma thuật, nhưng có thể viết về những người hay việc thú vị mà mình đã gặp trong quá trình nghiên cứu mà. Mình còn có thể viết về âm nhạc, tả về Vương quốc Holm, và kể lại tin tức liên quan đến Vương tử Patrick và vị vua già nữa.’

Sau khi đã nghĩ thông suốt, Lucien bắt đầu đặt bút viết:

“…Thầy của tôi là Chúa Tể Bão Táp Fernando. Ông ấy là một con người có hai mặt cực kỳ đối lập. Khi liên quan đến những vấn đề về arcana và ma thuật, ông ấy cáu kỉnh, nghiêm khắc và khắt khe vô cùng. Tính khí của ông ấy nói chung nóng như lửa vậy. Đến cả một người trầm tính và thận trọng như tôi cũng từng bị ông ấy quát vào mặt vài lần. Khi đó ông ấy đáng sợ như một cơn bão vậy. Nhưng chừa những lúc đó ra, ông ấy lại có vẻ rất bình thường và hài hước, chỉ là đôi khi khiếu hài hước của ông ấy có chút hơi quá…”

Để không lưu lại manh mối không cần thiết nào, Lucien không dùng đến tính từ “tục tĩu”.

“Khi đọc thư từ các Pháp sư huyền thoại khác, tôi có thể mơ hồ hình dung ra được tính cách của họ từ cách họ dùng từ. Chẳng hạn như trưởng bối của người, Phu nhân Hathaway, là một người phụ nữ không giỏi biểu đạt suy nghĩ của bản thân, nhưng khi nói đến arcana và ma thuật, tôi có thể cảm nhận được một mặt kiên định và sắc bén của phu nhân từ những câu chữ đơn giản ấy…”

“Ngài Douglas thì có vẻ là một ông lão rất tốt bụng. Ngài ấy hiếm khi nóng nảy lắm. Chỉ có một vấn đề duy nhất, đó là ngài ấy có rất nhiều cái ‘tại sao’… Ngài Brook thì rất kỹ tính, dùng từ rất tinh chuẩn, mô tả mọi thứ đều rất rõ ràng, từ đó có thể thấy rõ ngài ấy có một nền tảng văn chương nhất định, nhưng đồng thời cũng là một quý ông khá cổ hủ và cứng nhắc, không thích dùng những ngôn từ hoa mỹ…”

“…Khi thảo luận về những điều không liên quan đến arcana và ma thuật, cách nói chuyện của Ngài Oliver luôn đầy chất thơ và hừng hực nhiệt huyết. Ngài ấy còn rất tài năng trong lĩnh vực kịch nghệ. Chỉ từ những bức thư, tôi có thể hình dung ra ngài ấy là một quý ông trưởng thành, quyến rũ và đẹp trai. Nhưng tiếc thay, ngài ấy lại quá phóng túng, luôn để bản thân nương theo dục vọng mà không có chút khả năng kháng cự nào với người khác phái…”

“…Quý cô Hellen Paris chưa bao giờ thảo luận về bất cứ điều gì ngoài arcana và ma thuật hết, hệt như một cỗ máy lạnh lùng vậy. Nhưng theo những gì thầy của tôi nói, cô ấy thực chất lại là một quý cô sôi nổi và hoạt ngôn, chỉ là đã dành toàn bộ sự chú ý vào việc khám phá bản chất của thế giới mà thôi, đến nỗi khi viết thư, cô ấy cũng quá lười để nhắc đến những thứ khác…”

“…Chúa Tể Xác Sống, Ngài Vicente Miranda, thì rất ít khi viết thư cho thầy của tôi. Nhưng từ hai bức thư duy nhất mà ngài ấy viết, tôi có thể nhận thấy ngài ấy không phải kiểu người coi trọng hình thức mà có phần khá… nhếch nhác, bởi vì mặt sau của hai lá thư dính lốm đốm mấy vết dầu của xác ướp, còn bản thân lá thư thì nhăn nhúm như thể vừa được đào từ huyệt mộ ra… Cầm vào ghê hết cả tay luôn…”

Viết thư xong cho Natasha, Lucien tức thì cảm thấy thoải mái hơn, liền viết một lèo cho K, Rock, Larry, Timothy, Ulysses và những người bạn khác để thông báo rằng cậu đã trở về. Cậu còn viết một lá thư hồi đáp cho Tử tước Harrison, giải thích mơ hồ về nội dung của việc phân tích giấc mơ và tâm lý học hành vi.

……

Vài ngày sau, vào đúng khung giờ cố định, Lucien, người đã được bạn bè lần lượt đến thăm, lại tới văn phòng của Fernando.

“Em chào thầy, chúc thầy buổi sáng vui vẻ.” Lucien lịch sự chào hỏi.

Fernando gầm lên: “Không! Vui cái nỗi gì! Sao ta lại đi làm cái thí nghiệm bức xạ nhiệt chết tiệt này chứ? Thà không làm gì hết còn hơn!”

Tim Lucien rớt mất một nhịp. Chẳng lẽ dữ liệu đã thu thập đủ rồi? Mấy ngày nay cậu đang trong giai đoạn phân tích thần chú bậc năm mấu chốt, chưa có thời gian sắp xếp dữ liệu.

Bình luận (15)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

15 Bình luận

Dan díu vs học trò nhưng chung thủy với vợ :)) nghe mâu thuẫn quá
Xem thêm
Tâm lý của ổng là main harem nó mới thế =))
Xem thêm
bruh cọc =)))
Xem thêm
dùng cách miêu tả các Grand Arcanist cho ng đọc hiểu gián tiếp qua thư gửi ny, lão Mực sáng tạo trong cách kể thật
Xem thêm
cho tôi hỏi ngu tí nhé, tại sao biệt danh của lão tác là Mực vậy?
Xem thêm
@vcnam: Tác giả bộ này bút danh là Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc, nghĩa là Mực Thích Lặn Nước đó bác :)) nên ngta mới gọi ổng là lão Mực. Có nơi thì gọi ổng là Má Mực
Xem thêm
thầy quạo =))
Xem thêm
Vl thôi xong thầy quạo gòi
Xem thêm
Trung bình nghiên cứu viên gặp phải tường khi viết luận án
Xem thêm
Anh này nhát thế
Xem thêm