Chương 161 - Gã thanh niên ấy
“Guuuuu…”
Tôi cố xoay người với tiếng gầm gừ.
Cơ bắp đơ cứng và đau nhói mỗi khi chuyển động.
Hẳn là tôi đã nhận phải một ít hiệu ứng khó chịu.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
〖Irushia〗
Chủng loài: Rồng tai ương (Evil Plague Dragon)
Trạng thái: Tê liệt (nhẹ)
Cấp độ: 44/75
HP: 98/343
MP: 199/236
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Khốn thật, dính phải tê liệt rồi.
Cần phải làm sao đây?
Cái tên tóc vàng hoe đó, trái ngược với vẻ bề ngoài ẻo lả, sức mạnh của hắn vô cùng khủng khiếp.
Xem ra hắn là người đồng đội của Adofu cho nên nếu giết hắn thì coi như việc đàm phán cùng ông ấy chấm dứt.
Tuy vậy đây không phải là loại đối thủ tôi đủ sức đấm cho vỡ mặt, và ngay cả ý định đáng ngờ của hắn.
Cho dù tôi có tung ra một đòn tấn công bất ngờ, cũng khó để điều đó xảy ra được khi hắn vẫn còn đang đứng trước mắt tôi.
Nếu tìm cách bỏ trốn ngay bây giờ thì cũng không thể đón cùng lúc thỏ banh lẫn Nina khi cả hai đang nằm khá cách xa tôi thế kia.
Mà dù có thành công đi nữa, cơ hội đàm phán của tôi với Adofu xem như công cóc.
Ngoài ra, khả năng sống sót của Nina cũng tan tành mây khói.
Tốt hơn lúc này, tôi sẽ kiểm tra trạng thái của gã thanh niên đấy.
Hắn rời khỏi con thiên mã và lắc đầu với Adofu trong ánh nhìn hoài nghi.
Tôi tranh thủ dùng 〖Kiểm tra trạng thái〗.
【Kỹ năng cơ bản 〖Kiểm tra trạng thái - Cấp 6〗 không thể hiển thị thông tin chi tiết】
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
〖*****〗
!@#$@#: *******
St@t$: ****
@#$%: 78/100
$%^%: 602/602
#$$#: 552/552
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Đã lâu lắm rồi cái dòng chữ “anh mày bó tay” mới xuất hiện.
Mọi thứ về trạng thái cho đến kỹ năng đều bị che lấp bởi những ký tự kỳ lạ.
Hắn ta hoàn toàn giống với con slime kia.
Có một cảm giác khá bực mình khi tìm hiểu thông tin về hắn.
Không phải vì nó không thể hiện đầy đủ, ờ mà cũng có một chút, mà bởi vì cái kiểu màn hình hiển thị ấy.
Thôi mệt lắm, trước khi nghĩ sâu đến vậy, hãy quay sang mấy con số mà tôi thấy được.
Theo cách sắp xếp tương tự với điều tôi đã quen biết, thì cấp độ là 78, với HP tối đa 602.
Tất cả chỉ số của hắn đều cao hơn hẳn tôi.
Cao hơn cả con rết khổng lồ mà tôi vất vả chống chọi luôn.
“Liệu ta có thật sự phải dùng đến thanh kiếm tốt thế này không?”
Hắn vừa nói vừa rút thanh kiếm cầm trên tay.
Đeo bên thắt lưng của hắn có đến tận ba thanh kiếm.
Một trong số chúng mang màu sắc tương tự như với trang bị của những người lính tôi gặp lần trước.
Có thể đó là một vật phẩm phổ biến tại thành phố có tường bao quanh kia.
“Đây ngài Adofu, hãy kết liễu nó đi. Nếu trở về mà không mang thành tích gì, ngài sẽ không thể tự hào trước mặt dân chúng đâu nhỉ?”
“Nhưng con rồng đó đâu thể hiện ra ý định thù địch nào chứ, nếu nó muốn giết tôi thì tôi đã chết từ lâu rồi, thêm cả cô gái nhân thú ở đằng kia…”
“Hừ, tôi cũng có thể tự tay hạ sát nó nếu ngài không muốn, ngài có chắc chứ?”
“Không đâu…”
“Hiểu rồi, phải chăng vì ngài không có tài xử lý nhanh gọn, có đúng không Cựu tướng quân?”
Khi hắn thốt ra câu nói đó, tôi có thể thấy gương mặt của Adofu sượng ngắc.
Khi trông thấy biểu cảm của ông ấy, hắn che miệng lại với bờ vai khúc khích.
Gì chứ, hắn còn cười sao?
...Tôi không biết cái thể loại đồng đội quái quỷ gì giữa bọn họ, nhưng ít ra, Adofu còn dành ra ánh nhìn thiện cảm với tôi trong khi tên tóc vàng hoe kia không có lấy một chút.
Tôi không hiểu phía sau hắn ta thế nào nhưng mối quan hệ xã hội chắc phải mạnh lắm, hắn nhìn có vẻ đầy tự tin.
Hoặc vì đòn tấn công bất ngờ vừa rồi của hắn diễn ra thành công mà giờ tỏ ra vẻ đắc thắng như vậy.
Được rồi, nếu còn ngồi tán dóc thêm nữa thì chắc chắn tên này sẽ cạo vảy tôi luôn.
Giờ phải cố nắm bắt được nhiều thông tin hơn nữa mà không gây ra sự chú ý.
Nhân tiện trong lúc đó, tôi sẽ tranh thủ 〖Hồi phục HP tự động〗 và phá bỏ hiệu ứng tê liệt.
Trong tình hình nguy cấp này, khi còn có thể, tôi phải hết sức bình tĩnh và suy nghĩ sáng suốt.
Nếu chỉ trong một khoảng khắc bất cẩn thì không chỉ có mình bản thân tôi, cả Nina và thỏ banh cũng có thể bị giết hại.
Ngoài ra chắc tôi còn có thể làm gì đó với những dòng chữ bị khuyết nếu giải quyết được cảm giác khó chịu khi trước.
Từ lần đầu tiên bắt gặp con slime, tôi chỉ có 〖Kiểm tra trạng thái - Cấp 3〗, bây giờ đã lên đến hẳn cấp 6.
Nó chắc chắn sẽ lợi hại hơn nữa.
Tôi tập trung vào gã thanh niên lần nữa.
【Kỹ năng cơ bản 〖Kiểm tra trạng thái - Cấp 6〗 không thể hiển thị thông tin chi tiết】
Tôi chủ động vén bay những phần của màn ảnh hiện ra trong đầu.
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
〖Irushia〗
Chủng loài: Con người
Trạng thái: Bình thường
Cấp độ: 78/100
HP: 602/602
MP: 552/552
Tấn công: 354
Phòng thủ: 264+76
Ma thuật: 347
Nhanh nhẹn: 325
Trang bị:
Thân: 〖Áo choàng thủy long: Cấp B+〗
*****:
〖***: Cấp -〗
Kỹ năng đặc trưng:
〖Thần ngôn: Cấp 6〗 〖Bảo hộ linh hồn: Cấp –〗 〖Dòng máu của Tinh vương: Cấp –〗
〖Thuộc tính ánh sáng: Cấp –〗 〖Ngôn ngữ Gurisha: Cấp 6〗 〖Thiên tài kiếm thuật: Cấp 9〗
〖Cảm quan: Cấp 6〗 〖Bước đi vô thanh: Cấp 7〗
Kỹ năng kháng:
〖Kháng rơi: Cấp 6〗 〖Kháng ma thuật: Cấp 6〗 〖Kháng thuộc tính bóng tối: Cấp 7〗
〖Kháng ảo giác: Cấp 5〗 〖Kháng độc: Cấp 5〗 〖Kháng nguyền rủa: Cấp 3〗
〖Kháng hóa đá: Cấp 5〗 〖Kháng tử huyệt: Cấp 4〗 〖Kháng tê liệt: Cấp 3〗
Kỹ năng cơ bản:
〖Kiểm tra trạng thái: Cấp MAX〗 〖Sóng xung kích: Cấp 6〗 〖Thập sác (Mười nhát đâm): Cấp 5〗
〖Thiên giáng: Cấp 6〗 〖Biến thổ: Cấp 5〗 〖Nguyệt quang: Cấp 7〗
〖Triệu hồi: Cấp 7〗 〖Ảo ảnh: Cấp 3〗 〖Thần thánh: Cấp 5〗
〖Hồi sức tăng cường: Cấp 5〗 〖Bức tốc: Cấp 4〗 〖Sức mạnh: Cấp 5〗
〖Khiên chắn năng lượng: Cấp 2〗 〖Khiên chắn vật lý: Cấp 4〗
Danh hiệu:
〖Người được chọn: Cấp –〗 〖Anh hùng: Cấp 5〗 〖Quả cảm: Cấp 7〗
〖Xảo quyệt: Cấp 9〗 〖Con đường tà ác: Cấp MAX〗 〖Lừa dối: Cấp 8〗
〖Vua hèn hạ: Cấp 9〗 〖Thiên tai: Cấp 3〗 〖Quyền can thiệp Laplace: Cấp 3〗
〖Vị vua giao kèo hạ đẳng: Cấp –〗
‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐‐
Có hiệu quả rồi! (Trans: main lại dùng kỹ năng Break the 4th Wall một lần nữa :v)
Tên này có vô số kỹ năng luôn.
Tôi thấy có gì đó không đúng thì phải?
Thật sự thì tôi không thể hiểu nổi nhưng con slime cũng tương tự như vậy mà?
Nhưng dù sao, mọi chuyện cũng chẳng khá khẩm hơn khi soi mói ra được đến thế này.
So sánh kỹ lại, nó nhắc tôi rằng, nếu giao chiến với tên này ngay bây giờ tôi sẽ chẳng có bất kỳ cửa thắng nào.
Thà so kè với con rết khổng lồ mặc dù tôi vẫn còn dưới nó một bậc.
Mà bên cạnh đó, tại sao ngươi lại mang cái tên giống với ta?
Irushia là độc nhất, không đời nào lại có cái thứ hai.
Chính bản thân tôi biết cái tên ấy bắt nguồn từ một loài hoa.
Tôi không đi xa đến mức này chỉ để trở thành trò cười đâu, với cái tên mà tôi được đặt cho…
Với rất nhiều người tôi đã từng bắt gặp không ai lại chỉ mang duy nhất cái tên không họ và lại còn tách biệt so với nhóm có chỉ số trạng thái thấp kia cả, ngoại trừ hắn ra.
Cách vận hành của thế giới này khác xa hơn so với những gì tôi nghĩ đến, lạ thật.
Bên cạnh 〖Thần ngôn〗 cũng có hàng tá danh hiệu rất đáng chú tâm.
Tên này thật ra là cái giống gì thế?
Gã thanh niên rồi mắt khỏi Adofu và hướng về tôi.
Ánh mắt trở nên sắc bén khi hắn quay cả cơ thể đối diện với tôi và tặc lưỡi.
“Ái chà chà, thất vọng biết bao. Thôi thì đủ rồi, nếu ngài Cựu tướng quân đây không làm thì tôi sẽ ra tay”
Tệ rồi, hắn đang tiến đến chỗ này.
Tôi vẫn còn mang hiệu ứng tê liệt, liệu có đối phó nổi không đây?
Và còn nữa, tôi sẽ phải bỏ chạy hay chiến đấu?
Cả hai đều ẩn chứa mối nguy hiểm cao, tôi không thể biết được kết quả sau đó sẽ như thế nào.
「Ngươi nhìn lên đi」
Bất ngờ tôi nghe thấy ý niệm thần giao cách cảm.
Nhìn lên? Ý mày là gì thế?
“Ah?”
Gã thanh niên dường như cũng nghe được, hắn dừng bước và ngước lên.
Ngay lúc đó phần cát bên cạnh chân của hắn xới tung và thỏ banh nhảy ra.
“Pefu!”
Xung quanh thỏ banh xuất hiện năm quả cầu lửa khi nó lao vào hắn.
Kia chính là kỹ năng 〖Ánh sáng〗.
Hắn do dự trong giây lát trước khi nhảy lùi lại và chống đỡ quả cầu lửa với tay trần.
Giây phút vừa qua tôi mất tín hiệu của thỏ banh, nó đã đào một cái hố và chui đến gần chân của gã thanh niên ấy.
“Gu…..Guruaaaaa!”
Ơ! Này! Mày làm gì đấy thỏ banh?!
Đó không phải là đối thủ mày có thể đương đầu được đâu!
39 Bình luận
Xảo quyệt cấp 9
Vua hèn hạ cấp 9
Lừa dối cấp 8
Cái này còn đặt biệt hơn nữa vãi đạn
Con đường tà ác cấp Max