Tôi thấy bài kiểm tra cuối kì khá khó, và đã dùng rấttttttttttt là nhiều não để giải nó, nhưng tại sao kết quả nó lại như thế này!
Tên mọt sách kia được điểm tuyệt đối thì cũng thôi đi, nhưng tại sao ả phản diện kia cũng được điểm tối đa?
Nếu như ả đúng theo kịch bản trong game, thì ả đáng lẽ phải rớt xuống dưới đáy bảng xếp hạng chứ?
Hơn nữa, ở hạng ba và tư là Margaret và Isebella. Chẳng phải cả hai đều là tùy tùng của ả ta à!
Mà Isabella là con ngốc ở lớp B, đúng không? Sao ả lại dám đứng phía trên tôi!
Ah, má nó! Bực quá!
Bình tĩnh lại, chẳng sao cả. Đến bữa tối hôm nay, trò vui mới bắt đầu.
Ả phản diện sẽ không bao giờ còn được tự tung tự tác nữa.
Tận hưởng nốt đi. Không sau này sẽ lại tiếc đấy!
****
Ah, Karl-sama vẫn thật xuất sắc như thường lệ. Anh ấy không chỉ nhận được giải học viên xuất sắc nhất năm, nhưng anh ấy còn gọi mọi người lên sân khấu và cảm ơn từng người một nữa!
Tôi tin rằng chỉ anh ấy mới có thể làm việc này.
Tôi đã theo route của Karl-sama rất nhiều lần ở tiền kiếp rồi, nhưng Karl-sama ở thế giới này còn tuyệt vời hơn nữa. Ôi, tôi lại rơi vào lưới tình với ảnh một lần nữa rồi.
Hơn nữa, anh ấy đã gọi tôi lên sân khấu và nói, ‘Ta mong rằng nàng sẽ luôn luôn ở bên ta’.
Ôi, chắc tôi sắp chết vì hạnh phúc mất.
“Ta vẫn còn một thứ một tuyên bố.”
Chuyện gì vậy? Liệu anh ấy sẽ cầu hôn tôi chăng?
“Anastasia Clynel von Ramslett, bước lên phía trước.”
Ah. Đúng rồi. Tôi cảm thấy quá hạnh phúc nên đã quên mất. Nhưng có vẻ như sự kiện kết án vui ơi là vui đã sắp bắt đầu rồi.
Nghe thấy lời của Karl-sama, ả phản diện bước đến với khuôn mặt vô cảm chẳng khác gì mặt nạ Noh như mọi ngày.
Fufu, đúng là tội nghiệp quá mà.
“Anastasia, kể từ bây giờ, hôn ước giữa ta với cô bị hủy bỏ!”
Ôi, Karl-sama! Anh đúng là ngầu quá đi mà. Karl-sama mà tôi từng thấy trên màn hình điện thoại đã ngầu rồi. Nhưng ở thế giới này, anh ấy còn ngầu hơn gấp nhiều, à không, gấp trăm lần luôn.
“Thưa Điện hạ, ngài nghiêm túc đó ạ?”
Huh? Ê, sao cô không tỏ ra đau khổ cho rồi đi! Gần đây, cô trông chả có tí cảm xúc gì cả, sao không trở nên đau khổ và giận dữ như trong game ấy!
Hãy nổi cơn tam bành và lảm nhảm như một con ngốc đi!
“Hmph. Cô đúng là một người phụ nữ nông cạn. Thay cho một ả đàn bà thối nát như cô, nàng Amy tốt bụng và nhân hậu mới xứng đáng để trở thành vị hôn thê của ta.”
“Thưa Điện hạ, ngài thật sự muốn một người phụ nữ không có lễ nghi, đức hạnh và không biết gì về tình hình chính sự ạ? Điện hạ thật sự muốn đưa một người phụ nữ như vậy trở thành Hoàng hậu của vương quốc này ư?”
Cô đang làm cái quái gì vậy! Cô dám nhìn và đe dọa tôi sao! Cô bị điên à!
Nhưng Karl-sama nhẹ nhàng ôm lấy tôi.
Fufu, đúng vậy. Dù sao đi nữa, tôi vẫn sẽ luôn là kẻ đứng trên cô mà thôi.
“Nực cười! Sự tử tế của nàng ấy chính là thứ mà vương quốc này cần. Vương quốc này không cần cô, người phụ nữ khô khan và máy móc chỉ cố kiếm logic trong mọi sự việc. Hơn nữa, chúng ta đã quá rõ những mưu đồ bẩn thỉu và hèn hạ của cô đối với Amy rồi! Một người phụ nữ như cô không xứng đáng để trở thành Hoàng hậu cửa vương quốc này!”
“Thì ra là vậy. Thế thì Điện hạ cũng sẽ chịu trách nhiệm cho những hậu quả trong tương lai chứ, đúng không?”
Hey! Đối thoại sao kì vậy! Những dòng thoại của cô đáng lẽ không phải là như này mà!
Đáng lẽ cô phải trở nên bối rối hơn chứ?
Lên đi nào! Làm trò cười cho mọi người nơi đây!
Nhưng mà cũng chẳng sao cả? Karl-sama đã làm xấu hình tượng của ả ta đi trông thấy.
“Ta cũng đã tính trước việc cô sẽ nói vậy, nhưng, đây đúng là lí do mà ta không thích gia tộc “não to” Ramslett tí nào. Nhà Ramslett chỉ nên im lặng và trồng lúa đến mãn kiếp thì thôi.”
“Thưa Điện hạ. Tôi không quan tâm rằng ngài có nói tôi xấu xa đến như thế nào, nhưng tôi không thể bỏ qua việc ngài đã hạ nhục cả gia tộc Công tước Ramslett. Làm ơn hãy rút lại lời mà ngài vừa nói ạ.”
“Ý của cô là gì? Ta chỉ nói lên sự thật mà thôi.”
Ái chà chà. Ả ta bắt đầu điên tiết lên rồi à?
Thời cơ đến rồi. Dẫu sao thì cha mẹ của ả ta cũng sẽ bị xử tử mà thôi, vậy nên tôi nói gì chẳng được nhỉ.
“Đúng vậy. Đó là lí do Anastasia-sama, người đến một gia tộc tỉnh lẻ, bị Karl-sama ghét đấy, có biết không?”
Thế nhưng ả ta lại nhìn về phía tôi một cách đầy bình tĩnh và thở dài.
Này, cô bị cái quái gì thế hả!
Cô dám xem thường tôi dẫu chỉ là một nhân vật phản diện thấp hèn à!
“Amy, vậy là cô cũng muốn hạ nhục gia tộc Ramslett à?”
“Karl-sama đã nói vậy, thì tức điều đó là đúng mà.”
“Vậy thì tôi sẽ coi đó như là một lời thách thức từ gia tộc Brayes gửi đến gia tộc Ramslett.”
“Sử dụng quyền thế của gia tộc để phản biện là không hay đâu.”
“Nói với cô nữa cũng bằng thừa. Tôi không còn gì để nói nữa.”
Eh? Sao cô lại dám rời đi? Đáng lẽ cô phải nổi điên lên và ném găng tay về phía tôi chứ! Không phải đây là sự kiện kết án à!
Nhưng Karl-sama đã hiểu ý của tôi.
“Đứng lại! Lời của Amy rất chính xác. Nếu như cô tự hào cho rằng mình là một quý tộc, thì hãy tự mình giải quyết việc này trước khi về nhà mè nheo với bố mẹ. Cho đến khi mọi việc được giải quyết, ta không cho phép cô rời căn phòng này.”
“Thưa Điện hạ, ngài muốn gì?”
“Găng tay của cô để làm gì?”
Đúng, đúng vậy! Chuẩn rồi! Cô phải ném cái găng tay về phía này!
“Nó không được dùng cho những việc cỏn con như thế này.”
Khôngggg! Cô mang đôi bao tay đó chỉ để ném nó về phía tôi mà thôi, nhớ là phải cư xử như một con ngốc đang nổi giận nữa!
“Ta hiểu rồi. Con gái của Công tước Ramslett còn không thể chiến đấu cho danh dự và niềm tự hào của gia tộc bản thân? Có vẻ như ngài Công tước không có khiếu dạy con rồi.”
Karl-sama khúc khích cười để chế nhạo ả ta, và một số người khách quanh đó cũng bật cười theo.
Tốt rồi. Cô nàng phản diện ơi, trông cô có khác gì một trò cười không chứ?
“Vậy Điện hạ muốn tôi thách thức cô ta đến một cuộc đấu tay đôi à?”
“Cô hãy tự mình suy nghĩ đi. Cô không tự làm được việc gì, trừ phi ta, Thái tử, ra lệnh cho à? Đúng là một ả đàn bà khó ưa.”
Ahaha, ả ta bắt đầu nhăn mặt lại rồi. Đúng vậy. Cô sẽ tự nguyện yêu cầu một trận đấu tay đôi với tôi và thua trong ấm ức.
“Tôi hiểu rồi.”
Nói vậy, ả ném chiếc bao tay về phía tôi.
“Oh! Um, đây là...”
Giờ thì tôi chỉ còn cần diễn theo đúng cốt truyện thôi. Đây, trả cô chiếc bao tay này.
“Cô muốn đem ta ra làm trò cười đến mức nào nữa đây?”
Sao vậy? Sao cô lại không nổi giận với tôi? Trong game, cô đã nổi giận và tát tôi một cái cơ mà!
Tại sao cô dám nhìn tôi với ánh nhìn đó! Tôi không phải là dạng vừa đâu!
“Amy, điều này có nghĩa là người phụ nữ kia, cảm thấy bị hạ nhục, đã yêu cầu một trận tay đôi đối với em.”
“Ơ, vậy à? Em, tay đôi...”
“Không sao đâu. Anh sẽ đánh thay cho em trận này.”
“Khoan đã! Thưa Điện hạ! Ra lệnh cho một người phụ nữ yêu cầu một trận tay đôi, rồi sau đó trở thành người đại diện cho đối thủ của cô ấy, ngài có bị điên không vậy?”
Fufu. Những dòng thoại có bị thay đổi, nhưng chẳng sao cả. Thứ mà tôi muốn thấy chính là gương mặt đầy hoảng hốt đó.
“Cô đang nói gì vậy? Cô là người mong muốn và tự nguyện tham gia vào cuộc tay đôi này. Ta chỉ muốn bảo vệ Amy, thế nên ta sẽ là người đại diện, thế thôi.”
“...”
Ái chà chà. Ngậm được mồm rồi đó hả? Đáng đời chưa!
“Tớ cũng sẽ làm người đại diện.”
“Tôi nữa.”
“Ta cũng vậy, chiến thôi.”
“Tôi cũng sẽ tham gia trận tay đôi này.”
A, mọi người nữa! Cảm ơn! Reverse harem đúng là tuyệt nhất mà!
“Còn cô thì sao? Cô có ai đại diện cho cô và chiến đấu với năm người bọn ta không?”
Ả phản diện nhìn ngó xung quanh. Nhưng chắc chắn rằng chẳng ai ở đây đủ ngu xuẩn để đại diện cho cô ta và chống lại Karl-sama, Thái tử vương quốc này, và Claude-sama, hoàng tử nước láng giềng.
“Có vẻ như cô không được lòng bạn bè lắm nhỉ.”
Ôi, tôi chẳng thể ngừng cười được. Nhưng cứ từ từ đã. Mọi thứ vẫn còn hơi sớm.
Vị hôn phu cũ của cô sẽ đập cô ra bã!
Ả phản diện này, đáng đời chưa!
“Tôi sẽ là người đại diện cho Anastasia.”
...Hả?
84 Bình luận
Kỉ lục speedrun mới của bản thân, dưới 1ph
Đúng là đọc cái củ cải này bẩn não thật nhưng mà tôi công nhận công sức của team. (ai đó giải thích tại sao lại drop được không ạ...)