• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

WN

Chương 04: Công chúa và Anh hùng (3)

3 Bình luận - Độ dài: 2,133 từ - Cập nhật:

“Trải nghiệm cuộc sống trong tù” là một trong những điều nằm trong danh sách những việc tôi muốn làm khi còn ở thế giới cũ. Bạn có thể hỏi “cái danh sách quái quỷ gì thế?”, nhưng khi còn trẻ, việc có một hay hai ước muốn quái đản là chuyện bình thường, như là lẻn vào nhà vệ sinh nữ chẳng hạn. Dù sao đi nữa, hồi còn trẻ, tôi đã từng tự hỏi liệu có cách nào để trải nghiệm vào nhà đá mà không phạm tội hay không, dù cho đó là cuộc sống khao khát bầu trời qua song sắt, bị tước đoạt tự do và sống như một con rối tuân theo mệnh lệnh, nhưng tôi vẫn thấy tò mò.

Và, nhờ vào vận may đáng kinh ngạc của mình, tôi đã thực hiện được một trong số nhiều việc trong danh sách ước muốn đó. Dù cho đó không phải là điều mà tôi muốn vào lúc này và nó xảy ra quá đột ngột, nhưng điều tốt thì vẫn tốt, đúng không? Haha.

“Ugh …chết tiệt …”

Toàn thân ê ẩm, tôi bị đập vào trần nhà mạnh đến nỗi không chỗ nào trên cơ thể còn lành lặn. Nguyên nhân là ở cái miệng chết tiệt này, cánh tay của tôi gần như đã bị xé toạc ra vì dám nói quá nhiều, may mà vẫn không sao cả. Aliana trông có vẻ hơi bất ổn, nhưng tôi không ngờ rằng cô ta lại hoàn mất kiểm soát và phát điên như thế. Tôi biết cô ta hơi xúc động, nhưng tình huống này đúng là không thể dự đoán được. Nếu chuyện này tiếp diễn …điều gì sẽ xảy ra nếu tôi chuyển những lá thư còn lại cho sáu người kia? 

…Dù gì đi nữa, làm sao để thoát khỏi đây bây giờ? Không thể trì hoãn được trong tình thế cấp bách này. Nhìn quanh, tôi thấy một chiếc giường cũ và những ngăn kéo phủi đầy bụi, căn phòng tràn ngập đồ đạc ngấm mùi thời gian. Cảnh vật bên ngoài chấn song sắt cho thấy nơi đây nằm trên đỉnh tòa tháp cao nhất của lâu đài.

Từ từ nhìn xuống, một cơn gió mạnh thốc vào mặt tôi, nơi này cao hơn tôi tưởng tượng. Nhảy ra ngoài cửa sổ là chuyện không thể. Cánh cửa sắt không nhúc nhích một ly dù tôi có đẩy mạnh đến đâu. Tôi cố gắng huých vào nó thêm vài lần trước khi bỏ cuộc trong thất vọng, nếu không hẳn cơ thể tôi sẽ vỡ nát trước mất.

Phải chăng là tôi không thể phá vỡ bức tường này và đang bắt đầu cuộc sống tù đày vô vọng? Nếu mục đích là lá thư, cô ta có thể vứt tôi ra ngoài trong lúc tôi còn bất tỉnh. Có thật sự cần thiết phải nhốt tôi lại không?

Aliana mà tôi biết sẽ không bao giờ làm như vậy. “Lời khuyên” của tôi mà cô ta không thể cãi lại trong một khoảnh khắc chắc chắn không ấn tượng đến thế, và nếu tôi giả định điều tồi tệ nhất dựa trên tình huống vừa xảy ra, cô ta có thể sẽ cố gắng giết tôi. Mặc dù chỉ là gã khuân vác, tôi đã từng là một thành viên của nhóm anh hùng, và trong khi hoàng đế ủng hộ tôi, tôi lại không thể kiềm chế Aliana ở đây. Đáng ra tôi nên cẩn thận hơn khi mở miệng, đó là lý do vì sao thói quen thật đáng sợ.

Giờ đã đến nông nỗi này rồi, tôi có buộc phải dùng một vài chiêu bí mật của mình không?

Nếu mục tiêu của tôi là trốn thoát và bằng cách nào đó lấy lại những lá thư …thì có thể. Những hiệp sĩ cận vệ của công chúa yếu hơn các sĩ quan của quỷ vương, và tôi cũng khá tháo vát, nên chắc tôi sẽ xoay sở được.

Tuy nhiên, vấn đề nằm ở lá thư gửi Aliana

Để trở về nhà, tôi cần phải chuyển tất cả những lá thư được nữ thần ban phước, nhưng nếu cô ta giữ lại lá thư của mình thì điều đó sẽ cản trở đường về của tôi. Không biết hoàng đế có chịu giúp đỡ nếu tôi liên lạc riêng với ông ta không …Hoặc có thể lão già đó sẽ chém chết tôi bằng thanh đại kiếm vì đã nuốt lời hứa chỉ sau chưa đầy một ngày …Dù gì thì cũng rất khó để nhận được giúp đỡ từ vị hoàng đế là người cha hết mực yêu thương con mình.

Thực sự không còn cách nào cho đến khi Aliana thả tôi ra à? Khi đang nghĩ ngợi mông lung thì một lỗ hổng mở ra trên cánh cửa sắt, và một giọng nói cất lên từ trong đó.

“Hôm nay …cậu vẫn ngủ đấy à?”

Giọng nói khàn khàn và mạnh mẽ, dù chỉ là một câu trọc lốc, nhưng lại để lại ấn tượng sâu sắc về một người đã kinh qua nhiều năm trận mạc.

“Hả, cậu tỉnh dậy từ khi nào thế?”

Và rồi, một đôi mắt xanh nhìn vào mặt tôi qua ô cửa.

“Nicola …”

Nicola Hendricks, hiệp sĩ hộ tống của công chúa và là người bạn duy nhất của gã khuân vác vô danh này, đã xuất hiện ở đây.

“Thế là, cậu đã quấy rối tình dục công chúa à?”

“Tôi không có tâm trạng đùa cợt đâu, Nicola.”

“Vậy là chuyện gì, cậu đã đánh điện hạ? Aliana không có lý do gì để giam cầm cậu cả.”

Tôi đã dizz cô ta không ngừng, không phải bằng nắm đấm, mà bằng cái mồm. Nếu tôi đánh cô ta bằng nắm đấm, thì ít nhất tôi đã không bị bỏ tù.

“Dù gì thì, Aliana đã nói rằng cô ấy sẽ không để cậu đi cho đến khi tận mắt thấy được nội dung của bức di chúc đó.”

“ …Cậu biết những gì rồi?”

“Về cái chết của anh hùng?”

“Về lá thư …không, về di chúc.”

“Tôi chả biết gì về niêm phong của di chúc hay bất cứ thứ gì cả. Công chúa tiến hành mọi việc trong bí mật.”

“Còn những người khác thì sao?”

“Không ai khác biết cái gì hết …À mà, dạo này công chúa khá buồn bực, nên những người hầu khác đang thắc mắc.”

Có phải điều may mắn trong số những sự kiện không may là di chúc của anh hùng vẫn chưa được công bố không? Tôi lo rằng Aliana đã mất đi chút tỉnh táo còn sót lại, nhưng thật sự nhẹ nhõm.

“Vậy, tại sao bây giờ cậu lại ở đây? Nếu cậu ở bên Aliana ngay từ đầu thì chuyện này đã không xảy ra.”

“Bạn đừng nói thế làm tôi buồn.”

Nicola rút mặt ra khỏi ô cửa rồi ném vào vài miếng thức ăn. Bánh mì, bình nước, hai củ khoai tây và một miếng thịt khô. Không xa hoa cũng không tệ hại, chỉ là một khẩu phần ăn bình thường. Vì chỉ hơi đói thôi, nên tôi nhai một miếng thịt khô trong khi nghe Nicola nói.

“Tôi vừa trở về bốn ngày trước sau một nhiệm vụ đặc biệt.”

“Bốn ngày? Vậy là tôi đã ở đây …?”

“Tôi là người đã kéo cậu ra khỏi trần nhà đấy. Cậu đã mê man bốn ngày rồi, giống như nàng công chúa ngủ say vậy.”

Hmmm, kế hoạch chuyển thư và trở về thế giới cũ trong vòng hai tuần đã hỏng bét. Phải mất một tuần chỉ để đến thăm sáu người còn lại. Tôi sẽ phải kéo dài thời gian hoàn thành vòng tròn ma thuật khi trở về.

“Thay quần áo cho cậu khi cậu đang bất tỉnh … tọng thức ăn và nước vào cổ họng … và tôi còn phải kiểm tra hàng ngày xem cậu còn sống hay đã chết nữa …”

“Vâng. Vâng. Cảm ơn, tôi vô cùng cảm kích. Và, vì tôi đã biết ơn, hãy làm thêm một ân huệ nữa. Đưa tôi ra khỏi đây đi.”

“Nếu như tôi chỉ cần muốn là có thể cho cậu ra ngoài, thì lần sau chính tôi sẽ là người mắc kẹt trong đó mất.”

“Tsk …”

Không thể chống lệnh của công chúa được sao? Nếu đã đến mức này, tôi thật sự phải đi cầu xin hoàng đế sao?

“Dù sao thì, dù hiện tại không thể đưa cậu ra ngoài, cậu cũng có thể tự mình ra ngoài mà. Từ hôm qua Aliana vẫn luôn muốn gặp cậu.”

Miếng thịt khô vừa trôi xuống đã mắc nghẹn ở cổ họng khi tôi vừa nghe thấy những lời đó. Đó là một ý tưởng mà tôi thậm chí còn chưa bao giờ nghĩ đến, và cổ họng tôi co thắt, dịch dạ dày trào ngược ra ngoài.

“Khụ, khụ, …”

“ …Dù có khó chịu đến mấy khi gặp công chúa thì tự tử cũng không phải là giải pháp đâu.”

“Tôi gần như đã chết thật đấy …”

Đột nhiên nghẹn thở khiến đầu óc tôi quay cuồng và xung quanh trở nên trắng xóa. Tôi đã sống sót ở lâu đài quỷ vương, vậy mà gần như đã chết trong cái buồng giam tồi tàn này.

Bỏ qua cái trải nghiệm suýt chết này sang một bên đã, tại sao Aliana lại muốn gặp tôi? Cô ta đã mở được lá thư chưa?

Nếu là Aliana thì khả năng đó xảy ra là rất cao. Có thể có một bảo vật nào đó trong số những di tích cũ của lâu đài có thể tước đi sự bảo hộ của nữ thần. Hoặc không cần phải tước đi phước lành, nếu đáp ứng được một số điều kiện nhất định, niêm phong sẽ bị hủy bỏ ngay lập tức, vì thế có khả năng cô ta đã đáp ứng được các điều kiện và mở được lá thư.

Nếu đúng là vậy thì tôi có thể đoán được lý do tại sao cô ta muốn gặp tôi. Cô ta sẽ đọc lại nội dung của lá thư, nói rằng tất cả những lời tôi đã nói đều là vô nghĩa. Tôi không biết bên trong viết gì, nhưng có vẻ như không có gì tốt đẹp cả.

Tuy nhiên, nếu Aliana đã tìm ra cách mở lá thư, thì trong trường hợp đó, tôi cần phải hàn gắn mối quan hệ với cô ta và tìm ra phương pháp đó là gì. Tôi vẫn chưa biết giải pháp chính xác, và thời gian thì đang gấp rút vì tôi đã lãng phí mất bốn ngày.

“Thế, cậu có định đi báo với Aliana không?”

“Bây giờ đã tỉnh rồi thì cậu nên đến chỗ cô ấy ngay đi.”

Tôi có bị ép phải gặp cô ta mà không có thời gian chuẩn bị không? Anh ta đang dồn một người bạn đã lâu không gặp vào chân tường, chả có bạn bè gì sất.

“Sao trông mặt cậu khó ở thế hả Flan?”

“Tôi đã bất tỉnh bốn ngày rồi, gặp Aliana ngay bây giờ có phải là quá đáng quá không?”

“Đấy không phải là vấn đề của tôi, đồ ngốc …Đợi đấy, tôi sẽ đưa công chúa tới.”

Nicola rời đi với nụ cười trên môi, đóng cánh cửa sắt sau lưng.

Khi tiếng bước chân của anh ta xa dần.

Một cái bóng đổ xuống từ bên ngoài cửa sổ.

Tôi có thể nhận ra ngay chủ nhân của cái bóng đó là ai.

Người duy nhất ở đây có thể leo lên tòa tháp cao chót vót không gặp chút khó khăn và bay lên bầu trời mà không gây ra tiếng động, ít ra là ở nơi này, chỉ có một người mà thôi. Quay lại, đúng như dự đoán, trước mặt tôi là người phụ nữ có mái tóc vàng và đôi mắt trắng như ngọc.

Công chúa Aliana.

Tuy nhiên, ngoại hình của cô ta thật khác với thường ngày.

Mái tóc vàng của cô, vốn tỏa sáng dưới ánh mặt trời, đã bạc màu đến mức có thể vỡ vụn nếu tôi chạm vào. Đôi mắt dường như có thể nhìn thấu tâm can của người khác, giờ lại rưng rưng vô thần và mờ đi vì quầng thâm.

“ …Hic!”

Nhìn thấy ánh mắt của tôi, cô ta giật mình một lúc, rồi mở lời bằng đôi môi run run.

“Flan, mở ra …”

Giọng nói yếu ớt và đáng thương hơn bao giờ hết.

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

Bình luận đã bị xóa bởi mak15699
Thêm, thêm tragedy nx, đau khổ hơn nx ik, hối tiếc, căm hận bản thân, ng khác hơn nx ik, trả thù, phát điên lên đi, t cần thêm🐧🐧🐧🐧🐧
xin loi dao nay doc romcom hoi nhieu nen hoi phe ti🐧
Xem thêm
Tôi cần thêm
Những cảm xúc này...thật sự là liều thuốc chữa rách trái tim đã lành

Điên loạn đi,hối tiếc đi,căm hận và hổ thẹn hơn vì những gì mình đã làm đi 🐧🐧
Xem thêm