• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 1 - 99

Chương 45: Bằng cách nào đó (3)

53 Bình luận - Độ dài: 2,922 từ - Cập nhật:

Trans: Tama07

<Tuần trước chăm đứa thứ 2 hơi nhiều r, tuần nay qua chăm đứa đầu :3 >

_______________________

     

Quoành! Quoành!

Quoành! Quoànhhhhhhhhh-----

Tiếng nổ kinh hoành mà vụ nổ lúc nãy không thể sánh bằng phát ra liên tục trong quảng trường. Tất cả đều hạ thấp người và lấy tay ôm đầu.

"Ưaahhhhhhh!"

"Khự. Ta-, tay của ta!"

"Kh-ự"

Tiếng kêu của những con người đối mặt với cái chết, khác với âm thanh phát ra khi bị thương. Và sau đó.

Ràooo-------------

Tiếng gió giống như tiếng mưa lướt qua trên đầu mọi người ở quảng trường. Đất bụi ở dưới sàn và nước ở trong đài phun nước bị hất tung và ập lên người họ. Rồi họ từ từ ngước đầu lên.

Và khi ấy, phía trước mặt họ. Khung cảnh ở phía bắc hiện ra đầu tiên. Quốc Vương và các Hoàng Tộc đều vô sự do được lá chắn bao phủ nhưng những người ở gần đó thì bị thương.

Những thường dân đã tới sớm hơn bất kì ai để chờ Quốc Vương, những đầy tớ, những quan lại hạ cấp, những kị sĩ với năng lực thấp và cả những pháp sư chưa kịp thi triển lá chắn. Tất cả đều bị thương hoặc chết.

Khói đen khiến mái tóc vàng kim rực rỡ bị lu mờ, không thể nhìn thấy.

Những người còn sống ngước đầu lên. Họ nhìn về bầu trời ở phía có các đại diện quý tộc và thường dân bên cạnh.

Tang! Cách- Tách-

Tấm khiên bạc đang vỡ dần như thủy tinh. Đôi cánh ánh bạc dần đổ xuống. Khói đen luồn ra qua khe hở. Ở bên trong đó rõ ràng có người nhưng giờ đây không có lấy một giọt máu hay mẩu thịt. Không có một thứ gì cả.

Da gà nổi lên toàn thân là phản xạ của cơ thể khi trực tiếp cảm nhận uy lực của vụ nổ.

Và rồi ánh mắt của họ dần hướng tới một nơi. Phần cuối của ánh sáng bạc.

"Thiếu gia Cale!"

Rosalyn vội vã tới đỡ Cale. Một bên gối của Cale mất sức và khuỵu xuống. Rosalyn nhìn tấm khiến bạc đang vỡ và dần biết mất, rồi nhìn Cale. Cô nhìn về phía Hoàng Tộc. Sức nổ thật khinh hoàng.

Cô ấy biết rằng phần lớn sức nổ đã bị Rồng đen hấp thụ nhưng tấm khiên bạc của Cale cũng rất ghê gớm. Và nếu vậy thì lực dội lại cũng tương tự.

Cale cúi sụp đầu, Rosalyn nắm lấy cánh tay của Cale, dìu cậu và gọi.

"Thiếu gia Cale, có sao không? Thiếu gia Cale!"

Còn Cale nghĩ.

'Ah, nhức nhối quá'

Nhờ Rồng đen và sức công phá ập vào tấm khiên đã bị giảm. Và cũng nhờ vậy mà lực dội lại đã nhỏ đi. Vậy nhưng bàn tay của cậu đau và nhức nhối. Cale - Kim Rok Sok là người rất hay cường điệu hóa cơn đau.

Đau một xíu cũng là đau. Cale đang định ngước đầu lên.

"Cale-nim!"

"Thiếu gia!"

Cale nghe thấy những tiếng gọi cậu càng gần hơn. Và khoảnh khắc khi cậu ngước đầu lên.

"Cale, có sao không?"

"Không sa---, H-Ự!"

"Má-u, máu.....!"

Đang tiến lại gần, mặt Eric trở nên trắng bệch và suýt nữa ngã ra sau.

Đồng thời, Cale, người vừa ho ra một ít máu cảm thấy bình tâm.

'Quả nhiên là [Sinh lực trái tim]'

Áp lực đè lên cơ thể đã biến mất và cơ thể nhanh chóng được ổn định lại. Sức mạnh của [Sinh lực của trái tim] trở nên năng nổ hơn và cơ thể của Cale trở nên khỏe mạnh hơn bất cứ lúc nào.

Sự sảng khoái và dễ chịu bao bọc lấy Cale giống như khi tỉnh dậy sau giấc ngủ lúc Ron nghỉ việc. Cậu từ từ nhắm mắt và tự cảm nhận cơ thể mình.

'Tay chân vẫn còn. Lúc nãy bàn tay có chút đau nhức nhưng không đau bằng bị giấy cứa. Ho một lần mà tình trạng cơ thể lại trở nên tốt nhất trong thời gian gần đây'

Tốt thật đấy nhỉ? Cale dường như đã hiểu tại sao mà các Anh Hùng lại không vứt bỏ [Năng lực Cổ Đại] dù đó là một thứ sức mạnh vay mượn. Dùng thử mới thấy tiện lợi và không đau đớn.

Cảm thấy thỏa lòng, nụ cười xuất hiện trên miệng của Cale.

Còn xung quanh thì trở thành mớ hỗn loạn.

"Giờ cậu đang cười đó hả? Đừng có cười!"

Nghe thấy giọng nói khiển trách đầy đau buồn của Taylor, Cale mở mắt. Sau khi kiểm tra xong tình trạng cơ thể, đôi mắt mở ra với tâm trạng sảng khoái. Những vì ánh nắng mặt trời chói lóa, Cale hơi nheo mắt lại.

"Đừng cố mở mắt ra!"

Hắn làm sao thế? Cale nhìn Taylor một cách kì quặc và được Rosalyn đỡ, cậu ngồi phịch xuống. Phẩm giá của quý tộc không cho phép điều này nhưng trong tình huống hiện tại thì cỡ này có thể chấp nhận được. Cale ngồi duỗi xoài chân ra.

Và cậu liên tục nghe thấy giọng nói của Rồng đen.

- Nhân loại yếu đuối à! Không được chết! Ngươi yếu quá! Ngươi mà chết là ta giết hết! Giết hết đấy! Sẽ thổi tung mọi thứ, không để lại cả xác của ngươi, rồi ta cũng sẽ chết !

Lời nói của nó có vẻ lo lắng nhưng cũng rất kinh dị. Rồng đen khiến đầu óc Cale nhức nhối, cậu cau mày.

"Thiếu gia. Tôi sẽ đi gọi Thần quan!"

"Tôi cũng sẽ đi cùng"

Amiru và Gilbert nói như vậy và chạy tới chỗ Thần Quan đứng ở lối vào. Thấy bọn họ chạy đi với trang phục lộn xộn khiến Cale không thể nói rằng cậu chẳng thấy đau ở đâu cả.

'Dù sao được khám cũng tốt mà. Với cả phải vờ đau nữa'

Thần quan tới là việc tốt với Cale. Eric Wheelsman đứng bên cạnh cậu. Anh ta phóng ánh mắt sắt bén với ý bảo các đại diện quý tộc đông bắc bộ đang xì xào đừng có đến gần.

".....xin hãy tránh ra"

"Không được. Người thường không được vào đây"

".....người thường? Ai là người tạo ra khái niệm ấy?"

Bằng gương mặt lạnh lẽo, Choi Han đang đối đầu với binh sĩ canh giữ ở khu vực ghế của quý tộc. Cale đã bảo cậu ta là nhất định không được xuất đầu lộ diện. Cale nhăn mặt và khuẩy khuẩy tay với Choi Han, người làm trái ý cậu.

Trước hành động ấy của Cale, Choi Han cắn môi và cúi đầu.

"Xin lỗi"

Dù đã bảo không lộ diện nhưng cũng không đến nỗi phải xin lỗi mà. Phía sau Choi Han là Lock với On và Hong ở trên vai. Cale cười với họ để gửi tín hiệu là cậu rất khỏe mạnh và đưa mắt sang nhìn những người đang ngẩn ra nhìn cậu.

"....thiếu gia, không sao chứ?"

Cale gật đầu với Rosalyn và lau máu dính ở miệng.

"Vâng. Tôi rất ổn"

Cách Cale lau dòng máu với màu giống như tóc của cậu rất khô khan và thờ ơ. Nhưng Rosalyn đã thấy việc mà Cale vừa làm. Một thành viên Hoàng Tộc như cô liệu có thể làm được như thế không? Cô lẩm bẩm.

"......tôi không hiểu nổi cậu"

Nhưng khi Cale nhìn thì Rosalyn lập tức im lặng và nhìn cậu. Nét mặt của Cale rất nghiêm trọng. Cô nhận ra là Cale không nhìn mình mà đang nhìn về phía sau. Rosalyn quay đầu ra sau theo hướng nhìn của Cale.

"Ah"

Pháp sư uống máu. Hắn ta không đứng ở trên tháp chuông mà lơ lửng trên bầu trời và nhìn xuống dưới.

"Không nghĩ trước được chuyện này. Nhưng mà thú vị đấy"

Pháp sư cuồng máu, Redika nói như vậy và nhìn về phía Hoàng Tộc. Các pháp sư thi triển ma thuật bay và những binh sĩ canh phòng tiến lại gần và chĩa mũi tên về phía hắn.

Redika nhìn sang chỗ khác.

Trong khoảnh khắc Cale và Redika chạm mắt. Ánh mắt của Redika cũng hướng tới Rosalyn ở bên cạnh cậu. Dù hiện tại đã đổi sang tóc nâu nhưng hắn vẫn nhận ra đó là Rosalyn mà hắn đã nhìn thấy ở làng của tộc Sói Lam. Giọng nói như cào vào kim loại lại vang lên trong quảng trường.

"Trời ơi, màu máu mà ta thích có nhiều loại thật đấy?"

Các pháp sư phóng nhiều loại công kích tới chỗ hắn.

"Tấn công!"

Do khẩu trang nên không thể thấy được nhưng mắt của Redika cong lên như trăng khuyết.

"Ta muốn bỏ chúng vào tủ trưng bày"

Nét mặt của Cale hơi ngẩn ra. Cậu vô thức nói ra tiếng lòng.

"Điên à"

Vốn dĩ những nhân vật hơi mất trí như hắn thường đoản mệnh. Cale nghĩ như vậy và liếc nhìn Choi Han. Cậu ta gật đầu và lập tức biến mất.

Choi Han di chuyển để giết tên pháp sư kia. Vậy nhưng nơi mà Choi Han hướng tới không phải là chỗ của Redika.

Trước khi những ma thuật tấn công chạm tới chỗ mình, Redika nhìn xuống chỗ Quốc Vương và nói.

"Vậy thì gặp lại sau!"

Rồi hắn biến mất. Không chỉ một mình và mang theo toàn bộ những thành viên cùng xuất hiện đi theo. Ma thuật đặc kĩ của hắn là dịch chuyển. Những người đang tấn công không thể biết được là bọn chúng đã đi đâu. Nhưng trong [Sự ra đời của Anh Hùng] có nhắc tới vị trí mà bọn chúng dịch chuyển đến.

Choi Han, On, Hong và Lock đang đến nơi đó.

Giả như Redika và thành viên của tổ chức bí mật dịch chuyển tới đó thật thì sẽ bị giết dưới tay Choi Han.

'Chỉ lo là Choi Han sẽ [Bạo phát]'

Bởi vậy mà cậu mới gửi On, Hong và Lock theo cùng. Nếu có họ thì Choi Han sẽ giữ được lý tính. Bởi Choi Han mềm lòng trước những thứ bé nhỏ và yếu ướt.

Cale đứng dậy.

Quốc Vương quay lại và đứng trên bục. Quảng trường lại bắt đầu ầm ĩ. Những kẻ ác đã biến mất và để lại khung cảnh thảm khốc. Quốc Vương phải hành động để trấn an mọi thứ.

"Ta sẽ nỗ lực hết mình để đáp trả lại sự kiện thảm khốc hôm nay. Vậy nên mọi người hãy nghe theo lệnh từ Hoàng cung và bình tĩnh lại. Lễ hội sẽ lùi lại sau"

Cale ngừng nhìn Quốc Vương và quay sang nhìn Rosalyn. Vốn dĩ cô ấy phải giấu mình hết mức có thể ở nơi này. Vậy mà lại xuất hiện chỉ vì cậu.

'Chắc do Rồng đen không thể lộ mình nên cô ấy phải xuất hiện'

Rosalyn chạm mắt với Cale và cô cười tươi. Và bằng khẩu hình miệng cô đáp lại ánh mắt của Cale.

'Bí mật'

Cale cười nhẹ. Quả nhiên Rosalyn là người hiểu chuyện.

Hôm nay Cale đã chỉ thị vài điều với 6 người rồi mới tiến hành kế hoạch.

Thứ nhất, không để lộ thân phận của Rồng và các chủng tộc khác. Đây là điều được ưu tiên nhất.

Thứ hai, nếu Choi Han và Rosalyn lộ mình thì phải là trong tình huống ngẫu nhiên đến nơi này. Cái cớ này có thể chấp nhận được bởi Hoàng Tộc không biết việc bom ma thuật được giấu tại các địa điểm và cũng không thể xác định được ai đã xử lý và ném bom ma thuật lên trời.

Thứ ba, không gây thiệt hại cho nhau.

Cale và Rosalyn sau khi ra dấu mắt cho nhau, họ hiểu phải hành động theo hướng nào. Bởi vậy mà Cale phủi bụi và chỉnh lại trang phục.

Rồi mỉm cười với người đang tới gần.

"Thiếu gia, ngài có sao không ạ?"

Thần quan bị Amiru và Gilbert kéo tới, đang thở hồng hộc và hỏi. Rosalyn lùi về phía sau, Cale đưa tay cho Thần quan và nói.

"Khá đau ạ. Nhờ ngài kiểm tra hộ tôi"

Cale thấy Hoàng Thế Tử đang tới gần chỗ cậu. Nhất định là anh ta đã nhận ra Rosalyn và nhìn thấy ma thuật hai lớp của cô. Và chắc chắn là đang tò mò về quan hệ giữa Cale và Rosalyn.

Những lúc này thì tốt nhất là lợi dụng hết những thứ có thể lợi dụng. Bởi thế mà Cale thờ ơ nói với Thần quan để các quý tộc xung quanh có thể nghe thấy.

"Quả nhiên việc bảo vệ thật khó khăn"

'Nếu đã để lộ một lá bài mà ta đang giữ, đã lỡ dùng năng lực Cổ Đại rồi thì ta phải chôm chỉa hết những thứ có thể chôm chứ?'

Hi sinh rồi không nhận được gì mà chỉ có thêm danh dự hả? Đó không phải sở thích của Cale. Tiền tốt hơn là danh dự, Đại gia tốt hơn là Anh hùng.

"Ah, đúng, đúng lại vậy. Tôi đã thấy tấm khiên bạc của thiếu gia. Ngài đã làm một chuyện vĩ đại"

Thần quan nuốt ực nước bọt và cầm tay Cale để khám. Lời nói của Thần quan khiến cho các đại diện quý tộc liếc nhìn Cale và kìm nén sự tò mò và nghi ngờ.

Kẻ vô lại, Cale Henituse. Sức mạnh mà hắn phô diễn. Thứ sức mạnh gây sốc tới thị giác hơn bất cứ sức mạnh nào. Và cả việc hắn ta đã làm. Dùng khiên chống đỡ, gục ngã rồi ho ra máu. Và giờ đứng thẳng với gương mặt như không có chuyện gì xảy ra.

Dáng vẻ ấy của Cale lọt vào tầm mắt của các đại diện quý tộc. Khi Quốc Vương rời đi, nhiều ánh mắt hướng về phía này. Họ không thể quên được ánh sáng bạc.

Cale nhìn qua những khuôn mặt đầy tò mò của các đại diện quý tộc. Cậu thấy những phản ứng khác nhau. Người tỏ ra tò mò, người lảng tránh, hay người nở nụ cười.

Sau khi nhìn hết bọn họ, Cale nhìn Thần quan và hưởng ứng lời nói của ông ta. Giọng nói của cậu vẫn điềm đạm và vô cảm như cũ.

"Có vẻ đây là lần đầu ngài nhìn thấy [Năng lực Cổ đại]"

Ah. Thần quan thốt lên.

Năng lực Cổ đại. Di tích từ quá khứ mà chỉ có thể đạt được nhờ duyên số. Ông ta được biết là vì thế mà uy lực và đặc điểm của [Năng lực cổ đại] có muôn vàn khác biệt.

"Thì ra là vậy"

Nghe thấy giọng nói quen thuộc và đồng thời thấy bàn tay đặt lên vai mình, cậu nhận ra kẻ cần tới đã tới.

"Hoàng Thế Tử điện hạ"

Cale quay người lại sau và chạm mắt với Hoàng Thế Tử Alberu Crossman. Lúc ấy cậu cảm giác giống với khung cảnh nào đó mà cậu đã đọc qua.

Anh Hùng đã cứu quảng trường trong sự kiện khủng bố. Choi Han người đã được tâng bốc thành Anh hùng để những quý tộc, Hoàng Tộc đã bỏ trốn và hệ thống an ninh tránh được những lời chỉ trích. Người đã tâng bốc Choi Han chính là Hoàng Thế Tử đang đứng trước mặt cậu.

Nhìn ánh mắt của Alberu, Cale biết rằng khoảnh khắc mà cậu dự tính đã tới. Là khoảnh khắc mà cậu đã dự cảm được khi sử dụng [Năng lực cổ đại], bởi vì thế mà cậu đã chỉnh sửa kế hoạch. Từ bây giờ, Cale sẽ lợi dụng tình huống này để kiếm lời.

Và Hoàng Thế Tử cũng đã nhận ra rằng Cale là đồng loại với anh.

".....Thiếu gia Cale"

Với gương mặt đầy cảm động, Hoàng Thế Tử ôm chầm lấy Cale.

"Cảm ơn. Cậu thật đáng khâm phục"

Ai nhìn vào cũng thấy là Alberu đang bày tỏ sự cảm động quá mức với thân phận của anh ta.

Nhưng lúc ấy chỉ có Cale là nghe thấy giọng nói thì thầm của Alberu.

"Thiếu gia Cale. Cậu là đồng loại với ta nhỉ?"

Đúng vậy, là đồng loại. Giọng nói đầy khó hiểu đối với đồng loại của Alberu.

"Ta sẽ đảm bảo không xảy ra những chuyện phiền phức. Và ban thưởng cho cậu. Thấy sao?"

 'Nếu được thế'

Cale giơ hai tay lên nở nụ cười tươi và ôm Alberu. Và cậu nói.

"Không đâu, điện hạ. Tôi chỉ làm việc mình cần làm thôi"

Cale nghe thấy giọng của Rồng con trong đầu.

-.....có gì đó lạ quá.

Chứng kiến hết tất cả mọi thứ, Rồng con tuy còn bé nhưng phán đoán rất chuẩn xác.

Kết thúc cái ôm bằng cảm xúc giả tạo, Cale phải tới Hoàng Cung. Trên danh nghĩa là để trị liệu và điều tra chân tướng nhưng nếu chuyện đã thế này thì cậu phải kiếm chác được cỡ một cái cột trong cung của Hoàng Thế Tử chứ. Cale quyết tâm như vậy và đi theo Hoàng Thế Tử.

Và đương nhiên, Hoàng Thế Tử tỏ vẻ mặt kỳ cục.

Bình luận (53)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

53 Bình luận

cứ tới đoạn của hai mẻ họ lươn này là t thấy nó cứ cợt nhả mắc cười sao ấy
Xem thêm
Công nhận làm đại gia sướng hơn hẳn:)
Xem thêm
Bộ đội Cale và Alberu trông thú vị đấy
Xem thêm
Hắc hóa mạnh gấp 3, tẩy trắng yếu 3 phần, :v main từ ngày thay đổi giống bị nerf quá, ai cũng tưởng yếu
Xem thêm
Choi Han được giới thiệu là mạnh top1 truyện mà, chỉ là do main hay cử đi làm vc nên ít đất diễn cạnh main thôi, sau này là đệ 1 quanh main suốt
Xem thêm
=)) nồng mùi dầu ăn quá
Xem thêm
Mẹ bộ này mùi dầu nồng clone ta @@ bé rồng cũng là đực nữa chứ . chán gê
Xem thêm
:)) mong về sau ko sau không đau đít, mà tôi cũng không hiểu sao mấy đứa con gái thích bọn đực rựa cho chim ăn cut ghê tởm kinh lên được mà bọn nó cũng thích biến thái ghê á :))
Xem thêm
@Việt Phạm@!: tôi cũng thấy thế đó ông.nghĩ thôi là hết muốn ăn cơm ghê bỏ mẹ :))
Xem thêm
"Làm đại gia sướng hơn anh hùng": main said( mà ngồi tiêu tiền sướng hơn đánh nhau thật @@ ).
Xem thêm
dù rằng bản thân đang giàu vlone, :> nhưng mà thêm tiền thì ngại gì ko xúc
Xem thêm
Ngươi mà chết là ta giết hết! Giết hết đấy! Sẽ thổi tung mọi thứ, không để lại cả xác của ngươi, rồi ta cũng sẽ chết !
Tự dưng nhớ tới cái meme này
Xem thêm
Z...z...z, khi tư tưởng lớn gặp nhau24.gif
Xem thêm