Trở thành ma trong game k...
패리더리 패리더리
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 12: Tình huống bất ngờ.

10 Bình luận - Độ dài: 2,180 từ - Cập nhật:

[Phục Vụ Chân Nhện].

Nó là người hầu của [Quý Cô Chân Nhện], một con quái vật cấp boss. Tuy nó là loại quái được sản xuất hàng loạt và không quá mạnh, nhưng trong trường hợp này thì nó là loại đối thủ tệ nhất mà tôi phải đối đầu.

[Quý Cô Chân Nhện] đâu có ở đây đâu, tại sao nó lại tới đây chứ?

-Leng keng.

Tiếng chuông lại vang lên. Trái ngược với âm thanh trong trẻo đó, luồng năng lượng nó phát ra khiến cho ta di chuyển chậm đi. Tuy không nhiều, nhưng nó lại có thể được cộng dồn lên nhau. Không thể để cô ta rung chuông thêm nữa!

Nếu bây giờ tôi lao ra chạy đua với [Bà Già Siêu Tốc] thì bà ta cũng sẽ chạy với tốc độ ngang bằng tôi. Và vì [Phục Vụ Chân Nhện] đang rung chuông, nên tỷ lệ chiến thắng là bằng không. Phải xử lý ngay!

Nhận thấy mình không còn nhiều thời gian để suy nghĩ nữa, tôi hiện hình ra từ trong gương và chạy về hướng ngược lại với bọn nhóc.

"Tiếp tục chạy đi!"

Khi tôi chạy ngang qua Eun-jeong, người đang bị [Bàn tay địa ngục] nhắm tới, thế méo nào chúng lại chuyển hướng sang tôi... Muốn chết à? Khó chịu thật đấy!

"Cút ra chỗ khác!"

[Bàn tay địa ngục] bị tôi chém thành từng mảnh chỉ với một cú vung. Và tôi lại tiếp tục phóng hết tốc lực về phía trước. Khi tôi tới gần lối vào đường hầm, bóng dáng của [Phục Vụ Chân Nhện] cũng hiện rõ trong tầm mắt. Tuy nhiên, chuông đã sẵn sàng reo.

-Leng keng.

Một lần nữa, tốc độ của tôi lại chậm lại. Không đến mức làm ảnh hưởng tới chiến đấu, nhưng cuộc đua với [Bà Già Siêu Tốc] đã coi như thua. Nếu chân của tôi bị chặt đi, thì chắc chắn rằng ả nhện đó sẽ nhắm tới lũ trẻ. Tôi phải giết ả ta càng nhanh càng tốt.

"Ngươi nghĩ ta sẽ để yên cho ngươi rung cái chuông đó tiếp à?"

Xoạt! Vèo!

"Ngon~!"

Tôi ném dao, chặt đứt cánh tay cầm chuông của ả. Và trong khi ả đang đau đớn nắm lấy cổ tay của mình, tôi chạy vòng qua và nhặt lại con dao đã ném. Nhận ra tôi đang ở đó, ả ta cũng dùng chiếc chân nhện nhọn hoắt của mình để đâm tôi.

Thud!

Đòn đó khá mạnh đấy, nhưng nó vẫn quá chậm đối với tôi, dù đã bị ảnh hưởng bởi chiếc chuông. Tôi chỉ cần xoay người một chút và khống chế nó bằng cách kẹp cái chân nhện vào trong nách mình.

Biết gì không? Dù cái chân này có lớp vỏ cứng hơn nhiều so với da thịt của con người, nhưng nó lại có thể bị dễ dàng cắt đứt bằng cách chém vào khớp nối. Cho nên, nếu muốn cắt đứt chân của một con nhện khổng lồ, ta chỉ cần đâm dao vào giữa khớp nối của nó và dùng chút sức kéo đứt nó ra thôi.

[Mmmmmmmmm!!!!]

"Biết hét luôn cơ à."

Ả lùi lại cảnh giác khi biết rằng tôi là một mối đe dọa. Nhưng bên chiến thắng đã được quyết định rồi, ả ta không còn có cơ hội nào nữa.

Tôi ném con dao vào đầu ả ta, và ả cũng đỡ nó bằng phần chân chưa bị cắt. Nhưng đó chỉ là đòn nhử thôi, ngay khi ả dơ chân lên đỡ, tôi đã ở ngay sau đầu ả ta rồi. Nhìn cái dáng vẻ hoang mang vì không biết tôi ở đâu kìa, nhìn buồn cười ghê~

"Tạm biệt~"

Tôi vặn gãy cổ cô ta. Và cơ thể ả cũng trở nên mềm nhũn và biến thành khói ngay sau đó. Tôi hấp thụ chúng và ném cái đầu mình vừa bứt ra sang một bên, nó cũng biến mất ngay khi chạm đất.

[Phục Vụ Chân Nhện] vốn không phải là một con quái vật thù địch, nó chỉ là xuất hiện khi ta đánh nhau với boss rồi ném vào mặt ta vài cái lời nguyền hay debuff nào đó thôi.

Nhưng giờ thì game đã trở thành đời thật, đáng lẽ ra tôi phải lường trước chuyện thế giới này không tuân theo quy luật của game chứ.

'Mình nên cẩn thận hơn.'

Tương lai mù mịt thật đấy, tâm trạng của tôi cũng vì thế mà đi xuống... đó là chỉ khi tôi không nhìn thấy cái chuông của [Phục Vụ Chân Nhện] đang nằm dưới đất.

'Mình vừa mới giết nó có một lần, nhưng cái chuông vẫn xuất hiện.'

Trong game, ta không thể chiến đấu với quái vật cho nên cái chuông này phải là loại vật phẩm chỉ có thể được lấy khi đáp ứng được một số điều kiện nhất định. Nhưng vì ta có thể thẳng tay cướp lấy nó nên tôi cũng không còn gì để buồn nữa.

"Nhân tiện..."

Tại sao chân tôi lại không bị cắt? Cuộc đua chắc hẳn đã kết thúc rồi.

POV Switch - Ha-rim (một lúc trước)

Tôi đang dẫn đầu cuộc đua. Và với sự trợ giúp từ Suho và Kyeong-min, những bàn tay đen ngòm kia cũng không quá cản trở việc tôi tiến bước.

Nếu cứ tiếp tục như thế này, chân của Ella sẽ an toàn!

-Leng keng.

Một tiếng chuông trong trẻo vang lên trong tai tôi. Cùng lúc đó, tôi cũng cảm thấy một luồng khí nhớp nháp như mạng nhện quấn lấy mình. Đằng sau tôi thì lại phát ra vài cái tiếng động gì đó, tôi muốn quay lại xem, nhưng [Bà Già Siêu Tốc] lại đang vượt qua tôi.

'Bà ấy nhanh hơn sao? Không, là mình đang chậm lại!'

"Tiếp tục chạy đi!"

Tôi nghe thấy giọng của Ella. Vì Ella đã nói vậy nên tôi chỉ có thể nghe theo. Chạy hết tốc lực nào, dù có bị chậm lại thì tôi vẫn có thể bù đắp lại được.

Khi đi sâu hơn vào bóng tối của đường hầm, tôi đã hầu như không thể nhìn thấy gì ngoài chân mình và lưng của [Bà Già Siêu Tốc].

'Đó là...'

Ánh sáng trắng xuất hiện trong tầm mắt của tôi. Theo bản năng, tôi nhận ra rằng đó là vạch đích.

-Leng keng.

"Ugh!?"

Lần này tốc độ đã giảm xuống nhiều đến mức tôi chắc chắn có thể cảm nhận được! [Bà Già Siêu Tốc] thì lập tức biến khỏi tầm mắt. Dù vạch đích ngày càng gần, nhưng chân của Ella sẽ bị chặt mất nếu tôi cứ để nó như vậy.

'Mình phải làm gì đó!'

Tôi lục túi trong vô vọng. Vì đây là trường hợp khẩn cấp nên tôi cũng cân nhắc chuyện ném cái gương cầm tay của mình vào [Bà Già Siêu Tốc].

Nhưng thứ tôi mò ra được lại là một cái trứng ếch. Cái trứng ếch mà Ella đã đưa cho tôi giữ. Và vì thứ này đến từ một con quái vật, nên chắc nó không phải là một vật bình thường.

Dùng nó sao đây nhỉ?

...

Tôi không biết!

"Hya!!"

Tôi ném quả trứng ếch vào [Bà Già Siêu Tốc]. Tôi không mong rằng nó sẽ trúng vì tôi đã ném nó một cách mù quáng trong bóng tối, tôi chỉ dựa hoàn toàn vào vận may của mình.

Khoảnh khắc quả trứng ếch rời khỏi tay tôi, viên ngọc đính trên chiếc vòng cổ tôi đeo phát ra ánh sáng màu xanh lục.

[May mắn: Cầu mong may mắn sẽ đến với những kẻ kiên trì.]

Và rồi, âm thanh của thứ gì đó va vào nhau vang lên. Tầm nhìn của tôi cũng thay đổi.

"Cái này...!"

Tôi ngay lập tức nhận thấy sự thay đổi đã xảy ra với tôi. Vì tiếng bước chân của [Bà Già Siêu Tốc] đang ở đằng sau, cho nên tôi với bà ấy đã hoán đổi vị trí!

Vạch đích đang ở ngay phía trước. Tuy nhiên, bước chân của [Bà Già Siêu Tốc] đằng sau tôi lại quá nhanh. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì chắc chắn là tôi sẽ bị vượt mặt ở vạch đích. Và rồi mọi chuyện sẽ kết thúc.

'Mình thua mất.'

Tựa như bóng đêm bao phủ đường hầm này, sự cô độc cũng bao phủ lấy cơ thể tôi. Nỗi cô đơn, hiu quạnh khi không có ai ở bên làm tôi trở nên tuyệt vọng, buồn tủi và đau đớn. Không một ai có thể cứu tôi, không một ai có thể xoa dịu nỗi đau này.

Cô đơn quá.

'Nhưng mình đã quen với nó từ lâu rồi!'

Kể từ khi bố mẹ tôi qua đời, tôi đã luôn luôn cô đơn. Vậy thế nên tôi sẽ chạy. Tôi sẽ chạy dù biết mình sẽ thua!

Kể cả khi vạch đích đón chờ tôi là cái chết.

Viên ngọc trên vòng cổ tôi liền phát ra ánh sáng cam.

[Sống sót: Cầu mong những người không sợ hãi cái chết sẽ luôn sống sót đến cuối cùng.]

Luồng năng lượng nhớp nháp đang quấn lấy tôi biến mất, đồng thời ý thức của tôi cũng mờ đi trong giây lát.

"..."

Khi lấy lại nhận thức, tôi thở dốc. Cuộc đua sao rồi? Tôi nhìn quanh và thấy mình đang ở ngoài đường hầm. Còn [Bà Già Siêu Tốc] thì cau mày, không ngờ rằng mình lại thua.

[Tsk... Tại sao...]

Với những lời đó, [Bà Già Siêu Tốc] biến mất. Và như thể thế chỗ cho bà ấy, một viên bi thủy tinh tròn xuất hiện. Nhận thấy rằng nó rõ ràng là một vật quan trọng, tôi bỏ nó vào túi.

Tôi không thấy những người khác đâu cả, chắc là họ đang còn ở trong đường hầm. Ella có nói là mấy bàn tay kia sẽ không làm gì được họ đâu nên tôi cũng không lo lắm, nhưng tôi lại muốn gặp họ càng nhanh càng tốt.

Vì thế nên tôi lại bước vào trong đường hầm.

POV Switch - Ella

Sau khi đánh bại [Phục Vụ Chân Nhện], tôi quyết định đi vào đường hầm và mang theo bọn trẻ ra ngoài.

Người đầu tiên tôi gặp là Eun-jeong.

"Dừng lại! Đừng làm thế! Đừng!"

Cậu ấy đang bị mấy bàn tay đen kéo hết chỗ này tới chỗ khác... Dù sao thì, cậu vất vả rồi. Tôi vung dao và cứu cậu ấy khỏi đám tay.

Eun-jeong sợ hãi bám theo tôi. Ừ thì đúng là tôi cũng là một con quái vật giết người trong mắt cô ấy, nhưng vì tôi có hình dáng của một đứa trẻ, nên chắc là cô ấy thấy an toàn hơn khi ở gần tôi chăng?

Người tiếp theo chúng tôi gặp là Suho và Kyeong-min, tất nhiên, họ cũng đang bị khống chế bởi đám tay. Chắc là đã cố hết sức để thu hút chúng và mở đường cho Ha-rim đây mà.

Và người cuối cùng tôi gặp là Ha-rim. Vì chân tôi không bị cắt nên rõ ràng là cậu ấy đã thắng. Cậu ấy cũng đang cầm cái viên bi kia nữa.

Ngạc nhiên thật, chắc là cậu ấy đã kích hoạt được khả năng của món tạo tác kia rồi. Không biết là kích hoạt bằng cách nào nhỉ.

Nhưng chắc là mọi người đều mệt rồi, nên tôi đành gác sự tò mò của mình sang một bên.

"Hôm nay thế là được rồi! Quay về nào."

Khi chúng tôi rời khỏi đường hầm, tôi vừa nghĩ vừa chặt những bàn tay đen cản đường mình. Có cách nào để tiêu diệt vĩnh viễn lũ này không nhỉ? Tôi nhớ rằng không có cách nào để tiêu diệt vĩnh viễn những con quái vật đã đồng hóa với địa hình. Nhưng chúng quá phiền.

Và thế là chúng tôi đã đi ra ngoài đường hầm. Với ánh sáng mặt trời, tôi xác nhận rằng bọn trẻ không bị thương gì cả.

Cơ mà, không hiểu sao tôi lại thấy có cái gì đó thiếu thiếu.

Khi tôi nhìn sang chỗ bọn trẻ, chúng liền đánh mắt sang chỗ khác với vẻ mặt có hơi ửng đỏ... chúng còn sợ lắm à?

"Ella! Cái...váy!"

Khi tôi nhìn xuống theo lời của Eun-jeong, một [Bàn tay địa ngục] đã xuất hiện từ bóng tối của đường hầm và kéo váy tôi lên...

Xoạt!

"...Quên chuyện đó ngay đi."

Tôi đang trút giận lên bọn trẻ dù tôi là người lớn đó, rồi sao? Tôi cũng biết xấu hổ chứ. May là cái váy khá dài nên chúng không nhìn thấy quần lót của tôi, nhưng cũng xuýt nữa là bị thấy rồi.

Dù vậy, tôi cũng thực sự xin lỗi vì đã trút giận….

Không, tôi không giận đâu, đừng đưa socola cho tôi.

Bình luận (10)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

10 Bình luận

Toàn đăng giờ thiêng=))
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
TRANS
Sao lại không nhỉ? :)
Xem thêm
Rồi 2 thằng khứa kia chuẩn bị ăn tát
Xem thêm
"anh" không phải gái anime nên anh ko làm thế 🥲
Xem thêm
Thanks for chapter.
Xem thêm
Đưa thế có ăn ko :v
Xem thêm
tui ước đc dẫm lơn bởi Ella :3
Xem thêm
Cầu mong tôi sẽ đc ôm bởi ella
Xem thêm