Tóm tắt
Đứng giữa ngã rẽ của hiện tại, quá khứ và tương lai, bạn sẽ chọn đi theo con đường nào. Một vài người lạc quan sẽ vững tin vào tương lai tươi đẹp phía trước mà bước đi. Một số khác sẽ cho rằng chúng ta nên sống hết mình cho hiện tại. Còn Tiểu Long, cậu lại chọn đắm chìm vào hồi ức đẹp đẽ của quá khứ, thời điểm trước khi người chị của cậu rời xa thế gian này.
Dù năm năm trời đã trôi qua, Tiểu Long vẫn ám ảnh với sự bất lực của chính mình khi đó. Cậu tự trách bản thân là một kẻ vô dụng, yếu đuối, chẳng thể bảo vệ được người thân yêu nhất của mình. Liệu rằng khi gặp những con người mới, cuộc sống mới thì Tiểu Long có thể quên đi mặc cảm tội lỗi của mình không? Liệu rằng những tia nắng của hi vọng có thể thắp sáng con đường đơn độc mà cậu đang tiến bước?
-
12/02/2023
-
12/02/2023
-
18/02/2023
-
18/02/2023
-
01/03/2023
-
25/03/2023
-
22/04/2023
-
14/06/2023
-
05/07/2023
-
13/07/2023
-
23/07/2023
-
14/08/2023
-
28/09/2023
-
08/10/2023
-
29/10/2023
-
14/11/2023
-
10/12/2023
-
08/01/2024
-
09/02/2024
-
13/03/2024
-
09/04/2024
-
06/05/2024
-
16/06/2024
-
29/06/2024
-
26/07/2024
-
05/09/2024
-
26/07/2024
-
30/04/2023
49 Bình luận
Chi la tui thay ban co cmt truyện của tui cach day rat la lau(co thể bạn khong nhớ.) Tự dưng nay tui lướt Hako thì thấy truyện của bạn, nen tui co vai loi muon noi sau khi đọc qua. Ý la tui cũng chưa đọc hết nên cũng hông nhận xét gì về cot truyen ha, chi có mấy cái linh tinh thui.
Đầu tiên thì ở chương mở cách bạn hanh van mình thấy khá là hợp với không khí của truyện ý, kiểu nó bình bình, các câu ngắt nhanh chứ không nói văn vẻ nhiều. Kieu no khá là hợp với lễ tang.
Nhưng mà có vài cai lat vặt, kiểu:
"[...] cỗ quan tài mang hài cốt" tu hai cot dùng sai á.
"[...] nơi chị Quyền an toạ..." ừa thì bạn dùng sai từ an tọa rồi á, về mặc nghĩa lẫn sắc thái. Từ này nó mang hướng tích cực =)))) dùng noi chỗ quan tài người chết thì hơi...
"Sự tức giận, buồn bã, tuyệt vọng và bất lực đã bủa vây chính ông... âm dương cách biệt." cái cau này no hong được hay với hơi bị ngang á. Vấn đề chi tiet o dưới
Kiểu là mình đọc chương mở và 3-4 chương khác thì nó có một vấn đề lớn(rat lon.) Kiểu ở chương mở, cách hành văn của bạn oki tại nó cũng hợp hợp không khí với chương nó cũng ngắn nên hông có vấn đề gì đáng kể.
Nhưng mà bạn vẫn dùng lối đó với các chương tới, thi kiểu, đọc rất là kịch ấy. Kiểu mình giống như đang chơi game RPG nhưng mà không có hình hơn là đọc truyện. Các câu bạn ngắt quãng và không có tính liên kết với nhau, nằm chung hay nằm riêng cũng không ảnh hưởng gì hết, đọc nhiều lúc bị sượng. Và cách tả nó cũng hơi bâng quơ với ki cuc?
"Trước mắt tôi... nhìn vào tấm gương."
Kiểu, cách kể của bạn nó như thế này: nhân vật chính giống y chang một người thuyết minh ấy, cảm giác như chơi game cầm con nhân vật, mình tương tác cái gì thì nó kể cái đó. Không có tính liên kết và không có "nét" nhân vật. Kiểu cứ tôi thấy, tôi đi, tôi nhìn, tôi nói, người A, người B...
Về lời thoại nữa, mình hông thích cái này nhất. Thoại của bạn nó còn kịch và nhiều câu no hơi gượng, ừm thì mình nghĩ là do bạn đang tạo ra một cái bầu không khí ảm đạm cho truyện nhưng mà, vi du mot cai:
"Ờ, thì… tớ sẽ cố gắng giảm bớt. Nhưng mà tính gọn gàng đã ăn sâu vào máu nên phải từ từ tớ mới bỏ được"
Mình nghĩ phần thoại bạn nên xem lại thử nha hic.
Không biết lời kêu gọi này có đến được với ai không nhưng vẫn mong được sự ủng hộ của mọi người. Thân <3