• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 1

Chương 46 - Cảm ơn...?

5 Bình luận - Độ dài: 791 từ - Cập nhật:

Buổi chiều, Hime vẫn tiếp tục ngồi trên đùi tôi trong suốt giờ học.

Có lẽ mọi người đã quen với việc này rồi, vì tôi cảm thấy ánh mắt của họ không còn nhìn chằm chằm như trước. Dù thi thoảng tôi vẫn cảm nhận được ánh nhìn, nhưng mọi người đều nhìn tôi với ánh mắt dịu dàng, vì thế tôi dần dần không còn thấy phiền nữa.

Không biết phải làm sao đây? Có thể các bạn cùng lớp đã nghĩ tôi là Lolicon mất rồi.

Tất nhiên, không phải theo nghĩa trong sáng đâu, mà là theo nghĩa không trong sáng.

Về chuyện này thì tôi hơi bối rối, nhưng vì không có hại gì nên tôi cũng không có động lực để phủ nhận.

Vậy là, buổi học kết thúc, Hime đang chuẩn bị về.

「Yohei-kun, thực ra hôm nay em lại có việc phải về sớm… Nên là em không thể ở lại được」

Hime nói với vẻ mặt tiếc nuối, đang thu dọn sách vở vào trong cặp chuẩn bị về.

「Thành thật mà nói thì em muốn nói chuyện với anh nhiều hơn nữa cơ」

Khi nghe cô ấy nói với vẻ mặt buồn bã như vậy, tôi không thể không muốn giữ cô lại. Tuy nhiên, nếu cô ấy có việc phải làm, thì cũng không thể ép được.

「Vậy, ngày mai chúng ta sẽ nói chuyện thật nhiều nhé」

「Vâng, tất nhiên rồi ạ. Vậy thì tạm biệt anh… nhưng mà trước khi đi」

「Hime? Có chuyện gì vậy?」

「Yohei-kun, anh cúi xuống một chút được không?」

Cô ấy muốn gì vậy nhỉ?

Không có lý do gì để từ chối, nên tôi làm theo và cúi xuống. Bình thường, khuôn mặt của Hime sẽ ở gần ngực tôi, nhưng lúc này lại ở trước mặt tôi, thật là một cảm giác kỳ lạ.

Mặc dù còn nhỏ, nhưng khuôn mặt của cô ấy thật sự rất xinh đẹp. Có lẽ bây giờ, vẻ đáng yêu là ấn tượng mạnh nhất, nhưng chỉ vài năm nữa thôi, cô ấy sẽ trở thành một mỹ nhân thực sự.

Đang nghĩ như vậy, tôi không hiểu tại sao cô ấy lại làm vậy, cho đến khi…

「Hei…」

Hime bất ngờ vòng tay ra sau lưng tôi và ôm tôi thật chặt.

「A…」

Cô ấy ôm tôi mà không nói gì, khiến tôi cảm thấy bất ngờ.

Cảm giác mềm mại của cơ thể Hime, hơi ấm nhẹ nhàng và mùi hương ngọt ngào giống như nắng và sữa khiến tôi càng thêm bối rối.

Tại sao tôi lại bị ôm thế này nhỉ?

「Oa! Cậu ấy bị ôm rồi kìa~!」

「Hime-chan ôm cậu ấy kìa, dễ thương thật đấy!」

「Nhưng nếu là tình yêu thuần khiết thì không sao đâu nhỉ」

「Đúng rồi, không sao đâu~」

Và rồi, trước mặt các bạn cùng lớp, tôi không biết phải làm gì.

Làm sao mà mấy người đó lại có thể bao dung được như thế nhỉ?

Mặc dù tôi bị nhìn với ánh mắt nửa thương hại nửa tò mò, nhưng tôi không thể di chuyển được, vẫn im lặng để mặc Hime ôm.

Mất khoảng chừng mười mấy giây như vậy, cuối cùng Hime mới chịu buông tôi ra.

「Chắc là đối với một Lolicon như anh thi có lẽ nhiêu đây sẽ không đủ đâu, nhưng anh hãy cố gắng chịu đựng đến ngày mai nhé, Yohei-kun」

À, ra là vậy.

Hime chắc chắn đã muốn làm vậy để tôi không mất kiểm soát, để tôi không phạm phải 『lỗi lầm』 nào cả.

Cô ấy thật sự là một cô bé chu đáo và tốt bụng, nhưng tôi lại thấy hơi phức tạp khi bị hiểu lầm như vậy.

Vậy tôi nên nói gì trong tình huống này nhỉ?

Nếu tôi phủ nhận thì có thể sẽ khiến Hime nghĩ rằng tôi không thích cái ôm đó, nhưng đó không phải là ý của tôi. Thực ra, tôi rất vui vì Hime đã làm như vậy. Nếu phải nói ra, có lẽ câu nói này sẽ là hợp lý nhất.

「Cảm ơn nhé…?」

Lời cảm ơn vô thức này khiến Hime gật đầu hài lòng.

「Không có gì đâu ạ, hehe… Yohei-kun và em đã ôm nhau đấy~ Hôm nay em cảm thấy thật sự rất hạnh phúc đó」

Cảm giác như Hime còn vui hơn cả tôi.

Tôi không phải là người không nhận ra những hành động và lời nói tình cảm, nên tôi hiểu những gì cô ấy đang cảm thấy… Và dù bị hiểu lầm là một người thích trẻ con, tôi nghĩ cũng không sao cả, thôi thì tôi sẽ cứ để mọi thứ như vậy thôi.

Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

Đứa trẻ ngây thơ quá ha
Xem thêm
Ozu
Bung no
Tkss
Xem thêm
a huuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu 🐺
Xem thêm