Ra mắt hay Ra đi
Baek Deoksoo
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Phần 1: Show sống còn

Chương 06: Bài hát chủ đề show

1 Bình luận - Độ dài: 3,894 từ - Cập nhật:

Trans và edit: GàX1128 và hee1364 ( Bản dịch phi lợi nhuận, chỉ update trên Wattpad NhokGa1128 và Docln Nhokga1128, không reup dưới mọi hình thức)

Tôi mệt mỏi quá, mắt tôi bắt đầu thấy cay xè.

Các staff đã giữ các thí sinh lại trong studio suốt quá trình đánh giá 77 thực tập sinh. Ngay cả trong giờ giải lao, họ chia chúng tôi thành nhiều nhóm và chỉ cho phép chúng tôi dùng WC. Có lẽ vì quá khó khi phải quản hàng chục đứa nhóc đang tăng động, nhưng cũng vì thế mà sự kiên nhẫn của tôi ngày một ít đi.

 Tôi lướt qua cửa sổ trạng thái của những người khác vì thấy buồn chán. Tôi phát ngán vì xem những bản cover của các thần tượng mà tôi đã từng chụp ảnh trong quá khứ, ngoài ra những màn trình diễn của các thí sinh cũng chẳng ấn tượng cho lắm. Tất nhiên, có hai hoặc ba thí sinh đã gây ấn tượng với tôi.

 Tôi nhìn hai người đang ngồi trên mấy cái ghế lấp lánh bành trướng ở phía trên kia. Họ hiện đang ở vị trí thứ nhất và thứ hai. Họ đến từ một công ty nổi tiếng, vì vậy màn trình diễn của họ cực kỳ xuất sắc. Cửa sổ trạng thái của họ cũng rất ấn tượng.

 Cả hai đều có suất trong đội hình debut và một người trong đó đã giành được vị trí đứng đầu. Nếu tôi hợp tác với họ, tôi có thể tăng cơ hội debut lên. Xem xét tuổi thực của tôi, tôi khá kinh hãi khi nghĩ đến việc phải chơi với những đứa trẻ tuổi teen. 10 năm trước thì may ra còn được. Tôi nên suy nghĩ kỹ về điều này trước khi vụ đấu theo team diễn ra.

 Và, may thay, buổi đánh giá đang dần đi đến hồi kết.

 - Xếp hạng của Ryu CheongWoo là ... Hạng 9!

 Tôi đã bị đẩy xuống. Thí sinh cuối cùng đủ điều kiện đã ngồi vào ghế thứ 9, vị trí này trước đó thuộc về Lee MiBaek, người bây giờ sẽ chuyển sang vị trí thứ 10. Cứ tiếp tục như thế... nên thứ hạng hiện giờ của tôi là thứ 22.

 Có bảy người đã đạp tôi xuống. Và họ cũng hơn tôi tất cả về chỉ số kỹ năng. Tôi sẽ phải cố gắng cải thiện kỹ năng của mình nhiều hơn nữa trong tương lai để giám khảo không nghĩ rằng họ đã đánh giá quá cao tôi.

 -Em cảm ơn ạ!

 Cựu đại diện đội tuyển Quốc gia môn bắn cung tươi cười rời sân khấu.

 Tôi nghe nói rằng cậu ấy đã giành được huy chương vàng trong Thế vận hội vừa qua, mà tôi cũng không chắc lắm. Tôi chỉ biết rằng cậu ấy đã debut ở show này.

Dù sao thì cậu ấy cũng là một thanh niên tài năng mà các công ty giải trí muốn có vì cậu ấy được miễn thực hiện nghĩa vụ quân sự. ( Trans: Mặc dù Nghĩa vụ quân sự là nghĩa vụ quốc gia nhưng vẫn có những trường hợp ngoại lệ. Kể từ Thế vận hội London 2012, Hàn Quốc đã ban hành sắc lệnh rằng bất kỳ vận động viên nào mang huy chương, dù là gì, hoặc vì hành động đại diện cho Hàn Quốc trên trường quốc tế, sẽ được miễn nghĩa vụ quân sự.)

 Mà khoan.

 Nghĩ lại thì tôi...Tôi có phải thực hiện nghĩa vụ quân sự không?

 Trước đây, đánh giá sức khỏe của tôi là cấp 4. Tôi cũng phải tạm nghỉ học để phục công tác xã hội ở tòa thị chính Thành phố. ( Trans: Tất cả nam giới đều có nghĩa vụ thực hiện Nghĩa vụ quân sự; tuy nhiên không phải người nào cũng có đủ điều kiện nên phải tham gia kỳ thi đạt yêu cầu và được chia thành các nhóm. Cấp 4 là những người có sức khỏe thể chất hoặc tâm lý không đủ để rèn luyện  nhưng họ vẫn có khả năng tham gia nhập ngũ bổ sung hoặc dịch vụ công dân thứ hai, dựa trên trình độ của họ cũng như tuổi và cấp bậc. Trong trường hợp của Ryu GunWoo (tiền kiếp của nam chính), đã làm thư ký hoặc trợ lý tại tòa thị chính)

 Ngay khi tôi chuẩn bị mường tượng  một vấn đề đáng sợ chưa từng xảy ra thì việc quay phim cuối cùng cũng kết thúc.

 - Cắt! Cảm ơn vì sự chăm chỉ của các bạn! Các thí sinh, giờ thì hãy di chuyển ra ngoài ~

- Vâng ạ~

Có tiếng vỗ tay và tiếng bàn tán ở khắp mọi nơi. Tôi đã chóng mặt vô cùng khi đang di chuyển theo nhân viên hướng dẫn để ra khỏi đài truyền hình.

 Quá trình quay phim kết thúc, tôi cũng cần phải xem thử cách cư xử của "Park MoonDae" nên là thế nào với kết quả đánh giá của cậu ấy.

 - Các bạn sẽ được di chuyển theo thứ hạng nhận được của mình!

 Chỗ ở chỉ cách phim trường mười phút đi bộ. Tiếp nối thành công của Phần 1, một tòa kí túc xá mới đã được xây dựng tại khu vực đồi núi ngay sau đài truyền hình. Tuy nhiên, họ vẫn sử dụng phương tiện di chuyển với lý do quá rõ ràng, họ muốn nhiều cảnh cho show hơn. 

Các phương tiện vận chuyển cũng khác nhau tùy vào phân loại.

 Các thí sinh top 10, nhanh lên, lối này~

- Ồ, limo kìa!

- Uầy! Đỉnh thật sự luôn !

- Thật luôn kìa.

 Đối lập với hội top cao đang ngồi trong con Limousine màu đen và đang giơ tay chữ V với máy quay, là các thí sinh top cuối. Tất cả các thực tập sinh từ hạng 51 đến hạng 77 sẽ phải đi bộ. Họ cố gắng giả vờ tích cực và hành động hài hước, nhưng tôi thấy tất cả họ chỉ đang cố nén sự buồn bã và tránh rơi nước mắt.

Các máy quay liên tục theo sát những người tham gia để ghi lại tất cả các khoảnh khắc của họ, bất kể đó là tốt hay xấu.

 Thành thật mà nói thì nó hơi bị dị.

 - Ồ, tốt phết nhể?

 Đối với những thực tập sinh ở từ vị trí 11 đến 25, một chiếc xe buýt cao cấp đang đợi chúng tôi.

 Lee SeJin mỉm cười và lên xe buýt trước.

 Vì không muốn ngồi cùng cậu ta, tôi đợi một lúc trước khi lên xe. Có người vội vã đuổi theo sau đó rồi lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh tôi.

 Là Seon Ah Hyun.

 -...?

Ủa tại sao...? Thôi, không quan trọng. Thật tuyệt vì cậu ấy chỉ im lặng.

_____________________________________________________

 Chúng tôi đang ở trong ký túc xá, và cũng giống mùa trước, lần này chúng tôi cũng sử dụng các phòng khác nhau dựa trên xếp hạng của mình.

 Ký túc xá sẽ được xếp hạng lại khi chúng tôi được giao nhiệm vụ nhóm.

Đối với vị trí từ 11 đến 25, ba phòng rộng rãi cho 5 người đã được bố trí. Vì phải ở theo xếp hạng, tôi may mắn không ở cùng phòng với Lee SeJin vì cậu ta vừa hay đứng thứ 20.

 - Tuyệt! Tôi chọn giường này!

 Ngay khi tôi bước vào căn phòng bao gồm hai giường tầng và một giường đơn, một cậu nhóc đã nhảy lên chiếc giường đơn.

 Tôi đoán cậu ta muốn mình trông tinh nghịch và vui vẻ khi lên hình.

 Tôi chọn giường tầng thấp hơn, mà Seon AhHyun cũng nhanh chóng đặt hành lý của mình lên tầng trên của giường.

 -...

 Chúng tôi nhìn nhau trong im lặng. Tại sao tôi cảm giác như có kẹo cao su dính dưới giày vậy?

 Cậu ấy lại làm điều tương tự khi chúng tôi thay bộ quần áo tập mà chúng tôi nhận được và lẽo đẽo theo tôi đến sảnh tập trung.

Suy nghĩ kỹ thì, có lẽ cậu ấy đã rất áp lực bởi sự thương hại và ủng hộ mà những người khác dành cho mình khi tham gia đánh giá, vì vậy cậu ấy cảm thấy thoải mái hơn với tôi, một người phản ứng khá bình thường. Tôi cũng tỏ ra mình là một người tương đối dễ ở chung.

 Tôi không nghĩ cậu ấy ở cạnh tôi thì có vấn đề gì, nhưng tôi cũng nên tránh thân thiết quá. Kẻo đến lúc cả hai chọn cùng một đội thì cậu ta sẽ nhận ra tôi có gì đó sai sai lúc tranh cãi mất.

- Từ bây giờ, chúng ta sẽ bắt đầu luyện tập nghiêm túc! Bắt đầu "Lớp học điều chỉnh"!

 MC đang cường điệu giới thiệu một hệ thống đào tạo mà mọi người đều đã biết.

 - Dựa trên kết quả mà các bạn nhận được từ ban giám khảo, các bạn sẽ được đào tạo về vocal và dance. Nhớ thứ hạng của mình chứ?!

- Có ạ!

- Mỗi lớp được chia thành các trình độ: cơ bản, trung cấp và cao cấp; mỗi cấp sẽ giúp cải thiện kỹ năng của các bạn thông qua đào tạo riêng biệt.

 Cho đến thời điểm hiện tại, hệ thống vẫn tương tự như các mùa giải trước. Vấn đề sẽ là...

 - Và bạn có thể thay đổi thứ hạng của mình bất cứ lúc nào!

- ...!!

- Tất cả phụ thuộc vào sự chăm chỉ và cống hiến của bạn!

Ví dụ, nếu bạn đột nhiên tiếp thu ngon lành bài giảng của lớp"Vocal trung cấp" như một miếng bọt biển, sau đó bạn sẽ được chuyển qua khóa đào tạo "Vocal nâng cao". Đồng nghĩa là nếu trong lớp bạn  không phát huy tốt, bạn sẽ bị hạ cấp lớp. 

Sau mười ngày học và luyện tập, việc phân loại cuối cùng sẽ được thông qua bằng bài đánh giá cá nhân với ca khúc chủ đề mà họ sẽ đưa cho cho chúng tôi.

 Điều đó có nghĩa là họ sẽ đốt cháy trạng thái tinh thần của bọn trẻ một cách không thương tiếc để có được những cảnh quay đủ kịch tính cho show.

 - Thí sinh tiếp theo nhận huy hiệu là... Park MoonDae!

- Vâng.

 Đúng như mong đợi, tôi đã nhận được một huy hiệu cho lớp "Vocal nâng cao" và một huy hiệu cho "Dance cơ bản". Hơi lúng túng khi đeo một chiếc huy hiệu bằng vàng sáng bóng bên cạnh chiếc bằng đồng xỉn màu trên vai; chúng quá đáng trái ngược nhau, quá gây chú ý, đến nỗi trông cứ rẻ tiền sao ấy.

 Có một số thí sinh không nhận được huy hiệu nào.

Trên Internet, những trường hợp này được gọi là "Dùng một lần". (Trans: "Dùng một lần" nghĩa là họ sẽ sớm bị loại khỏi chương trình nếu họ không thể hiện điều gì đó thú vị hoặc cải thiện kỹ năng của mình)

"Nếu bạn không có huy hiệu...Điều đó có nghĩa là bạn không thuộc bất kỳ cấp lớp nào. Các bạn sẽ cùng nhau tham gia lớp học dành cho người mới bắt đầu, nhưng đồng thời các bạn cũng phải tham gia khóa đào tạo đặc biệt bổ sung vào ban đêm."

Thú thật, những người đó đang ở vị trí thuận lợi hơn khi dễ thu hút sự chú ý từ các máy quay, vì những câu chuyện kịch tính của họ có thể khiến khán giả xúc động.

Tuy nhiên, nếu bạn là một người trong cuộc, bạn sẽ có quan điểm khác. Một ví dụ điển hình là thí sinh trước đây từng là diễn viên nhí, tay của cậu ta đang run.

Nghe đồn, cậu ta đã đóng trong một bộ phim kinh dị mà có tận 10 triệu lượt xem 10 năm trước; nhưng cậu đã không thể duy trì sự nghiệp diễn xuất của mình do nhiều lý do không mong muốn.Thí sinh này thậm chí còn không có huy hiệu cho cả hai lớp vì kỹ năng của cậu ta kém hơn cả trình độ cơ bản. Như tôi thấy trong cửa sổ trạng thái của cậu ấy, điểm chỉ số chỉ toàn là F và D. Có lẽ cậu ta tham gia chương trình này chỉ như một bước đệm cho sự trở lại của mình với showbiz, thay vì cố debut với tư cách là một thần tượng.

Tôi có chút ngạc nhiên khi biết rằng tên của cậu ta cũng là "Lee Sejin". Tôi đã không biết cũng có một người khác có cùng tên, mặc dù tôi nghĩ cậu ta chắc chắn không phải là người đã debut. Tại sao tôi nghĩ cậu ta sẽ không debut? Vì chỉ cần nhìn vào cậu ta là có thể hiểu rằng cậu ta giống như một quân bài sẽ bị lợi dụng và vứt bỏ ngay trong vòng đấu đầu tiên. (Trans: Mặc dù cả hai cậu trai đều có tên giống nhau và được đánh vần giống nhau, nhưng diễn viên nhí cũ sẽ được đặt tên là "Lee Sejin" (với chữ "j" viết thường) để phân biệt cậu ấy với cậu bé MoonDae nghi ngờ dính tin đồn liên quan đến ma tuý tên là "Lee SeJin "(viết hoa" J "). Diễn viên nhí cũ "Lee Sejin" đã 22 tuổi trong chương này và Lee SeJin khác (cậu bé đã nói chuyện với MoonDae trong chương trước) 20 tuổi, bằng tuổi MoonDae.)

Sejin không ngần ngại bày tỏ sự buồn bã và tức giận của mình.

"Này sẽ làm team sản xuất hài lòng lắm."

Khi tất cả huy hiệu của các lớp được phân phát, màn hình lớn phía sau sáng lên.

- Bây giờ, bài hát mà các bạn sẽ dùng để luyện tập trong 10 ngày tới sẽ được tiết lộ! Hãy cố gắng hết sức để làm chủ bài hát và trình bày nó cho các cổ đông của <Công ty Cổ phần Thần tượng>! 

 Là một bài hát sẽ được bật ở khắp mọi nơi cho đến năm sau. Ngay cả tôi, người đang ôn thi công chức và ngừng sử dụng mạng xã hội, cũng vẫn nhớ động tác của phần điệp khúc.

Nó không cùng level với 〈POP ☆ CON> tuy nhiên, vẫn là một bài hát đáng nghe.

- Bài hát của mùa này có tên là ... "Shining Star! (It's me!)

Beat khá catchy, ca từ hiện đại và vui vẻ cứ thế bắt đầu

Tôi đang đứng trên sân khấu.(무대 위 서있는 나 )

Mặc dù  bạn chưa biết đến tôi.(아직은 모를거야)

Ánh sao sáng trong tim tôi (내 안에 요동 치는 STAR LIGHT)

Vì vậy, như một tia sáng, tôi sẽ đến bên bạn (섬광처럼 네게 다가 갈걸)

Dancer xuất hiện trên màn hình và nhảy vũ đạo của bài hát. Tiếng cảm thán và rên rỉ âm thầm khắp nơi. Tôi cũng nhận ra rằng khó khăn dành cho các thí sinh sẽ rất lớn.

Để bài hát trở nên phổ biến, nó có vẻ dễ hát, nhưng thực ra vũ đạo lại phức tạp kinh khủng. Tôi còn không nghĩ mình sẽ học thuộc nổi nó. Verse 1 cứ thế trôi cái vèo. Rồi điệp khúc nổ ra.

Chính tôi là người tỏa sáng trên sân khấu ngày hôm nay! (오늘 무대 위에 빛나는 진 

Phải (바로 나)

Ngôi sao sáng mà bạn tạo ra (그래 네가 만들 Shining Star)

Tôi đây! (바로 나! )

Cuối cùng tôi cũng thức tỉnh và tỏa sáng (마침내 깨어나 빛을 발해)

Hãy nhìn tôi, ngay bây giờ ~ (잘봐, 이 순간~ )

Người tỏa sáng nhất chính là tôi! (내가 제일 빛나는집!)

Trans: Có thể tìm nghe bài hát chủ đề Nanaya của Produce 101 ss2, vibe và lyrics khá tương đồng với bài hát trong truyện)

Nhìn vũ đạo của nó, tôi biết chắc là mình sẽ bị vấp vài lần khi luyện tập, vì vậy, ngay lập tức, tôi đưa ra quyết định.

- Cửa sổ trạng thái.

Bây giờ thì đừng mong ngủ nghê gì nữa 

-...Kích hoạt "Chờ chết hẵng ngủ".

Còn lượng calo nữa.

Tôi cũng phải tính toán cho tốt lượng calo của mình.

Nói cách khác, tôi cần nhận thức được là lượng calo tôi tiêu thụ sẽ rất cao khi tôi cứ luyện tập và không thèm ngủ. Tôi thậm chí còn sắp phát điên lên vì quá đói sau khi thức cả đêm ngày đầu tiên.

- C-cái-này... C-cậu muốn một ít không?

Seon AhHyun đưa cho tôi một thanh socola.

Tôi chân thành cảm ơn cậu ấy và không sử dụng kính ngữ, không có vấn đề gì khi gọi cậu ấy như vậy vì cậu ấy bằng tuổi "Park MoonDae". Đúng hơn thì, tôi cảm thấy như trẻ lại khi nói chuyện với cậu nhóc này.

(Trans: Nam9 có lẽ đã nói chuyện với AhHyun bằng kính ngữ, loại được sử dụng nhiều nhất với những người mà bạn không biết hoặc không thân với họ: "Seon AhHyun-ssi", nhưng lần này cậu ấy không muốn thêm hậu tố " ssi "nữa bởi vì việc AhHyun quan tâm và cho nam9 ấy ăn gì đó thể hiện mong muốn được gần gũi hơn.)

Kể từ hôm đó, tôi cố ăn đủ ba bữa một ngày và uống nhiều nước nhất có thể. Cơm thì... Nó có vị như Jjambab ấy, nhưng tôi khá thích vì họ không giới hạn số lượng cơm mà tôi có thể ăn. (trans: 짬밥 (Jjambab) là bữa ăn trong quân đội)

Ngày thứ hai, tôi đã ghi nhớ xong vũ đạo từ đầu đến cuối. Việc luyện tập cả đêm mà không thấy mệt chắc đã có hiệu quả.

Ngoài ra, tôi đã có thể lên hai level trong thanh trạng thái của mình.

Tên: Park MoonDae (Ryu GunWoo)

Level: 7

Title: Không có

Vocal: A-

Dance: D

Visual: C +

Skill: C

Đặc điểm: Tiềm năng vô hạn, Chờ chết hẵng ngủ (D)

Trạng thái bất thường: Ra mắt hoặc ra đi

Điểm còn lại: 3

Trans và edit: GàX1128 và hee1364 ( Bản dịch phi lợi nhuận, chỉ update trên Wattpad NhokGa1128, không reup dưới mọi hình thức)

Có nhiều thành tựu có thể làm đi làm lại tận 500 lần lận, khá tốt. Nhưng tôi chưa muốn phân phối số điểm còn lại của mình, vì sẽ không có nhiều thay đổi lớn nếu tôi đổi điểm bây giờ.

"Tính đến hôm nay...năm người đã lên lớp."

Năm thí sinh đã được thăng cấp từ lớp Dance Cơ bản lên Dance Trung cấp. Rất ít người có thể cải thiện đáng kể kỹ năng nhảy của mình chỉ sau vài ngày đào tạo, vì vậy hầu hết họ đều đã thất bại trong bài kiểm tra đầu tiên và chỉ cố gắng mà học nhảy.

Ngay cả khi tôi thể hiện một số tiến triển, rất có thể tôi sẽ được xếp vào nhóm những thí sinh đã tiến bộ hơn và máy quay sẽ không chú ý nhiều đến tôi. Vì vậy, tôi không dùng điểm đổi bây giờ. Tôi muốn đợi, đến đúng lúc có thể thể hiện rõ hơn việc kỹ năng của tôi đã cải thiện vượt trội, vì vậy tôi sẽ có thêm những cảnh quay đáng để dùng cho show.

Tôi làm thế vì biên đạo nhảy đã phê bình tôi ngay ngày đầu tiên.

- Làm lại!

- Dùng chân trái đi chứ!

- Tại sao em lại vung vẩy cánh tay như thế? Khép tay lại!

Ngày học đầu tiên, ngay từ khi bắt đầu, biên đạo nhảy đã thẳng tay chỉ trích thí sinh khiến không khí càng lúc càng nặng nề.

Cuối tiết học, vị biên đạo gọi tôi vào nói chuyện.

-Park MoonDae này.

-Vâng ạ?

-Nếu cứ tiếp tục như thế này, em sẽ không thể qua trong bài thi xếp hạng tiếp theo đâu

-...

Tôi nghĩ mình không đặc biệt tệ đến thế trong cái lớp này.

Đầu tiên, thì đó là một lớp học Dance cơ bản. Nếu tôi phải mô tả về mình, thì tôi hẳn là một người ở mức độ trung bình? Là trình độ của một người bình thường không giỏi nhảy dù đã rất cố gắng ấy.

Nhưng trong số tất cả học sinh của lớp này, tôi lại là người có thứ hạng cao nhất, vì vậy vị biên đạo ấy càng thêm kỳ vọng vào tôi.

Đúng như tôi đoán, biên đạo nhảy đang nói những lời tương tự như anh ấy đã nói với các thí sinh khác trong mùa trước.

- Có lẽ là tôi đã sai khi cho em điểm quá cao. Ngay từ đầu em đã không đủ trình độ để có được thứ hạng đó.

Vậy đó. Anh ta biết, nhưng anh ta vẫn làm vì thêm kịch tính cho show.

- Học cho nghiêm túc vào, OK? Nếu em cố gắng hơn, em sẽ làm được.

- Vâng ạ

Hầu hết các thí sinh sẽ không thể đột nhiên phát triển các kỹ năng cơ bản mà họ không có trong mười ngày đào tạo,  trừ khi họ gặp may, nhưng tôi có thể, vì vậy tôi gật đầu như thể tôi sẽ quyết tâm luyện tập hơn.

Mấy lời chỉ trích và khuyên nhủ chỉ để nói cho có thì tốt nhất đừng nói ra, lại còn khiến người nghe tổn thương. Mặc dù nó có vẻ như một lời chế giễu xúc phạm tôi, nhưng tôi buộc phải coi đó là một sự khích lệ.

Tôi chỉ cần đợi thêm một vài ngày nữa thôi.

- Cảm ơn thầy đã làm việc chăm chỉ!

- Ừ, đừng bỏ cuộc nhé.

Biên đạo gật đầu chào những thí sinh đang ướt đẫm mồ hôi và sau khi kiểm tra các nhân viên đang lắp đặt máy quay, anh ta nhìn điện thoại của mình và rời khỏi lớp.

Đây là cách lớp học Dance cơ bản kết thúc sáng nay. Sau bữa trưa, tôi sẽ có lớp Vocal nâng cao.

Bữa trưa gồm có bulgogi và canh rong biển. Tôi cố ăn nhiều nhất có thể và sau khi tắm xong, tôi đi đến lớp học hát.

(Trans: Bulgogi là một món ăn của Hàn Quốc, thường bao gồm thịt bò được tẩm ướp và nướng lên. Mặc dù thịt gà cũng được sử dụng tuy nhiên không phổ biến bằng thịt bò)

À, giờ thì, có điều tôi muốn thú nhận.

- Vậy thì, MoonDae hát đoạn này coi.

Tôi làm gỏi cái lớp Vocal này ngon lành.

Trans: Mới có thêm một bạn cùng trans với mình. Chương này là bạn ấy trans tuốt, mình chỉ edit lại thôi. Nói là thêm người chứ cũng không chắc là tụi mình sẽ nhanh thêm được là bao, vì giờ mình sẽ bắt đầu khá bận (っ- ‸ – ς) 

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

"Làm gỏi" - trans dễ thương vãi :))))
Xem thêm