Danh tính hiện tại của tôi là Alicia - 7 tuổi, cô con gái cả của nhà quý tộc Williams.
Bây giờ, tôi đang sống tại dị giới, nơi ma thuật có thật và phần lớn giới quý tộc có thể sử dụng ma thuật.
Mặc dù về mặc lý thuyết, chỉ có những người ở tầng lớp quý tộc mới có khả năng sử dụng ma pháp, nhưng dựa trên ký ức từ kiếp trước, tôi đã biết rằng sẽ có một thường dân có khả năng sử dụng phép thuật xuất hiện trong thời gian tới. Và đó chính là nữ chính của tựa game này.
Nhưng chúng ta sẽ không nói về chủ đề đó bây giờ.
Điều quan trọng là tôi, với tư cách một thành viên kiêu hãnh trong giới quý tộc, cũng có khả năng sử dụng ma thuật.
Gia đình tôi, nhà Williams, là một gia đình quý tộc danh giá, nổi tiếng với nghệ thuật khai thác sức mạnh của ma thuật bóng tối – một trong năm nguyên tố chủ chốt duy trì sự cân bằng của thế giới này. Các nguyên tố còn lại là: ánh sáng, nước, gió và lửa.
Và tình cờ thay, Vương quốc nơi tôi đang sống nổi tiếng với tài năng sử dụng phép thuật nước.
Nhưng ngay cả như vậy, điều đó không có nghĩa là tất cả những người có thể sử dụng phép thuật đều giỏi ma thuật nước. Tuỳ thuộc vào nỗ lực và tài năng của từng pháp sư để xác định họ có thể sử dụng ma thuật tốt nhường nào và họ phù hợp nguyên tố ma thuật nào.
Ví dụ, tôi đang ấp ủ một kế hoạch cho thế giới thấy mình có thể thành thạo ma thuật bóng tối hoàn hảo đến mức nào.
Rốt cuộc, nếu tôi muốn trở thành nữ phản diện tài giỏi nhất, thì nhất định phải có khả năng phép thuật đỉnh cao!
Từ ngày mai trở đi, tôi phải chắc chắn rằng mình phải thức dậy thật sớm để có thể ở trong thư viện và bắt đầu học cách sử dụng phép thuật của mình.
“Chào buổi sáng, Rose” - tôi nói với hầu gái thân cận của mình, Rosette, khi tôi bay ngang qua cô ấy khỏi cửa vào phòng mình. Mắt cô ấy mở to khi thấy tôi đã tỉnh dậy và đi lại, trước khi cô ấy kịp vào đánh thức tôi. Khuôn mặt cô ấy thoáng chốc trở nên tái nhợt, gần như như thể cô ấy đã nhìn thấy một hồn ma, sự sửng sốt thể hiện rõ ràng trên từng đường nét của Rosette.
Đương nhiên, một sự việc như vậy hoàn toàn là không thể xảy ra với bản thân tôi của trước đó. Sau cho cùng, tôi chưa bao giờ chào cô ấy vào buổi sáng cũng như tự mình dậy sớm.
Tôi đã là một người ích kỷ và kiêu ngạo, một cô gái không bao giờ mở miệng trừ khi cô phàn nàn về một điều gì đó. Vì vậy, ngay cả điều nhỏ nhặt này cũng đủ để khiến cả gia đình tôi sốc, chứ đừng nói đến người hầu gái của tôi.
Nhưng trở nên như vậy không hoàn toàn là lỗi của tôi, bạn biết đấy. Nhìn lại thì, mọi người đều quá cưng chiều tôi nên việc tôi trở thành một đứa trẻ hư hỏng như vậy cũng là điều quá đỗi hiển nhiên.
Nhưng bây giờ thì tất cả đã là chuyện quá khứ rồi.
Từ nay về sau, tôi sẽ bắt đầu nghiêm khắc hơn với bản thân.
Khi tôi chạy qua hành lang, ánh mắt tôi vô tình dừng lại trên sân vườn, nơi các anh trai tôi đang chăm chú luyện kiếm.
Tôi tự hỏi liệu họ có luyện như thế này mỗi sáng không? Tôi chắc chắn cần phải học hỏi từ tấm gương của họ.
Anh trai cả của tôi, Albert, 12 tuổi. Và hai đứa em sinh đôi, Alan và Henry, năm nay 10 tuổi.
Ba anh trai của tôi đều trái ngược hoàn toàn với tôi của thuở xưa: tất cả đều cực kỳ tài năng và chăm chỉ.
Tuy nhiên, xét đến nền giáo dục đặc biệt mà cha đã cho họ từ khi còn nhỏ, tất nhiên tất cả đều sẽ trở nên rất giỏi giang.
Và vì cả ba anh trai của tôi đều là đối tượng chinh phục, nên tất cả bọn họ đều cực kỳ đẹp trai. Lý do đã khiến Alicia bắt đầu bắt nạt nữ chính là vì cô ấy nghĩ rằng anh trai mình sẽ bị cướp mất. Nhưng đen đủi thay, điều này đã phản tác dụng vì nó chỉ khiến anh trai càng thêm căm ghét cô em gái của mình, dẫn đến việc họ đã bỏ rơi Alicia vào giây phút cuối cùng.
Ah ~ ~ Những nỗi đau tuyệt vời của nữ phản diện ~
Nhưng, giờ nghĩ lại thì…Alicia đã bắt nạt nữ chính như thế nào? Dù cho cố gắng đến nhường nào, tôi cũng không thể nhớ ra.
Chà, nếu tôi không thể nhớ lại Alicia đã làm điều đó như thế nào ban đầu, tôi đoán rằng tôi sẽ tự nghĩ ra những âm mưu độc ác của riêng mình để bắt nạt cô ấy.
Là một người đam mê cuồng nhiệt của nữ phản diện, tôi sẽ cho mọi người thấy rằng tôi có thể đóng vai phản diện tuyệt vời nhất từ trước đến nay!
Nghe thấy tiếng kêu, sự chú ý của tôi lại một lần nữa bị cuốn theo những động tác luyện kiếm của anh trai. Nhìn thấy họ miệt mài tập luyện như vậy, một cảm giác thôi thúc trong tôi khiến tôi cũng muốn thử sức mình.
Thực ra tôi có phản xạ khá tốt trong kiếp trước. Tôi cũng thích chơi đủ loại thể thao nữa! Mặc dù tôi chưa bao giờ có cơ hội thử đấu kiếm… Nhưng điều đó chỉ khiến tôi muốn thử nó nhiều hơn.
Và nếu tôi muốn trở thành một nữ phản diện tuyệt vời, thể lực tốt là một yếu tố quan trọng.
“Anh ơi! Làm ơn dạy em cách sử dụng kiếm nữa!”
Nghe thấy tôi đột nhiên gọi họ, tất cả anh em tôi đều dừng tập luyện và quay lại nhìn về phía tôi.
Hm? Họ đều có vẻ mặt ngớ ngẩn khi nhìn chằm chằm về phía tôi.
Đừng nhìn tôi như thế. Bạn đang làm như tôi đã nói một điều gì đó thật là điên rồ.
……Tôi tự hỏi liệu phụ nữ có bị cấm học cách sử dụng kiếm ở thế giới này không.
Tôi cảm thấy kí ức từ kiếp này và kiếp trước của mình đang bị xáo trộn. Tôi không thể phân biệt được các thông tin đến từ kiếp nào.
“Ali? Em đang cảm thấy không khỏe à?”
Mắt anh ấy vẫn mở to vì không tin, Albert nhìn kỹ khuôn mặt tôi.
“Em đang cảm thấy rất tốt! Siêu khỏe mạnh.”
“....Tại sao đột nhiên em lại muốn học cách sử dụng kiếm?” anh ấy hỏi, nở một nụ cười tử tế với tôi. Và nụ cười đó trên khuôn mặt lãng tử gần như không thể chịu được anh ấy….mặc dù chúng tôi là anh em, nhưng hiệu ứng vẫn vô cùng mạnh mẽ. Hãy cẩn thận khi bạn chĩa thứ đó vào đâu. Nếu không, bạn sẽ khiến những cô gái trẻ ở khắp mọi nơi phải rơi nước mắt. Và trong khi Albert đang khoe hàm răng trắng sáng của mình với tôi, Alan và Henry vẫn đứng đó, chết lặng.
"Bởi vì tôi muốn trở nên mạnh mẽ hơn."
“Không thể nào.” - Alan và Henry đồng thanh nói. Đúng như mong đợi của cặp song sinh, họ hoàn toàn ăn ý.
Tôi tự hỏi liệu Albert có ngạc nhiên trước lý do của tôi không vì khuôn mặt anh ấy có vẻ cứng lại khi nghe câu trả lời của tôi.
Tôi muốn trở nên mạnh mẽ hơn để có thể bắt nạt nữ chính một cách đàng hoàng khi đến lúc…! Đó là lý do hoàn toàn tự nhiên, bạn không nghĩ vậy sao?
Sau khi nhìn chằm chằm vào mặt tôi thêm một lúc nữa, Albert đưa tay sờ vào trán tôi.
Thật thô lỗ. Tôi thậm chí còn không bị sốt, tôi đã nói rằng tôi cảm thấy rất khỏe rồi. Tôi hoàn toàn nghiêm túc khi nói rằng mình muốn học kiếm.
Alan và Henry tiến đến đứng cạnh Albert, người vẫn đang sờ trán tôi.
Với khuôn mặt của họ xếp thành một hàng gần tôi như vậy, mặc dù tôi là em gái của họ, nhưng khi ba chàng trai đẹp trai đồng loạt nhìn chằm chằm vào tôi, tôi không thể không cảm thấy một chút bối rối.
“Al, hai chúng ta nên làm gì đây?” - Henry hỏi Albert, người nhắm mắt lại một lúc, nhíu mày suy nghĩ.
Anh ấy thì thầm điều gì đó với cặp song sinh bằng giọng nhỏ rồi quay lại nhìn tôi.
“Được thôi,” Albert nói, lại mỉm cười tử tế với tôi.
Nhưng Albert, anh không thể lừa được tôi đâu. Thật sự thì tôi đã nghe thấy hoàn toàn cuộc trò chuyện của các anh.
“Có lẽ em ấy sẽ bỏ cuộc trong vài ngày nữa thôi,” anh thì thầm.
Nhưng tôi đảm bảo rằng, một khi tôi đã quyết định làm một điều gì đó, tôi sẽ theo đuổi nó đến cùng.
Để trở thành nữ phản diện giỏi nhất thế giới này, tôi sẽ vượt qua mọi trở ngại trên con đường của mình.
“Cảm ơn các anh.” - tôi nói, nở ra một nụ cười toe toét trên khuôn mặt, khoác lên một vẻ tự tin. Tuy nhiên, các anh tôi lại không tỏ ra mấy sự tin tưởng dành cho tôi.


0 Bình luận