Ở vòng lặp thứ 7, tôi sẽ...
AmeKawa Touko Hachipisu Wan
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

WN Vol 6

Chương 246 : Những người biết về nó

0 Bình luận - Độ dài: 1,095 từ - Cập nhật:

Trans: Chí mạng 

_________________________ 

Nhiệt độ cơ thể của Arnold luôn thấp hơn Rishe. 

Nhưng bây giờ, có lẽ không chỉ đơn giản là sự chênh lệch nhiệt độ cơ thể, mà còn có các yếu tố khác nữa.  

(Dù khi nãy mình vẫn bình thường cơ mà...!!) 

Thật ra, lúc nãy Arnold đã cởi trần. 

Chỉ nghĩ về việc đã thấy cảnh đó, chưa kể còn được anh ấy nuông chiều bằng cách để lên đùi và nằm lên người mình, mặt cô ngày càng nóng hơn. 

(Có khi nào mình đã hành xử quá đáng không...!?) 

Nhìn Rishe đang mím môi không nói gì, Arnold nheo mắt cười thích thú. 

"...Ha." 

Dù mỉm cười dịu dàng như vậy nhưng anh vẫn không buông tay cô ra. 

Arnold dịu dàng nhưng đôi khi cũng hơi trêu chọc, nhẹ nhàng đùa giỡn với ngón đeo nhẫn của Rishe, cái nhẫn mà cô đã tháo ra để ngủ. 

"Biểu cảm của em thực sự thay đổi rất nhiều." 

"Ưm ưm ưm..." 

Dù cảm thấy bực bội vì không thể trả lời lại, nhưng Rishe cũng thấy an tâm vì mọi chuyện vẫn như bình thường. Vết thương của Arnold dường như đã ổn định hơn. 

Rishe nhẹ nhàng nắm lại tay Arnold và thông qua bàn tay đang nắm chặt, cô âm thầm cầu nguyện. 

(...Mong rằng nỗi đau của điện hạ sẽ sớm dịu đi) 

Và sau đó, Rishe nói với Arnold. 

"Người phụ nữ mà chúng ta đã cứu từ con tàu đang nghỉ ngơi trong phòng với sự giám sát của các hiệp sĩ cận vệ. Việc điều trị đã hoàn tất và theo chỉ thị của điện hạ, em đã giao lại toàn bộ cho Oliver-sama." 

Sau khi rời khỏi con tàu đang bốc cháy, Arnold đưa ra những mệnh lệnh chính xác cho thần dân của mình trước khi tự chữa trị. 

Để không làm lộ vết thương của Arnold ra ngoài, Rishe đã ở lại bên người phụ nữ đó, giúp cô ấy ổn định bằng cách chăm sóc các vết xước và trầy da. 

Thực ra, có lẽ Rishe mới là người không thực sự bình tĩnh hơn so với người phụ nữ đó. 

Cố gắng giữ cho ngón tay không run rẩy, Rishe đã cư xử như bình thường trước mặt các hiệp sĩ cận vệ. 

Cô nhớ lại cảm giác nhẹ nhõm khi Oliver, người có lẽ đã biết rõ tình hình, đến dinh thự để bảo vệ người phụ nữ đó. 

"Rishe-sama, xin hãy giao lại việc này cho thần. Thần đã được nghe chi tiết từ điện hạ và mong muốn có thể nghe được câu chuyện từ người về việc con tàu bị cháy." 

"Cảm ơn anh, Oliver-sama." 

"Không, xin đừng nói vậy... Nếu điện hạ đang làm việc trong phòng của mình, xin hãy ngăn ngài ấy lại." 

Lời nói đùa của Oliver là để giúp Rishe bình tĩnh lại. Rishe mở lời với người hầu của Arnold. 

"Oliver-sama. Những gì cô ấy đã kể với tôi là――..." 

Những điều đã giải thích với Oliver lúc đó, giờ đây Rishe cũng kể lại cho Arnold đang ở bên cạnh. 

"Người đàn ông mặc áo choàng xuất hiện trên tàu có lẽ là cùng một người đã giúp cô ấy ở quốc gia Sharga." 

Người phụ nữ trên tàu đã chắc chắn điều đó vào lúc ấy.  

"Dù cô ấy không nhìn rõ mặt, nhưng dựa vào giọng nói và vóc dáng, khả năng rất cao là cùng một người..." 

"..." 

"Hắn ta có mái tóc vàng và đôi mắt màu xanh đậm. Các hiệp sĩ đã được thông báo về các đặc điểm này, và để đề phòng khả năng cải trang, họ đang tìm kiếm những người có các vết thương như gãy xương." 

Trong tình huống đó, Arnold đã làm gãy tay của người đàn ông kia. Đó là đặc điểm khó che giấu hơn màu tóc hay màu mắt. 

Tuy nhiên, không thể lạc quan được chút nào. 

"Người đàn ông đó có lẽ sẽ trốn thoát." 

"...Vâng." 

Rishe cũng có cùng quan điểm với Arnold. 

Các hiệp sĩ cận vệ rất tài giỏi, nhưng Rishe có thể nhận ra từ cách di chuyển của người đàn ông đó. Dù Arnold đang chiến đấu trong tình trạng bị thương và phải bảo vệ Rishe, anh cũng không thể ngay lập tức bắt được anh ta. 

(Thêm vào đó, người này đã chọn cách nhảy từ độ cao của con tàu xuống kênh để trốn thoát mà không do dự. Trừ khi Raul có mặt và đuổi theo, nếu không chẳng ai có thể lần ra dấu vết của hắn ta...) 

Đối thủ có sức mạnh như một hiệp sĩ và sự cơ động như một thợ săn. Dù các hiệp sĩ cận vệ có nỗ lực hết sức, người đàn ông đó có lẽ đã chuẩn bị trước để đối phó.  

"Tên mà hắn đã tự xưng với người phụ nữ là Thaddeus, nhưng có lẽ đây cũng là tên giả." 

Tuy nhiên, lời mỉa mai cuối cùng của người đàn ông đó chính là manh mối để phân tích về anh ta.  

"…Arnold điện hạ có khuôn mặt giống với mẹ của ngài, có đúng không...?" 

"…" 

Rishe cảm thấy có chút miễn cưỡng khi đặt một câu hỏi như vậy. 

Hình ảnh cuối cùng mà Arnold thấy về mẹ mình chắc hẳn rất kinh hoàng. 

Rishe không muốn nhắc lại điều đó, cảm giác này đã hiện lên trên nét mặt của cô. 

"!" 

Arnold, người đang nằm ngửa, quay người về phía Rishe. 

Hai người kê gối cạnh nhau và vẫn nắm tay nhau. Thế này, họ đối mặt với nhau rất gần. 

Dù Rishe lo lắng rằng vết thương có thể bị ảnh hưởng, nhưng do phần bụng phải bị đâm nằm ở trên, có lẽ áp lực lên vết thương sẽ ít hơn. 

"Về mặt khách quan, có thể nói như vậy." 

"..." 

Arnold đan chặt các ngón tay của mình vào tay Rishe, có lẽ để an ủi cô. 

Ngón tay của Arnold có hình dáng đẹp, nhưng vì thường xuyên cầm kiếm nên có chút thô ráp. Các khớp và đường xương đều rõ ràng, khiến chúng trông như một tác phẩm nghệ thuật. 

Rishe tự nhiên nheo mắt lại khi cô cảm cảm nhận được lực nắm chặt từ các ngón tay 

"Vậy thì… người đàn ông đó biết rằng mẹ của Arnold điện hạ là công chúa vu nữ, phải không…?" 

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận