Truyện sáng tác
Lần cuối
Số từ
49.986
Đánh giá
0 / 0
Lượt xem
4.165
Tóm tắt
Sherry chỉ muốn sống lì trong phòng, dựa dẫm vào bé mèo của mình mà tìm niềm vui. Rồi một ngày, khi phải nói lời chia tay với người bạn bốn chân, cô nhận ra rằng không còn cách nào khác ngoài việc bước ra ngoài và tìm tình yêu mới của riêng mình…
Xem thêm
-
23/12/2023
-
24/01/2024
-
25/02/2024
-
27/03/2024
-
30/04/2024
-
05/06/2024
-
28/07/2024
-
02/09/2024
-
04/10/2024
-
10/11/2024
Xem tiếp (5 chương)
Xem thêm
9 Bình luận
chưa thấy ai có phong cách như này bao giờ,không phải là đọc lạ đâu mà là hơi... sao ta, ý là nó hơi kỳ ấy.
cách viết câu cũng có gì đó lạ lắm ;/
bác có thắc mắc j thì cứ ib riêng tôi, nếu giúp được tôi sẽ giúp =))
Mình cũng không vui vì thời gian qua, tốc độ ra chương còn chậm kinh khủng và bắt các cậu phải đợi rất lâu. Vẫn là lý do quen thuộc: công việc, cuộc sống. Nhưng thực tình thì mình chẳng muốn rùa bò như thế này chút nào. Sắp tới mình sẽ cố sắp xếp ra chương nhanh hơn, somehow 🐧.
Thứ nhất, tình tiết đi quá nhanh, lao như một loạt tàu lượn siêu tốc. Nghe hơi buồn nhưng tàu siêu tốc này bao gồm rất nhiều thứ tạo nên đoạn văn trong câu chuyện như kể, tả và miêu tả tâm lý (trong đây miêu tả tâm lý rất nhiều và như đã kể ở trên là với tốc độ rất nhanh, nhưng tiếc cái là nó lại không đi sâu, cảm giác như là những suy nghĩ được lấy trực tiếp trong suy nghĩ của nhân vật vậy)
Thứ hai, chỉ là cảm giác thôi... nhưng mà mình không cảm thấy được tính cách của nhân vật chính.
Thứ ba; về phần viết thì mình cứ có cảm giác lan man đậm trong lối suy nghĩ, tâm lý của nhân vật chính và cả trong cách viết của bạn. Có lẽ đây là một vấn đề cần được ưu tiên hàng đầu. (Buồn nữa là tuy truyện rất mù mờ nhưng nó lại không hoàn thành nhiệm vụ là tạo ra bầu không khí ấy cho truyện). Không những lan man, mà nhiều khi mình thấy rất random...
Thứ tư, và có lẽ cuối cùng đó là truyện thậm hụt miêu tả, khi có miêu tả rồi thì lại rất vụn, âu vì đa phần thời lượng truyện ít khi thấy miêu tả mà tràn ngập trong kể và tâm lý của nhân vật. Thứ còn lại đã bị ghẻ lạnh. Ngoài ra, truyện còn mắc phải lỗi diễn đạt lạm dụng câu định tính vấn đề, thành ra tuy phương thức có vẻ rất ấn tượng nhưng cảm giác đọc vào lại rất khô khan, và còn có thể dẫn đến tình trạng gây sượng cho người đọc và vụn về trong câu từ cho truyện.
À, ngoài ra thì bạn sử dụng quá nhiều văn nói. Thành ra dù mình muốn hay không muốn thì cũng cảm thấy rất... bad chăng?
Còn về vấn đề về tường chữ thì mình không cảm thấy có vấn đề gì hết (vì quen đọc mấy kiểu như vậy rồi). Nhưng tốt nhất thì bạn vẫn nên học cách chia đoạn ra thành những đoạn nhỏ hơn, để phù hợp với thị hiếu của Hako ạ.
Rất xin lỗi vì đã không lấy ví dụ và luận cứ trực tiếp trong truyện
because i'm too lazy, peko peko.Xin hãy chỉ coi đây là một lời góp ý nhằm tham khảo!