Vol 07 - Thời đại hoàng kim (580-669)
Chương 591 - "Con quái vật" được thả ra sớm
18 Bình luận - Độ dài: 2,761 từ - Cập nhật:
*Trans+Edit: Lắc
Sprint không đồng tình với cách giải thích của Annick: “Thầy hẳn là đang tập trung nâng cao trình độ ma thuật của mình để nỗ lực tấn thăng bậc chín càng sớm càng tốt. Sau khi lên được bậc chín, tớ tin nghị viện sẽ có đủ loại nghi lễ kỳ quái để giúp thầy ấy trở thành Pháp sư huyền thoại.”
Nếu như tăng liền hai bậc lớn thông qua nghi lễ, xác suất thất bại sẽ cao hơn 80%. Chính vì vậy, Sprint tin rằng nếu thầy muốn tấn thăng huyền thoại trong thời gian ngắn nhất, lựa chọn tốt nhất chính là tự thân tấn thăng lên bậc chín cùng với sự hỗ trợ của ma dược. Còn về việc thầy có thăng cấp thành công sau khi đạt đến bậc chín hay không, cậu hoàn toàn không chút hoài nghi. Có chức nghiệp huyền thoại hoàn toàn ăn khớp với thế giới nhận thức của bản thân, có mô hình thần chú huyền thoại khắc trong thế giới nhận thức có thể trực tiếp dung nhập vào linh hồn lúc thực hiện nghi lễ, cộng thêm kinh nghiệm và sự hỗ trợ của nhiều Pháp sư huyền thoại, thầy cậu tuyệt đối không thể thất bại.
“Phải, cậu nói phải.” Annick không cố chấp cho mình là đúng với vấn đề này. “Gần đây thầy hình như ít đến Viện Nguyên tử hơn, hẳn là đang tập trung nâng cao thực lực rồi.”
Chính nhờ việc này mà mấy tháng gần đây, áp lực mà họ phải mang đã giảm đi không ít. Ngoài việc vẫn tiếp tục học về hai thuyết tương đối ra, họ chỉ còn mỗi nhiệm vụ phân tích vòng phép tính toán phụ trợ. Không có bài kiểm tra và bài tập nào mới, thành thử lại khiến cho bọn họ có chút nhớ nhung.
Còn về việc xét duyệt luận án, do Lucien đã trở thành thành viên của Hội đồng Tối cao, cậu tự động được bãi chức khỏi vị trí ủy viên của Hội đồng Xét duyệt Arcana, bọn họ cũng không cần phải chịu trách nhiệm nữa – Hội đồng Xét duyệt Arcana vẫn giữ lại một quy tắc rằng, nếu có luận án nào được đánh dấu là có tính lật đổ, nó sẽ được chuyển đến trước tiên cho Ngài Chúa Tể Bão Táp, Ngài Evans hoặc một Grand Arcanist ở lĩnh vực tương phản.
Nhận lấy cuốn tập san mà Annick đã mua, Sprint lật qua mục lục của [Ma Thuật], để rồi nhìn thấy một luận án có tiêu đề dài: “Sự Tách Vạch Phổ Phức tạp trong Từ trường Yếu[note68492] và Mâu thuẫn của Mô hình Tân Giả kim thuật.”
Trong suốt nửa năm qua, bọn họ vẫn luôn nỗ lực chỉnh sửa mô hình của Tân Giả kim thuật. Mặc dù hầu hết những giả thuyết và ý tưởng chỉnh sửa đều bị đám người Hathaway, Raventi và Joaquin bác bỏ là không có ý nghĩa, nhưng việc được cùng các Grand Arcanist và Arcanist cấp cao tranh luận vẫn giúp họ gặt hái được rất nhiều, vượt xa vài năm trước đây.
Như vậy không có nghĩa là họ không học được gì dưới sự chỉ bảo của Lucien. Chỉ là thông qua phương thức này, họ đã thực sự dung hợp được những kiến thức, bài tập mà Lucien giao cho, những thí nghiệm thực hiện hàng ngày cùng những ý tưởng mới lạ trong đầu lại thành một, biến chúng thành của riêng họ, tiến một bước đủ dài và trở thành những người trẻ có tiềm năng thăng tiến Arcanist cấp cao danh xứng với thực, chứ không chỉ là những bình hoa di động được thầy nắm tay dìu dắt nữa.
Chính vì vậy, ngay khi nhìn thấy tiêu đề này, biểu cảm của Sprint liền trở nên nghiêm nghị. Cậu nhanh chóng lật đến trang tương ứng trong cuốn [Ma Thuật] và đọc thật cẩn thận.
“Sao… sao… Hiện tượng phân tách này làm sao có thể xảy ra? Mô hình lượng tử hóa của Tân Giả kim thuật hình như không thể giải thích được…” Mãi một lúc lâu sau, Sprint mới lẩm bẩm với sắc mặt u ám.
May thay, mọi người đều biết Tân Giả kim thuật vẫn chưa hoàn thiện. Các pháp sư sử dụng nó để xây dựng thế giới nhận thức của bản thân hầu hết đều tập trung vào cấu trúc đơn giản của proton, neutron và electron chứ không liên quan đến mức năng lượng và quỹ đạo cụ thể. Đó chính là lý do vì sao thế giới nhận thức của họ không bị lung lay.
Nghe thấy tiếng lẩm bẩm của Sprint, Annick cũng nghiêm nghị đón lấy cuốn [Ma Thuật]. Còn Sprint sau khi hít một hơi thật sâu thì liền sải bước đến phòng thí nghiệm ma thuật trong biệt thự để xác minh những gì được mô tả trong luận án. Thầy cậu từng nói, trong arcana, có là Grand Arcanist cũng không thể tin tưởng hoàn toàn!
Càng đọc, mồ hôi trên trán Annick càng tuôn đầm đìa, khuôn mặt gầy gò của cậu cũng trở nên ngày càng tái nhợt. Cậu phát hiện, kiến thức và tư duy của mình hiện tại căn bản không cách nào giải thích được hiện tượng này.
Lẽ nào Tân Giả kim thuật thực sự có vấn đề lớn nào đó?
Nắm chặt cuốn tập san trong tay trái, Annick cũng bước vào phòng thí nghiệm ma thuật.
Tới khi trời gần sáng, cả hai mới bước ra từ trong phòng thí nghiệm của riêng mình với vẻ mặt hốc hác, sau đó bốn mắt nhìn nhau, để rồi chỉ thấy sự cay đắng trong mắt nhau.
“Bộ khung cơ bản của Tân Giả kim thuật chắc chắn là chính xác.” Sprint nhấn mạnh. Proton, neutron, electron và lực cơ bản mà thầy gọi là lực hạt nhân mạnh đều đã được chứng thực!
Annick gật đầu nói: “Nhưng vấn đề mức năng lượng và quỹ đạo của electron lượng tử hóa xem chừng lại đang gặp rắc rối lớn. Có lẽ chúng ta nên từ bỏ thứ đầy lỗ hổng này để suy xét theo góc độ khác.”
Sau nửa năm liên tục tranh luận và nghiên cứu, họ cũng nhận ra rằng, có những thứ đến lúc phải từ bỏ thì phải dứt khoát từ bỏ.
Trong phương diện này, có lẽ đây chính là lợi thế của người trẻ. Muốn khiến những Arcanist đã chìm đắm trong một lý thuyết hay một mô hình nào đó suốt vài chục, vài trăm năm đột nhiên từ bỏ sự kiên trì và chuyên môn của mình, rõ ràng là điều không thể.
“Chúng ta thử lại xem liệu có thể giải quyết vấn đề mức năng lượng và quỹ đạo dưới tình huống có giả thuyết và tiền đề hay không đã. Nếu không được thì từ từ tìm kiếm ý tưởng khác sau.” Sprint nghiêm túc nói. “Đợi kỳ nghỉ Tết kết thúc, tớ sẽ đi xin ý kiến thầy một phen. Thầy ấy nhất định sẽ có một vài ý tưởng bất thường.”
Trong những cuộc thảo luận và tranh luận về Tân Giả kim thuật, mỗi tháng họ đều có thể cảm nhận được bản thân đang trưởng thành rõ rệt, nhưng tại mỗi cuộc họp trao đổi hàng tháng, họ lại nhận thấy khoảng cách giữa họ và thầy không những không thu hẹp lại mà còn bị nới rộng ra. Thầy của họ luôn có thể đưa ra câu trả lời ở một góc độ hợp lý cho mọi câu hỏi của họ.
“Được.” Dường như đã quên mất việc ngủ, Annick cầm một bản sao của [Ma Thuật] rồi đi về phía thư phòng.
Cảnh tượng này cũng xảy ra ở biệt thự của Katrina, Heidi và những người khác, cũng như ở ma tháp của các Arcanist từ cấp cao trở lên như Hathaway, Morris, Raventi và Gaston.
Còn ở bên trong Địa ngục Sấm sét, Fernando lại đang trông vô cùng cáu kỉnh, làm cho những học trò như Thompson và Chloe đến chúc mừng năm mới phải thận trọng từng ly từng tí.
“Thưa thầy, năm mới an lành.” Trình độ arcana của Thompson đã lên đến cấp bảy, chứng tỏ ông có tiềm năng đột phá qua bậc chín.
Fernando trừng mắt nhìn họ, nói mà gần như gầm lên: “Ta chẳng an lành chút nào! Ta không hiểu nổi hiện tượng phân tách bất thường của Brook!”
Lúc Brook phát hiện ra hiện tượng này, ông đã đến tìm Fernando để thảo luận trước, sau đó mới viết luận án.
Chloe, người có khí chất nhà thơ, cẩn thận hỏi: “Luận án gì vậy? Thầy?”
Anh là một nhân vật có uy tín trong lĩnh vực Nhiệt động lực học. Mặc dù đẳng cấp arcana và ma thuật của anh không cao bằng Lucien, người đã vượt qua lẽ thường, nhưng anh giờ cũng đã ở cấp tám, bậc tám. Chẳng qua luận án của Brook chỉ vừa mới được xét duyệt vài ngày trước, anh lại không có thời gian đọc [Ma Thuật] sau khi mua xong nên không rõ nội dung.
“Đừng có nhắc đến cái luận án chết tiệt đó trước mặt ta! Ta thà làm nhà thơ, nhà viết kịch, thậm chí làm một tay chơi để không cần phải nghĩ đến cái luận án chết tiệt đó nữa!” Fernando dùng cử chỉ để nhấn mạnh ngữ điệu và bộc lộ những cảm xúc dữ dội trong lòng. Đám người Thompson, Lacie Carter, Ashikana đều khẽ nheo mắt, nghiêng đầu, giống như những con thuyền buồm đang lướt trên biển thì gặp phải bão tố đáng sợ.
Thompson vội vã đổi chủ đề: “Thưa thầy, sao Lucien còn chưa đến?”
“Cậu ta với Alferris đến sớm hơn các ngươi và đã đi rồi.” Tâm tình Fernando hòa hoãn lại một chút.
Chloe tò mò hỏi: “Vậy cậu ấy nghĩ gì về luận án này?”
Lời vừa dứt, Chloe liền cảm nhận được ánh mắt phẫn nộ nóng rát của đám người Thompson. Anh lập tức hiểu ra mình đã hỏi một vấn đề không nên hỏi.
Biểu cảm của Fernando lại trở nên vặn vẹo: “Cậu ta cũng thừa nhận là mức năng lượng và mô hình quỹ đạo của Tân Giả kim thuật có vấn đề lớn, cho rằng phải đưa số lượng tử[note68493] mới vào mới có thể giải thích. Dù vậy, hệ thống ban đầu của cậu ta không có biện pháp giải quyết vấn đề này. Thà rằng cậu ta chưa bao giờ đề xuất Tân Giả kim thuật còn hơn!”
Tiếng gầm giống như cơn bão vang lên, khiến Chloe cảm thấy hối hận trong lòng hồi lâu.
……
Tại ma tháp của Raventi.
Sau khi rời khỏi thư phòng của Raventi, trong đầu Dieppe chỉ toàn là hiện tượng phân tách bất thường của vạch phổ và dáng vẻ cau có trong khi không ngừng xé nháp của thầy mình.
‘Việc chuẩn bị tấn thăng huyền thoại của thầy đã gần hoàn tất, lúc này không nên để ý tới những vấn đề khác.” Dieppe lo lắng nghĩ. Trong tất cả các học trò của Raventi, hắn là người có trình độ arcana và ma thuật cao nhất, hiện đã ở cấp sáu và bậc bảy. Mặc dù không thuộc cùng hàng ngũ thanh niên trẻ như đám người Lucien, Felipe, Larry, v.v., nhưng so với những pháp sư khác, hắn rõ ràng vẫn được tính là một người trẻ chừng độ năm mươi.
Raventi cuối cùng lựa chọn Chúa Tể Nguyên Tố, chức nghiệp mà Hathaway đã thực hiện một số sửa đổi dựa trên nghiên cứu về proton, neutron, electron và lực hạt nhân mạnh. Suy cho cùng, Tân Giả kim thuật mà chức nghiệp Thao Túng Nguyên Tử dựa vào vẫn còn lâu mới hoàn thiện, chẳng ai lại muốn mạo hiểm chọn nó ngoại trừ một kẻ không thể dùng lẽ thường để suy xét như Lucien.
Dieppe nghĩ ngợi một hồi rồi lắc đầu. Việc thảo luận về Tân Giả kim thuật là một sự cám dỗ không thể chế ngự đối với mọi pháp sư quan tâm đến lĩnh vực Nguyên tố, Giả kim thuật và quan tâm đến vật chất. Đổi lại là hắn cũng chưa chắc đã cưỡng lại được.
Sau khi trở về phòng nghỉ, trong đầu Dieppe vẫn cứ mãi hồi tưởng lại hiện tượng phân tách bất thường không thể giải thích về mức năng lượng và mô hình quỹ đạo của electron, không sao mở rộng ra vấn đề mô hình nguyên tử phức tạp được, thành thử rất lâu vẫn không thể tiến vào nổi trạng thái minh tưởng và an giấc.
Sốt ruột, hắn bèn đứng dậy đi tới đi lui và nhớ lại những cuộc thảo luận trong nửa năm qua.
“…Lượng tử hóa áp đặt… quỹ đạo áp đặt lên electron… mức năng lượng áp đặt lên electron… quỹ đạo và mức năng lượng không thể quan sát bằng thí nghiệm… Rất nhiều vấn đề không thể giải quyết. Chúng ta nhất định phải tìm ra ý tưởng mới!”
Nghi vấn lớn nhất của Hathaway về Tân Giả kim thuật liên tục vang vọng trong tâm trí Dieppe. Hắn định thần lại, tự nhủ bản thân vứt bỏ những ý tưởng phức tạp đi và bắt đầu từ những ý tưởng đơn giản nhất: “Đã không thể áp đặt, vậy thì hãy bắt đầu với những thuộc tính bẩm sinh của electron. Các tính chất đã được xác nhận của electron bao gồm những gì… khối lượng, điện tích…”
“Khối lượng…” Dieppe bất chợt nghĩ đến Thuyết tương đối cũng đang nóng sốt gần đây. Nghe nói Ngài Chủ tịch đã sắp hiểu xong Thuyết tương đối tổng quát và cho ra kết quả xét duyệt rồi. Tuy nhiên, thứ mà hắn liên tưởng đến từ cái “khối lượng” lại là phương trình tương đương khối lượng – năng lượng dường như ẩn chứa những bí ẩn sâu xa nhất thế giới kia!
“Có khối lượng, vậy thì sẽ có năng lượng nội tại. Có năng lượng… Việc nhảy vọt electron sẽ bức xạ hoặc hấp thụ photon… Bức xạ năng lượng… Hình như có thể liên hệ với nhau… Lượng tử hóa momen động lượng…”
Gạt bỏ đi nhiều ý tưởng sai lầm, đầu óc Dieppe dần trở nên khoáng đạt, tâm trạng cáu kỉnh cũng lắng xuống. Hắn ngồi lại ra sau bàn, cầm bút lông lên rồi bắt đầu viết trên giấy thường. Bên ngoài cửa sổ, gió rét buốt giá, màn đêm ngày một đen kịt.
Từng dòng chữ hiện ra theo dòng suy nghĩ của Dieppe, khiến biểu cảm của hắn dần đông cứng lại, tựa hồ không sao tin được vào suy luận của chính mình. Đây rõ ràng là một suy luận logic hợp lý, thế tại sao kết quả xuất hiện lại có thể khủng khiếp và vô lý như vậy?
Lần đầu tiên trong đời, hắn chỉ muốn xé vụn luận án của chính mình. Màn đêm đen tối bên ngoài tựa như một con quái vật đang chực chờ nuốt chửng hết thảy, khiến hắn không ngừng cảm thấy lạnh đến rùng mình.
‘Phần trước không sai, suy luận cũng không sai, không bằng suy luận sâu thêm…’ Cơn kích động trong lòng thôi thúc Dieppe nghiến răng tiếp tục viết, chốc chốc lại dừng lại suy nghĩ, chốc chốc lại sửa lại một số sai lầm.
Đến gần nửa đêm, tâm trí hắn đã hoàn toàn rõ ràng, bèn một hơi hoàn thành xong bản thảo.
Nhưng sau khi hoàn thành xong, hắn lại chẳng hề có bất kỳ cảm xúc vui sướng nào, biểu cảm trên mặt trái lại còn nửa giống như muốn khóc, nửa giống như bàng hoàng.
Làm sao electron lại có thể là sóng?
Làm sao electron, một thứ có khối lượng, động lượng, quỹ đạo và nhiều đặc trưng không thể phủ nhận được của hạt, lại có thể là sóng?
Ngoài cửa sổ tuyết đổ trắng xóa, Dieppe cảm thấy một cơn rét lạnh chưa từng có. Ngay cả chính hắn cũng chẳng dám tin vào kết luận này, liệu sẽ có người tin ư?


18 Bình luận