Kỵ sĩ đã tái sinh thành h...
Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 1-Bông hồng đế quốc và sự cắt đứt ân tình

4-Thì ra ngươi không phải con người

11 Bình luận - Độ dài: 1,339 từ - Cập nhật:

Một tuần trước đó, những người thợ săn ở biên giới trên đường về phát hiện thi thể của kỵ sĩ. Thông qua Thánh kiếm trong tay cùng khôi giáp trên người biết được thân phận của anh.

Trong vòng một tháng, tin [Kỵ sĩ Bình minh] qua đời truyền khắp đại lục, tất cả các quốc gia.

Đối với cái chết của một kỵ sĩ vĩ đại, ý kiến của mỗi người khác nhau, có người cho rằng dù thế nào kỵ sĩ vẫn là người đã mang đến cho đại lục hòa bình, phải được đối xử xứng đáng. Có người thì cho rằng anh là kẻ đã sa đọa và không xứng đáng với danh hiệu kỵ sĩ.

Tình trạng tranh luận kết thúc với việc Thánh quốc truyên cáo minh oan.

Thánh quốc đã nhiều lần điều tra và xác minh, cuối cùng xác định gia đình công tước bị Fite giết không trong sạch, có thể chính là kẻ đứng sau tà giáo ở vương đô.

Sau khi truy tìm theo lá thư của công tước cùng tà giáo, sự thật được sáng tỏ.

Kỵ sĩ đã bị vu oan.

Thật đáng xấu hổ…

Nội dung được viết trong bức thư khiến cho bất cứ ai đọc được đều sẽ cảm thấy sợ hãi. Nếu kế hoạch trong bức thư được thực hiện thì Thánh quốc sẽ gặp nguy hiểm lớn.

Tuy nhiên, kỵ sĩ đã hành động kịp thời để ngăn chặn.

Dù biết rằng sẽ phải chịu sự ô nhục cùng án tử nhưng anh vẫn rút kiếm mà không hề do dự.

Anh biết khi tìm được bằng chứng thì đã có hàng ngàn người thiệt mạng.

Kể cả phải chịu những lời cáo buộc, anh vẫn không do dự thực hiện điều mình nên làm.

Kỵ sĩ dùng ánh sáng của mình để bảo vệ chúng sinh.

Anh thực sự xứng đáng với danh hiệu kỵ sĩ của mình.

Khi biết được sự thật, vương thất Thánh quốc ngay lập tức tuyên bố minh oan, nhận sai lầm của vương thất, trả lại tước vị cho kỵ sĩ, người đã giết thủ lĩnh tà giáo là Đại công tước.

Thế nhưng đã quá muộn.

Kỵ sĩ đã vĩnh viễn ra đi trước khi họ có thể minh oan. Kỵ sĩ đã kết thúc cuộc đời mình mà không hề hối tiếc.

Ngay sau khi Thánh quốc truyên bố minh oan, đại lục trở nên náo loạn, thái độ của các quốc gia đối với Thánh quốc trở nên căng thẳng.

Trước phán xét sai lầm của Thánh quốc, dân chúng vô cùng phẫn nộ.

Người dân giận dữ chỉ trích Thánh quốc Quốc vương hại chết kỵ sĩ trưởng cùng với Thánh quốc bị nước khác coi thường.

Đại lục trở lại hòa bình nhưng kỵ sĩ đã ra đi mãi mãi.

Khi anh còn sống ác ma không dám quấy phá. Khi anh rời đi để lại một thế giới hòa bình.

Sau khi phát hiện thi thể kỵ sĩ, nữ hoàng phái đi cấm quân cùng đội nghi lễ hoàng gia tới biên cảng đưa kỵ sĩ trưởng về.

Không chỉ có đế quốc mà Thánh quốc, Tinh linh vương quốc, Kyushu đều muốn cùng tham gia nghi lễ đưa tiễn nhưng cuối cùng vẫn do đế quốc thực hiện.

Không lâu sau đó, tang lễ của kỵ sĩ long trọng cử hành tại đế đố, do chính Nữ hoàng Đế quốc dâng lên vòng hoa.

Ngày hôm đó trời mưa to, cho dù vậy không thể ngăn cản người đưa tiễn.

Tiếng nhạc buồn vang lên, dường như các vị thần cũng thương tiếc cho người kỵ sĩ chính trực này.

Nữ hoàng đế quốc, tinh linh công chúa, Nữ hoàng Kyushu, Thánh quốc công chúa,… đều có mặt ở đế đô, không ai nói một lời, mưa lớn như ngăn cách các nàng cùng kỵ sĩ.

Kỵ sĩ được chôn cất trong hoàng cung của đế quốc, nghi lễ đã kết thúc nhưng những người tưởng niệm kỵ sĩ vẫn còn mãi.

Nhiều nơi lập thánh đường kỵ sĩ, dùng đá cẩm thạch điêu khắc bức tượng kỵ sĩ.

Bức tượng kỵ sĩ trong thánh đường chống kiếm, đứng trang nghiêm như trước giờ vẫn thế.

Không chỉ người dân đế quốc làm vậy, các vương quốc khác, Vương quốc Tinh linh, Kyushu, Thánh quốc, cũng như thế. Bằng mỗi nước văn hóa tưởng niệm người kỵ sĩ công bằng.

Thậm chí số lượng thánh đường nhiều hơn so với các giáo đường địa phương.

Trong vấn đề này, các quốc gia trên đại lục đều ngầm đồng ý, không ngăn cản người dân tưởng niệm kỵ sĩ.

Vào lúc này, kỵ sĩ Fite đã đi đến cuối cuộc đời.

-------------------

“Dậy đi, kỵ sĩ, dậy đi…”

…Ai đang gọi vậy?

…Thời đại hòa bình không cần tới kỵ sĩ.

Thật buồn ngủ…

Tiếng nói dần biến mất theo đó tiếng khóc vang lên.

“Mẹ, mẹ ơi…” hồ ly nhỏ quỳ trên sàn lạnh lẽo, tay chân bị xiếng xích bùa chú khóa chặt.

Trên mặt hồ ly nhỏ đầy nước mắt, hướng về phía cô gái tai cáo đang rời đi không nhìn lại. Cô cầu xin người kia quay lại nhìn cô dù chỉ một chút.

Thế nhưng, sự nhẫn tâm của cô gái hồ ly kia không kém gì sự xinh đẹp của nàng, sẵn sàng đại nghĩa diệt than nhốt hồ ly nhỏ trong ngục tối, không thèm nhìn lại mà rời đi. Tiếng chuông treo trên người ngày càng xa.

“Mẹ, con có làm sai điều gì không, tại sao lại làm như vậy?...” hồ ly nhỏ nhìn theo cô gái rời đi, tầm nhìn của nàng lại tối thui.

Trên khuôn mặt dễ thương của cô gái hồ ly nhỏ chứa đầy sự tuyệt vọng.

Mẹ ơi xin đừng bỏ lại con…

"?!" Feitao giật mình tỉnh dậy từ ác mộng, có cảm giác mất mát.

Tầm nhìn của cô vẫn tối thui, ngoại trừ có vài khe hở có ánh sáng xuyên qua

Cô ngay lặp tức đập phiến đá phía trên thành từng mảnh.

“Ừm…Hmm...” ánh sáng tràn vào trong quan tài đá, Feitao hít thở từng chút một, khắp người đầy mồ hôi.

Cảm nhận được tiếng thở của mình, cô cảm thấy không ổn và nhìn xuống bàn tay.

Mềm mềm, nhỏ nhắn và trắng trẻo…

Hơn nữa, sau lưng cô còn có các ‘bộ phận’ khác có cảm giác.

Rõ ràng bàn tay cơ thể nhân loại của cô không như vậy.

Đuôi?

Vậy thì hình dáng hiện tại của cô là?

"Suy nghĩ của ta có vẻ đúng"

"Gì?" cảm thấy giọng nói có chút quen thuộc, Feitao ngẩng đầu lên nhìn, một cô gái tóc bạc đang ngồi trên liêm đao với nụ cười ẩn ý.

"Ngươi đúng là không phải nhân loại thuần huyết"

"...Christine?"

“Hả, trước kia ngươi kính trọng gọi ta là Nữ hoàng bệ hạ, giờ lại gọi trực tiếp tên ta?” Christine cười với Feitao và nhảy xuống khỏi liêm đao.

"Ngươi thực sự đã lừa ta"

“Ngươi là một yêu hồ”

“…” hồ ly nhỏ nhìn Christine không nói gì.

“Tôi còn sống?”

“Ngươi không thể chết được, ngươi có cửu vĩ huyết mạch cho nên dù có chết vẫn sẽ tái sinh”       

“Thật không ngờ, ngươi có huyết mạnh cửu vĩ. Hừm, ngươi là gì đối với Yurou Jiu Shuang”

Hừ, thật sự nhìn rất giống con hồ ly đáng ghét đó trừ màu mắt ra còn lại y hệt.

"...Ngài muốn biết?" Feitao nhích nhích mũi và hơi hé miệng.

"Ừm, coi như ta tò mò muốn biết, ngươi vẫn nợ ta ân tình nhỉ?"

“Không có gì đặc biệt” Nói đến đây, giọng nói dễ thương của Feitao chứa sự buồn bã.

"Ừm, ta thấy rất giống họ hàng “

“Bà ấy là mẫu thân tôi”

“…” Christine ngừng lại.

"Ngươi nói cái gì??"

Bình luận (11)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

11 Bình luận

công nhận mấy ông Thánh Quốc não to thật, đổi tội chờ chết xong minh oan là xong
công lớn hơn vua dễ cook quả không sai
Xem thêm
nghe y hệt phim trung quốc thời xưa=))
Xem thêm
dung kieu TQ roi con gi =)))
Xem thêm
Được tang lễ được nhiều quốc gia xây tượng tưởng niệm,đệ tử anh Bạch này hơn cả thầy
Xem thêm
Main thành hồ li có bỏ cái tính thánh mẫu đi để đập mấy bọn ngu kia ko 🐧
Xem thêm
Đổ tội cho kỵ sĩ để đỡ phải chứa, rồi khi chết thì bắt đầu bày đặt minh oan để giữ thể diện. Thông minh lắm😄😅
Xem thêm
TRANS
Mấy thằng thánh quốc não có sạn đó chứ. Một mũi tên trúng 2 đích, dẹp được "nguy cơ tiềm tàng" aka main (chúng nó nghĩ thế) đồng thời có cớ đem lính đi quét luôn đầu não của phe địch
Xem thêm
TRANS
Có khi bọn nó tính dùng main làm quân cờ chính trị để thâu tóm xã hội nhưng biết tính khí main nó thế nên mới ngầm ra sức diệt trừ. Đầu tiên là tẩy chay để đưa xã hội về lại dưới trướng nó. Về sau chỉ cần chờ nó chết hoặc giết nó luôn (khó) là lật bài ngửa liền
Xem thêm
Bình luận đã bị xóa bởi UncleHo4