Chương 172 - Chạm trán
“Kichichichichichiin!”
Tôi chuẩn bị tư thế, rồi tiếp cận đến con rết khổng lồ.
Sau khi kế hoạch thất bại, tôi chỉ còn mỗi một cách.
Vận dụng ma thuật tập trung ở sau họng, mục tiêu là con rết và tôi khạc ra hết toàn lực.
“GUUUOOOO!”
Một luồng khí nặng nề bao trùm lấy nó.
Đấy chính là 〖Hơi thở tai ương〗.
Sẽ cần ít thời gian để gây được ảnh hưởng, dù tôi không tin cậy vào nó nhưng cũng mang tác dụng để tung hỏa mù.
Tôi nghĩ mình điên rồi nếu lỡ như cấp độ kỹ năng này tăng lên và đến thời điểm tiến hóa.
Tôi muốn sử dụng 〖Hơi thở thiêu đốt〗 hơn cơ, nhưng sẽ không có tác dụng với địch thủ kiểu này.
Bởi thật ra, tôi đã gặp phải đủ thể loại kẻ thù lao qua ngọn lửa không chút do dự mà tôi dùng để kiềm hãm chúng lại.
Đối với con rết, kỹ năng ấy không đủ sức để phá hủy lớp vỏ giáp, tỷ lệ chiến thắng vô cùng mong manh.
Trước hết, mục đích của tôi không phải để cố gây sát thương, mà khiến con rết kinh ngạc và vô hiệu hóa chuyển động của nó trong giây lát.
Có vẻ sẽ không xảy ra thêm chuyện đáng ghét kia.
【Cấp độ kỹ năng cơ bản 〖Hơi thở tai ương〗 đã tăng từ 3 lên 4】
...Gã mặt lờ Thần ngôn, mày được lắm.
Giọng của mày vang lên ngay vừa lúc tao tưởng chừng cảm thấy yên tâm.
Một cú vả cực kỳ điêu luyện.
Tao phải gửi tặng một dislike.
Có sức khích lệ dữ lắm.
Tôi bay thẳng vào làn khói.
Hạ một cước vào đầu con rết, sau đó đập cánh để tạo phản lực trở về.
Tôi xoay người quay ngược lại khi nó vừa ló dạng ra khỏi màn sương, sau đó dùng 〖Lăn〗 bỏ đi.
Kế hoạch ‘Hạ knockout bằng 〖Kẹp hạt dẻ〗’ đã tan tành mây khói.
Từ lúc này phản ứng của nó sẽ cảnh giác hơn.
Quả thật, nó sẽ để tâm khi tôi ở trên không trung và chờ đợi thời điểm tôi vừa hạ cánh, vậy là chấm hết.
Cái kịch bản dễ suy ra nhất ở đây là con rết cứ việc me tôi, đại loại thế, rồi thuận lợi là dứt điểm luôn.
Vẻ mặt của nó trưng bày ý nghĩ đó ra hết rồi.
Chiến thuật 〖Kẹp hạt dẻ〗 con rết không còn hiệu quả nữa.
Đến nước này, không còn cách nào khác ngoài kế hoạch dự phòng.
Tôi đã lường trước sự việc ấy luôn nhé.
Bởi dựa theo những hành động của con rết, 〖Kẹp hạt dẻ〗 có quá ít cơ hội thành công, còn kèm theo mức độ nguy hiểm cực kỳ cao nếu như thất bại.
Hồi trước khi còn ưu tiên việc chạy trốn, tốc độ và sức bền là quan trọng nhất.
Trong thời gian đó, với tôi vận tốc cao nhất có thể đạt đến là bao nhiêu.
Còn bây giờ, mục tiêu là phải đánh bại con rết, khả năng phòng thủ phải đặt lên hàng đầu.
Trên hết, tôi đủ sức đập nát lớp vỏ giáp của con rết không?
Điều hiển nhiên, sự lựa chọn của tôi rất ít ỏi.
Ngoài việc phải xuyên thủng được bộ giáp ấy ra thì không còn kế nào khác, thời gian đã cận kề, không còn đủ để suy tính hướng đi nữa.
Thất bại là tôi bay màu như chơi.
Đây chính là thời khắc tôi quyết định phải tiêu diệt cho bằng được con rết.
“KICHICHICHICHICHICHICHICHICHICHICHICHICHII!”
Con rết ấy phát ra âm thanh nhức tai, như thể mắng tôi “Tên nhát cáy, quay lại mà đối mặt với ta”.
Tưởng sao, chiến đấu một cách quang minh chính đại thì anh mày xin khiếu.
Có mà ăn tán vỡ mồm.
Ngu gì mà tôi đây lại đi chơi tay đôi với một đối thủ có lợi thế hơn chứ?
Trở lại vấn đề, vì tôi dần cảm thấy mệt mỏi hay do con rết trở nên hăng hái hơn mà khoảng cách giữa hai chúng tôi chẳng tăng thêm bao nhiêu cả.
Nói đúng ra là nó… mỗi lúc một gần đi.
Tôi không thể tiếp tục lâu hơn được nữa.
〖Hơi thở tai ương〗 chắc chắn đã được hấp thụ hoàn toàn, tôi tin hiệu ứng 〖Nguyền rủa〗 sẽ bắt đầu khởi phát và khiến con rết suy yếu đi nếu tổ chức một cuộc thi chạy bền và trốn tránh trong suốt ngày hôm nay, nhưng có vẻ không như tôi mong muốn rồi.
Nếu trò đuổi bắt còn kéo dài, tôi sẽ lại bị cháy đít bởi tia nhiệt.
Dù tôi có khả năng né được, đó cũng là một sự may rủi.
Ở khuất tầm xa, thấp thoáng một ngọn đồi to.
Vừa khít với những điều kiện đã đưa ra.
Ngon đấy, tới liền, đây là lúc tôi sẽ đáp trả.
Tôi tăng cường thể lực nâng cao tốc độ của 〖Lăn〗.
Thời gian trốn chui trốn nhủi đã không cần thiết nữa.
Anh mày khác xưa rồi.
“GUUOOOOO!”
Tôi an toàn vượt qua khỏi đỉnh ngọn đồi.
Phải, với chiến lược nhất thời này, tôi có thể tạm khuất khỏi tầm nhìn con rết.
Tôi chầm chậm giảm tốc và quay ngoắt lại nhanh chóng.
Một lần nữa tôi lại lao lên con dốc.
Phía trước ở nơi tôi vừa đi qua, chuẩn bị cho một cú đâm cực chất.
Nếu đúng thời điểm, vụ va chạm với con rết khổng lồ sẽ diễn ra ngay trên đỉnh đồi.
Tuy đối thủ chiếm ưu thế, nhưng không có nghĩa là chẳng có cơ hội chiến thắng.
Bởi vì ngoài việc này ra, không còn cách để bức phá con rết.
Đây là lý do tôi phải quyết đoán.
Khả năng chiến đấu của con rết có hai lỗ hổng.
Thứ nhất, kỹ năng cận chiến của nó có điều sai sót rất lớn.
Tôi đã kinh hãi khi lần đầu đối chọi nên không để ý ra.
Việc xoay người linh hoạt của nó không hề cao, được cái chỉ là tốc độ di chuyển nhanh mà thôi…
Cho nên, nếu cẩn thận, tôi có thể tránh được đợt tấn công ngay lần đầu tiên.
Về lỗ hổng thứ hai.
Mặc dù con rết có cơ thể to lớn, những kỹ năng của nó chủ yếu chỉ tập trung quanh bấy nhiêu đây.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Kỹ năng cơ bản:
〖Độc dược: Cấp 5〗 〖Đào xới: Cấp 6〗 〖Hơi thở cát: Cấp 4〗
〖Tường đất sét: Cấp 3〗 〖Nhát cắn tê liệt: Cấp 2〗 〖Phun axit: Cấp 4〗
〖Tia nhiệt: Cấp 4〗
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Nhả độc, hơi thở cát, phun nước dãi axit, cú cắn gây tê liệt, rồi lại luồng sáng hội tụ, bla bla bla…
Ngẫm ra, cậu nhóc này chỉ toàn chơi bằng miệng.
Vẻ ngoài với thân hình khủng bố như thế đấy.
Với những kỹ năng còn lại, đào xới và tạo dựng bức tường cát cũng chỉ sử dụng đến ma thuật.
Con rết khổng lồ ngơ ngáo chẳng có lấy một kỹ năng nào phòng vệ cho cơ thể của nó cả.
Cùng lắm, nó chỉ có thể ỷ vào bộ giáp vô đối và tốc độ cao để đè cưỡng bức bạn dưới cái thây đồ sộ.
Tuy vậy, hành động này cũng mang tới sự nguy hiểm.
Phần đáng sợ nhất của con rết là nguồn nóng phát ra từ miệng, còn tệ hơn nhiều so với mấy kỹ năng.
Mà thật ra, nó vẫn bất lực trước đàn kiến đỏ đổ xô tấn công ở hai mặt bên.
Bởi vậy, chiến thuật này phải thành công.
Khi cả hai đụng độ ở đỉnh đồi, tôi sẽ gây kích động bằng cách tung one-hit ở sườn hông.
Nếu chỉ trong cuộc chạm trán thông thường, tôi dễ dàng bị bắt và nằm lọt thỏm vào miệng của nó, nhưng con rết vẫn chưa nhận ra tôi đang triển khai chiến thuật theo cách rất khác.
Trong lúc vội vã mà bắt gặp tôi nhảy xổ ra, phản ứng của nó sẽ bất ngờ trong giây lát.
Trong một cuộc sinh tồn khắc nghiệt, “giây lát” thôi cũng đã đủ thăm hỏi tổ tiên.
Đòn đánh chí mạng cũng sẽ được nâng cao.
Nhờ vào yếu tố bất ngờ, tôi sẽ có cơ hội thuận lợi để tránh đòn tấn công của con rết.
Nếu vượt qua khỏi đầu của nó, tôi có thể đi vòng qua phần cơ thể gần như không có khả năng chống trả.
Bắt đầu từ lúc này sẽ là giai đoạn kịch tính.
***Furry!***
24 Bình luận
Đâu có nhiều skill hữu dụng. Bay thì kém, bay lên chỉ tổ làm bia ngắm thôi. Còn skill tầm xa với lượng MP hiện tại chưa gây được sát thương cho con Rết đã kiệt sức rồi.
Và những kỹ năng mạnh nhất theo đặc tính chủng tộc là những kỹ năng dòng "tai ương" thì main lại hạn chế hết mức để thay đổi hướng tiến hóa sau này. Hẳn nhiên sẽ yếu rồi.
Thanks~