• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

III. HÀNH TRÌNH CỦA ĐỆ NHẤT DŨNG GIẢ ALEX

CHAPTER 14 : HỒI SINH MOLOCH

0 Bình luận - Độ dài: 4,629 từ - Cập nhật:

( Tiểu hàn + 1 – 785 TCN )

Một buổi sáng lại đến và một sự chuyển biến lớn sắp diễn ra ở kinh đô Bramath.

Giữa quảng trường trung tâm, trước toàn thể dân chúng Bramath, Michael Jeffrey đọc diễn văn tuyên bố kết thúc nội chiến và công bố quan hệ ngoại giao thân mật với Wylistina.

Dân chúng hò reo vui mừng rồi ai lại về nhà nấy, họ sẽ tự mình xây dựng lại chỗ ở, thức ăn được viện trợ từ Camute vẫn còn dư giả. Kỵ sĩ đoàn của Wylistina được phân công xây dựng lại cảng biển và hỗ trợ người dân Bramath khi cần thiết.

Trở về cung điện hoàng gia Moloch, nơi chưa bị chiến tranh chạm đến. Khuôn viên cỏ mọc um tùm do lâu ngày chưa được chăm sóc, dây thường xuân leo quá cửa sổ, rêu cũng đã mọc kín lối đi.

Mở cánh cửa gỗ bám đầy bụi và tơ nhện, đoàn người bước vào sảnh chính. Alice ngay lập tức ra vẻ khinh miệt.

- Trong khi dân chúng không có nổi cái ăn thì những kẻ tự cho mình là tầng lớp thống trị lại sống phởn quá nhỉ.

Alice nói trong khi đưa mắt nhìn những bức tường khảm đầy vàng và đá quý. Rồi cô lại tiếp:

- Cứ thế này thì một nghìn năm nữa các ngươi cũng không bằng cái ngón chân của Camute.

Bước chân vào thư phòng của Mark Jeffrey, bụi đã đóng một lớp dày trên bàn làm việc. Một tờ ghi chú đã ngã màu và bám đầy bụi được đặt ngay ngắn ở giữa. Alice cầm nó lên. Cô không nhịn được cười, chìa ra cho ba tên hoàng tử xem.

- Đúng như ta nghĩ, rõ ràng Mark Jeffrey đã căn dặn các ngươi không được gây hấn với Wylistina và chỉ định Ryan Jeffrey sẽ là tân vương. Các ngươi có bị ngu không thế ?

Alex thở dài, cậu nhìn Michael, nói bằng giọng mệt mỏi:

- Nếu ba người các anh chịu vào đây và đọc cái ghi chú này thì đâu dẫn đến cớ sự như ngày hôm nay.

Ba tên hoàng tử sượng trân. Họ từ ngỡ ngàn, hoảng hốt rồi chuyển thành ân hận và tuyệt vọng.

Xem xét một lát không thấy gì đặc biệt, họ rời đi và tiếp tục đi dọc theo hành lang đến phòng hội nghị.

Alice ngồi luôn xuống ghế chủ tọa và yêu cầu ba tên hoàng tử ngồi gần mình trong khi Alex và Tierra đứng sau lưng. Otoni ngồi cạnh Michael.

- Đầu tiên, ta không quan tâm việc hai anh đã giấu vợ con mình ở đâu, ngay lập tức đưa họ về để xử lý công vụ, rất nhiều việc sẽ cần người của hoàng gia phê duyệt.

Rồi sau đó là hàng loạt công việc Alice giao cho ba vị hoàng tử và vợ của họ. Năm sư đoàn bộ binh cũng được chia đi làm nhiệm vụ riêng, hai sư đoàn ngay lập tức di chuyển ra biên giới phía nam, số còn lại sẽ thực hiện công tác khôi phục sau chiến tranh.

Zackscott và Ryan lần đầu bị giao nhiều việc như vậy nên vô cùng bối rối, Alice ném cho chúng mỗi người một quyển sổ và một cây bút để ghi chép. Sau khi chúng đã ghi chú hết mọi việc, Alice mới nói tiếp:

- Chiều nay, ta muốn gặp lũ quý tộc khốn kiếp của cái Moloch này, kể cả tên David. Các ngươi thật sự không nhận ra chính chúng mới là mối nguy của cái Moloch này à ?

Ryan và Zackscott lắt đầu ngơ ngác, thấy vậy Alex mới giải thích:

- Hành trình một tháng trời dọc đường mòn huyền thoại đã làm cho chúng tôi nhận ra một vấn đề. Những làng mạc dọc đường đi hoàn toàn không nhận được hỗ trợ từ vương quốc. Họ chẳng quan tâm quốc vương là ai vì cơ bản họ không thể nghĩ đến gì khác khi vẫn đang có một cái bụng đói. Trong khi đó quý tộc ở từng vùng lại sống rất no đủ, bọn chúng độc chiếm nguồn nước và bán lương thực với giá cắt cổ ở các hải cảng, thứ lẽ ra phải được phân phát miễn phí.

Alice tiếp:

- Chúng ta đã giúp đỡ một lão già tên Gus trên hành trình đến đây và đã được ông ta kể lại tình hình ở các địa phương và đúng thật là như vậy.

Nói rồi cô lấy trong túi ra một sợi dây chuyền hình giọt nước làm từ vỏ sà cừ ngũ sắc, nhẹ nhàng đặt lên bàn họp, tiếp:

- Đây là quà cảm ơn của lão tặng ta trước khi chúng ta rời đi. Lão nói đây là thứ quý giá nhất lão có và mong ta hãy giữ nó cẩn thận. Tất cả những tên quý tộc rác rưởi trên đường mòn huyền thoại đều đã bị trừng phạt dưới danh nghĩa của đệ nhị công chúa. Chỉ còn lũ khốn ở kinh đô là chưa bị sờ gáy.

Ryan xin phép nêu ý kiến:

- Có lẽ chúng đang ở gần khu tị nạn đấy ạ, quý tộc nào cũng có một dinh thự ở trong khu rừng phía nam phòng khi có biến cố ở kinh đô.

Alice gật đầu, cô quay sang Alex, nói:

- Hạ sĩ Alex, sau khi dùng bữa trưa, đồng chí và binh nhì Tierra hãy áp giải chúng đến đây.

- Rõ.

Cuộc họp tiếp diễn thêm một lúc nữa về những vấn đề nhỏ liên quan đến địa chính và thuế.

- Ta đã xem qua loại tiền các ngươi dùng trên đường đến đây. Ít nhất Mark Jeffrey không phải một kẻ ngu ngốc, lão đã cứu các ngươi một pha trước khi chết đấy.

Ryan nhướng mài, nhìn Alice tỏ vẻ khó hiểu, cô giải thích tiếp:

- Các ngươi sống nhờ khai mỏ nên phát hành tiền sớm cũng không lấy gì làm lạ, một số quốc gia nguyên thủy tới mức trao đổi bằng thỏi bạc hay thậm chí là vẫn trao đổi ngang giá.

Dừng một chút, cô nói tiếp:

- Theo ta biết, thuế má các ngươi thu không đến nỗi gọi là cao, nhưng lũ quý tộc địa phương đã đội giá lên rồi bốc lột người dân trong lãnh địa của chúng. Mark Jeffrey không ngu ngốc tới mức để mặc chúng làm càng, nhưng từ lúc hắn băng hà thì mọi thứ trở nên rất tồi tệ. Một số ngôi làng bị vắt kiệt tới mức không còn gì để mà vắt nữa, làng của lão Gus mà ta nói lúc nãy cũng lâm vào tình cảnh như vậy.

Nói rồi cô quay sang Ryan, hỏi:

- Ryan, kinh đô Bramath có chia quận và các phường trong quận không ?

- Chúng tôi chia khu và lấy bốn đại lộ nối với nhau ở quảng trường lớn làm ranh giới, mỗi khu có một thị trưởng.

Alice gật đầu, ngẫm nghĩ gì đó hồi lâu rồi cô mới lên tiếng:

- Được, cứ giữ nguyên như vậy, nhưng từ giờ các ngươi cần phải có một bộ phận để quản lý đám thị trưởng đó. Ta nghĩ chúng sẽ không dám làm càng vì ở ngay kinh đô nhưng có một đội giám sát chúng vẫn hơn.

- Giám sát gì vậy thưa Alice điện hạ ? – Ryan hỏi.

- Tên David đó đã làm ta nhận ra một điều, có vẻ như đang có một âm mưu lật đổ vương quyền ở đây.

Nói rồi cô quay sang Otoni, hỏi:

- Này Otoni, ngươi có thấy hành vi của tên David khá kỳ lạ không ?

- Đúng vậy, hắn hành động như thể là kẻ có địa vị ngang hàng với hoàng gia Moloch vậy.

Michael gật đầu, cô tiếp lời:

- Vốn dĩ việc chạm tay vào hoàng thân Moloch mà chưa được phép là trọng tội. Hơn nữa, tên đó ăn mặc rất kỳ lạ, làm sao có thể ăn diện hầm hố như vậy trong thời gian đang diễn ra chiến sự căng thẳng.

Alice thở dài, cô đã nghĩ tên David đó là một quý tộc ất ơ nào đó ở Moloch nhưng có vẻ không đơn giản đến vậy. Từ lúc tiếp đón Michael, tên David đó đã biến mất mà không để lại dấu vết gì cả.

Đồng hồ của Alex đã điểm mười hai giờ. Họ sẽ dùng bữa ở đây và chờ đợi Alex mang lũ quý tộc đến.

***

Alex và Tierra bay vút lên bầu trời đổ lửa, vượt Thần Môn rồi tiến thẳng đến khu rừng gần bên khu tị nạn.

Quả thật, từ trên cao nhìn xuống có thể thấy rất nhiều mái ngói xám của hàng trăm dinh thự nằm rải rác khắp nơi trong khu rừng. Tất nhiên họ sẽ không rảnh rỗi đến mức ghé thăm từng căn một mà Tierra sẽ bắt cóc chúng rồi dịch chuyển đến bãi đất trống trong khi Alex khống chế rồi trói tay tất cả. Chỉ một loáng, năm trăm tên quý tộc cả nam lẫn nữ đều đã bị tóm gọn, có cả tên David và mớ trang sức của hắn.

Đám người la hét cũng có, chửi bới cũng có, đe dọa cũng có nhưng Alex chẳng mảy may quan tâm, cậu liên lạc với Alice nhờ cô dịch chuyển chúng về vì Tierra không còn đủ ma lực. Được thông báo, Alice ngay lập tức túm đầu tất cả quẳng vào đại sảnh cung điện. Alex cũng bế Tierra bay về ngay sau đó.

***

Bồng Tierra đang ngủ say trên tay về cung điện Moloch, bước vào đại sảnh, đập vào mắt Alex là một khung cảnh ghê rợn đến mức từ ngữ của nhân loại cũng không thể diễn tả đầy đủ được.

Năm trăm tên quý tộc đang bị lột trần không còn mảnh vải nào trên người và đang lơ lửng trong khi Alice bay chung quanh dùng cái roi da wyvern của mình quật liên tục lên người chúng. Một vài tên đặc biệt còn bị thiến và lột da. Những tên đàn ông la hét liên tục trong khi quá nửa số đàn bà đã ngất xỉu, số còn lại muốn hét nhưng không còn sức mà hét nữa. Máu văng tung toé vấy lên những bức tường của sảnh lớn từng mảng đỏ lòm ghê rợn, sàn nhà ngập ngụa nào máu, nào phân, nào da thịt, nào nước tiểu.

Vội bế Tierra đi thật xa và đặt con bé xuống cái giường mà Alex vừa lấy ra, cậu dùng [ Hurricane ] để tạo một luồng gió thổi qua vầng trán lấm tấm mồ hôi của Tierra. Một lát sau Alice đã thỏa mãn, cô túm đầu bốn tên thị trưởng và tên David trở về phòng hội nghị và liên lạc với Alex có thể đến nếu muốn. Alex từ chối, cậu sẽ ở lại để chăm cho Tierra và nghe Alice kể lại sau.

Vứt năm bị thịt xuống đất như vứt năm bịch rác. Alice đã đánh đập chúng đến mức toàn thân nhìn ở đâu cũng chỉ có vết roi bầm tím và máu rỉ ra từ những chỗ da bị rách.

Alice không đánh đập tất cả, cô đã đọc ký ức của từng kẻ một và những quý tộc lương thiện đã được di chuyển sang một căn phòng khác để dùng trà. Chỉ những kẻ bất lương, hoang dâm, chèn ép dân chúng và đặt biệt là năm tên trước mặt – một lũ bán nước.

- [ Revive ].

Alice đưa tay ra trước mặt làm chúng sợ hãi mà ôm chầm lấy nhau. Dần dần chúng được chữa thương nhưng những cơn đau từ [ Brutal ][note70421] gây ra vẫn còn nguyên vẹn, chỉ cần chạm nhẹ cũng đủ làm chúng rú lên vì đau đớn.

- David Martina. – Alice gọi.

Nghe tên mình, David ngẩn đầu lên, cố gắng di chuyển thật nhẹ để những vết thương ít bị đụng chạm nhất có thể. Vừa thấy ánh mắt và nụ cười độc ác của Alice khiến hắn rung lên và toát mồ hôi vì sợ.

- Ngươi nghĩ kế hoạch bán nước của ngươi sẽ thành công ư ? Ngươi nghĩ ngay khi các hoàng tử suy yếu sau cuộc chiến ngươi có thể nổi dậy ư ? Ngươi nghĩ hai mươi nghìn quân Pluta đang trốn trong rừng có thể giúp ngươi đặt cái mông dơ bẩn của ngươi lên ngai vàng ư ? Ngươi nghĩ những tên thị trưởng kia sẽ răm rắp tuân lệnh sau khi nhận đống châu báu bẩn thỉu có được từ việc bốc lột người dân ư ? Ngươi nghĩ khi đăng cơ, ngươi sẽ dùng tính mạng của Zackscott và Ryan để cưỡng ép Michael về với ngươi ư ? Ngươi nghĩ sẽ thật thú vị nếu cho Michael biết được chính ngươi đã giết vợ con của anh ta ư ?

Alice vừa đọc vanh vách suy nghĩ của hắn vừa cười bằng một giọng cười khả ố làm cho cả phòng toát mồ hôi vì sợ. Riêng tên David đang co người và ôm đầu vì sợ hãi.

Rồi cô quay sang phía Zackscott, nói với giọng mỉa mai.

- Thuộc hạ của ngươi thật thú vị nhỉ Zackscott, binh sĩ thì chỉ độc hai con chó trung thành bằng cả tính mạng, quý tộc thân cận thì bán nước.

Alice cười lớn. Zackscott cúi gầm mặt xuống bàn vì nhục nhã. Ryan thở dài, anh ta nhìn tên David đang co ro dưới đất, hỏi:

- Ta biết gia tộc Martina xuất thân từ Pluta nhưng rõ ràng lý do các ngươi đến đây vì đã bị trục xuất kia mà ?

- Ngay từ đầu gia tộc Martina không hề bị trục xuất, chúng là cánh tay trái của gia tộc hoàng hậu Pluta.

Alice trả lời, cô bước đến, dùng chân dẫm đạp lên gương mặt nhào nát của tên David, tiếp:

- Bọn chúng đến đây với âm mưu lật đổ vương quyền và chiếm lấy cảng Bramath nhầm nâng cao thế lực của hoàng hậu rồi phế vua lập nữ hoàng.

Alice lại cười lớn, cô đạp một cái thật mạnh lên mặt khiến tên David ngã lăn quay và hét lên một tiếng vô cùng đau đớn. Alice tiếp:

- Không biết hoàng gia Pluta sẽ nghĩ thế nào nếu biết hoàng hậu đang âm mưu tạo phản nhỉ ?

Rồi Alice quay lại, nhìn về phía Ryan.

- Ryan, ngươi nghĩ ta nên làm gì với tên này ?

- Cơ bản thì tên này cũng chẳng còn giá trị gì vì đã bị trục xuất khỏi Pluta, xử tử thì quá nhẹ cho hắn, nhưng để hắn sống thì lại có nguy cơ hắn tạo phản trong tương lai.

Alice gật đầu, rồi cô nhìn những cái mạng nhện bám đầy trên các góc tường.

- Được, David, ngươi sẽ được tự do, nhưng ngươi cần phải làm một việc cho ta.

Nói rồi Alice niệm một lời nguyền và ghi nó vào tiềm thức của David. Khi lời nguyền hoàn thành, David đứng dậy và cứ như thế mà rời đi.

Alice cười khẽ, rồi dần dần tiếng cười trở nên khả ố. Ryan hỏi:

- Alice điện hạ đã làm gì với tên David thế ?

- Ta đã ép hắn về Pluta và cố gắng ám sát Pluta Argony theo lệnh của hoàng hậu. Phần còn lại sẽ có người khác lo. Các ngươi cứ biết từ nay Pluta sẽ dần loạn lạc là được.

Nói rồi cô trừng mắt nhìn bốn tên thị trưởng, chúng đang tái mặt vì biết kết cuộc của mình sẽ chẳng được nhẹ nhàng.

Rồi bỗng dưng Alice cười khẽ, cô hỏi:

- Điều gì khiến các ngươi sợ hãi thế ?

Cả đám im lặng trước câu hỏi của Alice, chúng không dám trả lời mà chỉ co rúm lại một góc. Alice quay sang phía Ryan, nói:

- Cứ giữ đám này làm thị trưởng và để lũ con cháu của chúng nối nghiệp.

Rồi cô quay lại phía bốn con lợn, nói khẽ:

- Nếu sau này kinh đô Moloch có xảy ra những chuyện như tạo phản thì các ngươi liệu hồn. Ta đã sống chín mươi năm trên cuộc đời này và sẽ còn sống đến tận cùng của thế giới nên đừng nghĩ sẽ thoát khỏi tay ta. Các ngươi rõ chứ ?

Dù đang rất đau đớn nhưng chúng cũng cố gắn lết vế phía Alice, quỳ xuống rồi vái lạy lia lịa.

Alice lại túm cổ bốn tên thị trưởng, lôi xồng xộc dọc hành lang đi đến sảnh chính. Một cảnh tượng thật sự khiếp đảm, năm trăm cái xác nằm ngỗn ngang đè lên nhau, dập nát, tàn tạ, trên người chúng chi chít vết roi vọt. Lẫn trong đóng xác người chất cao như núi là những cái xác bị lột da, móc mắt và tay chân không nguyên vẹn. Những người còn sống cố quơ quào tay chân để thoát ra. Dưới sàn nhà, hỗn hợp máu, nước tiểu hòa lẫn bốc lên một mùi tanh tửi gai người, ướt đẫm khắp nơi và chảy ra đến ngoài sân.

Alice đã thả cho chúng rơi tự do trước khi rời đi nên mọi thứ mới trở nên khiếp đảm như thế này. Ryan và Zackscott đã nôn ngay lập tức khi cánh cửa được mở ra. Michael và Otoni đã quá quen với sự bạo ngược của Alice nên cũng không lấy gì làm lạ, họ chỉ quay đầu sang một hướng khác để tránh bị mất ngủ. Bốn con lợn ngồi dưới đất đã chết vì sốc.

- [ Divine Cure ].

Alice đưa tay về phía đống bầy nhầy trước mặt. Vẫn là cái luồng sáng thần thánh quen thuộc nhưng trong mắt Otoni và Michael thì đó là điềm báo của cái ác. Toàn bộ máu và các bộ phận bị cắt lìa được thu hồi và trở về cơ thể, trong lúc đó Alice cũng dùng song song [ Psychic ] để tách những cái xác ra. Một lát sau, tất cả đã được hồi phục và ngồi phịch xuống nền.

Tiếng Alice lôi mấy con lợn đã làm Tierra thức giấc, con bé dụi dụi mắt trong khi đầu đang đặt trên đùi Alex.

- Em dậy rồi à Tierra ?

- Em đã ngủ bao lâu rồi ?

- Ba mươi phút. – Alex vừa nói vừa vuốt vuốt tóc và lao đôi mắt ướt buồn ngủ của Tierra.

Đột nhiên có tiếng thét ớn óc phát ra từ sảnh chính, cả hai ngay lập tức chạy ra. Đập vào mắt họ là cảnh tượng Alice đang bay và tra khảo một đám quý tộc bị treo lơ lửng trên không. Đứng xung quanh là hàng trăm con người bị lột trần, cơ thể đầy vết thương và gương mặt thì đầy sự khiếp hãi.

- Cô vẫn chưa thỏa mãn à ? – Alex hét về phía Alice.

Nghe hỏi, Alice đáp xuống đất, đi về phía Alex, cô vừa đi vừa nói :

- Đây là đám quý tộc đã dâm ô rất nhiều cô gái vô tội đấy Alex.

Nói rồi cô đưa cây roi [ Brutal ] cho Alex, nói :

- Sao con không trả thù cho những cô gái đã tự tử vì uất hận ?

Alex có vẻ chần chừ, cậu chưa bao giờ tra tấn người khác, cậu bày ra vẻ mặt bất mãn khiến Alice mất bình tĩnh.

- Nhanh nào. – Alice vừa nói vừa đẩy Alex về phía trước.

Bất lực, đành phải làm theo lời bà cô của mình, Alex bay lên trước mặt tên quý tộc đã bị Alice dần cho nát bét cả mảng da trước bụng. Tay cậu rung lên vì lo lắng. Cuối cùng cậu cũng giơ cái roi lên, một hồi lâu không vung, rồi không biết nghĩ gì cậu hạ cái roi xuống rồi nhìn về phía Alice, nói lớn :

- Con không làm được.

Alice lắc đầu thở dài, cô ngoắc tay yêu cầu Alex trở lại. Alex đáp xuống đất rồi chạy về chỗ. Alice đưa tay khẽ vuốt đầu Alex rồi cô lại bay lên, giải trừ ma pháp khống chế để đưa chúng xuống đất.

- Quỳ xuống !

Alice bật thống trị tin thần và ra lệnh cho những cái bị thịt trước mặt, ngay lập tức bọn chúng quỳ rạp xuống đất. Tierra đã bật [ Light Bearier ] để chống lại thống trị tin thần cho mình và Alex cùng vợ chồng Otoni.

Nhìn quanh, Alice tiếp :

- Tất cả những tên quý tộc rác rưởi các ngươi, một lũ tham lam, vô sĩ, hoang dâm, hách dịch, lạm quyền. Một lũ sâu mọt của Moloch. Ta nghĩ một trận đòn như vậy là chưa đủ để các ngươi đền tội.

Alice nhìn sang phía Ryan, như được căng dặn từ trước, Ryan bước lên, cầm cuộn sắc lệnh vừa được viết mới ráo mực trong tay, anh ta đọc lớn :

***

Năm 255 theo lịch Moloch.

SẮC LỆNH TRỪNG PHẠT.

Nhận thấy sự suy đồi và phá hoại của giới quý tộc đối với an sinh xã hội trong vương quốc. Hoàng gia Moloch, đứng đầu là vua Ryan Jeffrey, quyết định sẽ thu hồi toàn bộ tước vị của giới quý tộc đồng thời tịch thu toàn bộ tài sản.

Từ nay Moloch sẽ không còn giai cấp quý tộc và tăng lữ. Quy hoạch địa chính và quy trình quản lý sẽ được tái cấu trúc để đảm bảo an sinh xã hội tại từng khu vực.

Sắc lệnh này có hiệu lực ngay khi được ban bố.

Ký tên Ryan Jeffrey kèm dấu mộc hoàng gia Moloch.

***

Ryan đọc xong, anh ta cuối đầu trước Alice, cô cũng gật đầu cho phép anh ta lui xuống.

- Các ngươi nghe rồi đó, từ giờ các ngươi sẽ là dân thường và không còn tài sản nào cả. Tất cả đất đai và dinh thự sẽ bị tịch thu và giao lại cho người quản lý mới.

Nói rồi cô bước đi, tiến đến căng phòng nơi những quý tộc lương thiện hiếm hoi đang ngồi đợi. Họ đang rất căng thẳng và co cụm một gốc. Thấy Alice bước vào cả đám người vội quỳ xuống vái lạy lia lịa cầu xin được tha mạng. Rồi dần dần Ryan và Zackscott cũng bước vào.

- Các ngươi không phải hoảng sợ như vậy, nào, ngồi lên bàn.

Alice trong khi mĩm cười thân thiện.

Những quý tộc bắt đầu đứng dậy và ngồi vào bàn, không ngớt sự rung rẩy. Mười người đàn ông và tám phụ nữ. Bọn họ ăn vận khá đơn giản so với lũ tạp nham ngoài kia. Lụa họ mặc có vẻ được sản xuất từ Camute và không mang trang sức.

- Có lẽ các ngươi đã biết nhưng ta sẽ giới thiệu lại, ta là Alice Ella Draco, thiếu tướng danh dự của đế quốc Camute và cũng là cố vấn của quốc vương Wylistina. Từ giờ, vận mệnh của Moloch sẽ phụ thuộc vào những người có mặt trong căn phòng này.

- Cô sẽ không giết chúng tôi ư ?

Alice bật cười trước câu hỏi của nữ quý tộc trước mặt, Alice trả lời với giọng diệu dàng.

- Ta sẽ không làm hại những người đã hi sinh mọi thứ để cứu giúp dân chúng đâu. Vả lại ta cần những người lương thiện để phò tá vị vua non trẻ bên cạnh ta.

Trong khi cuộc họp diễn ra sôi nổi ở trong căn phòng bên cạnh, thì bên ngoài Alex đang chữa thương cho lũ quý tộc đang ôm đầu vì sợ hãi. Họ đã lấy lại trang phục và mặc vào một cách tạm bợ để che đi thân thể nát bét vì bị hành hạ. Những tên đàn ông ngồi thất thần trong khi những ả đàn bà xả tóc rũ rượi ngồi gục đầu xuống đất, một vài tiếng khóc thúc thít phát ra rồi chóc chóc lại tắt mất. Vàng bạc đá quý nằm la liệt trên sàn. Cơn đau do vết thương làm họ đánh mất lý trí.

Alex bước đến trước tên quý tộc lúc nãy, Tierra cũng theo sau. Cậu ngồi xuống, dùng tay nâng cánh tay dập nát đầy vết roi của anh ta lên.

- Anh biết thuật thức của lời nguyền này không ? – Tierra khẽ hỏi.

- Anh đã từng thấy nó trong thanh kiếm của bà nội, có vẻ chúng là một.

Alex trả lời trong khi xoay nhẹ cánh tay. Tên quý tộc nhăn mặt vì đau đớn. Alex ngưng lại.

- [ Purify ][ Brutal’s agony ].

Lời nguyền dưới hình dạng những sợi xích đen ngòm bắt đầu bong ra khỏi cánh tay rồi bị luồng sáng thần thánh từ bàn tay của Alex nuốt chửng.

Lời nguyền đã được giải, tên quý tộc trước mặt Alex đã không còn chịu đau đớn nữa. Anh đưa hai cánh tay lên trước mặt, xoay qua xoay lại nhìn thật kĩ, vui mừng đến rơi cả nước mắt rồi ôm chầm lấy Alex cảm ơn rối rít.

Tierra kinh ngạc trước những gì cô vừa thấy, cô hỏi:

- Anh đã học [ Purify ] từ ai vậy ?

- Ông nội Deino đã dạy anh đấy.

Tierra kinh ngạc, cô nói :

- Anh có biết [ Purify ] là ma pháp chỉ có duy nhất [ Băng long vương Deino ] dùng được không ? Ngay cả chị Alice cũng không học được nó đấy.

Đến phiên Alex kinh ngạc, cậu hỏi lại :

- Vậy sao em hỏi anh thuật thức của nó ?

- Em tưởng anh sẽ đảo ngược thuật thức rồi ghi đè nó lên lời nguyền để chúng tự triệt tiêu lẫn nhau.

Tierra nói với vẻ bối rối, rồi cô tiếp :

- Đó là thường thức để giải lời nguyền nếu anh không phải chủ nhân của lời nguyền đó. Còn [ Purify ] thì nó sẽ triệt tiêu luôn tất cả lời nguyền cùng loại trên vật chủ.

Alex nhìn vào lòng bàn tay của mình, một kỳ tích vừa xảy ra mà cậu không nhận thức được sự nhiệm màu của nó.

***

Ráng chiều vàng đã dần buông và những tia nắng cuối cùng vẫn cố len qua khung cửa sổ bám đầy bụi để chiếu vào cái trần nhà lấm tấm máu còn sót lại từ đợt tra khảo thứ hai.

Alex đã giải xong lời nguyền cho toàn bộ đám quý tộc, vừa hay Alice và hai tên hoàng tử cũng bước ra cùng với hai mươi thuộc hạ mới. Alice đã không hành hạ thể xác mà cô đã tra tấn chúng bằng cách nhồi vào đầu những con người này một loạt kiến thức về địa chính, nông nghiệp, công nghiệp, thuế, an sinh xã hội và nhiều vấn đề khác. Tất cả đều phờ phạt và dường như chẳng còn tý sức sống nào.

Ghi chú

[Lên trên]
Cây roi này là một cặp với thanh kiếm của Pelicia.
Cây roi này là một cặp với thanh kiếm của Pelicia.
Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận