Kuro no Maou
Hishi Kage Dairi
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 2: Cuộc sống ở thế giới khác

Re Chương 11 - Gặp gỡ fairy

16 Bình luận - Độ dài: 2,326 từ - Cập nhật:

11 - Găp gỡ Fairy

*

Tôi thức dậy từ giấc ngủ ngon sau khi được đánh thức. 

"Nn...  uunn... 5 phút nữa thôi"

Là những gì tôi muốn nói nhưng, người mẹ kính yêu của tôi chẳng bao giờ chịu cho đứa con bé bỏng này nằm rúc trong tấm futon và nhất định cho tôi một cú đá để làm tôi hết mệt người.

Nhưng, đã một thời gian dài tôi mới có được một giấc ngủ yên bình. Cảm giác như thiên đường chỉ tồn tại trong 10 giây ngắn ngủi thì đột nhiên———

*basha* 

"Má! lạnh quá má!?"

Khuôn mặt đáng yêu của con trai má cảm nhận được làng nước tiên có vị thanh khiết khiến tôi quay trở về thực tại tàn nhẫn từ cơn ảo mộng.

"Nếu con không dậy liền thì mẹ cũng không nên xối nước vào mặt con chứ mẹ!"

Tôi nhận ra rằng tôi không còn được thấy mẹ được nữa, bời, đây không phải trong phòng trôi.

Bầu trời trong xanh, ngọn cây tươi tốt, một khung cảnh yên bình với nhiều mảnh gỗ với nhiều quả táo đỏ vương vãi xung quanh, và kế chân tôi là một cơ thể trắng đang nằm sml trên đất cát.

"Ca, cái......"

Từ từ, bình tỉnh bình tỉnh. Nếu mình nhớ đúng thì mình đang núp trong kho chứa để vượt biên qua lục địa Pandora, trong mấy cái thùng hàng đầy thứ quả màu đỏ như trái táo. Nên có thể khẳng định hoa quả và mảnh gỗ vụn là phần thừa lại của thùng hàng đó.

Ngoài ra, tôi cũng không hề có ký ức nào về khu rừng trước mắt Vì tôi ngủ li bì và cái gachaBox tôi ở nhờ thì bị dập bởi sự kiện nào đó.

Tôi không nhớ chuyện gì đã xảy ra nhưng có thể một tai nạn hay một cái gì đó tương tự phát sinh trong lúc vận chuyển.

Hừmm, cái này anh éoo quan tâm, anh éoo nghĩ về nó nữa, anh muốn biết con bạch tạng kế bên này là gì?

"Kkkhoa, Đây là....." 

Ban đầu tôi nghĩ thứ đó là một con búp bê hình người hay gì đó.

Đầu lớn và tứ chi nhỏ, một đứa bé cở độ 3 4 tuổi..

Nhưng kỳ lạ thay, cái cơ thể nhỏ nhắn này biết phát sáng,và trên nó là 2 đôi cánh ánh sáng đang lay động. Đôi cánh không làm tôi thấy kỳ lạ mà cái thân không mảnh vải che thân đó kia.

"...Đâ..Đây thực sự là một nàng tiên?"

Khi nhìn vào hình dáng trước mắt, tôi chỉ nghĩ được thế.

Mà chắc tôi còn mệt nên mới hoa mắt nhìn lầm đứa bé ấy là một nàng tiên.

Vâng đúng vậy, tôi đột ngột từ giã cuộc sống đời thường để chịu đựng những thí nghiệm ghê tởm ngày này qua tháng nọ; Bị nổi tuyệt vọng đeo bám làm tôi sinh ra ảo tưởng có lẽ đúng.

Mà, dừng lại một chút, bình tỉnh và suy nghĩ chậm rãi. Tôi bị ném vào một thế giới, một thế giới tồn tại ma thuật và quái vật; không có "Tiên" mới là lạ.

"Ơi, Bé có sao không"

"!?"

Ố bé đó bật người.

"Chuyện gì thế, có đau chỗ nào không bé?"

" ......"

30 giây sau, bé nhút nhát quay mặt về phía tôi.

Mái tóc bạch kim lấp lánh, đôi mắt ngọc lục bảo. Bên dưới đôi mắt tuyệt đẹp đang ngấn nước.

Wha, Sinh thể dễ thương này là gì thế!?...

Chắc chắn tôi không phải lolicon nhưng, yêu từ cái nhìn đầu tin là có thật nhỉ? Vâng tôi đã gục ngã trước bé ấy.

"......"

Dưới cái nhìn chăm chú, bé tiên nhanh chóng đứng lên và chạy cái vèo và trốn trong bóng cây. Chết, bé dễ thương quá khiến tôi bất giác nhìn chăm chú (thèm thuồng). không biết tôi có làm bé ấy sợ không?

"......uu"

Bé ấy lại núp, hay tôi nghĩ thế, bé ấy ló đầu ra và nhìn tôi và hỏi với một giọng nhỏ nhắn.

"Có sao không?"

"Hả?"

Trong giây lát tôi không hiểu ý nghĩa những từ được phát ra từ chất giọng như tiếng chuông ngân vang.

Không phải thế! Tại sao quý cô này lại lo lắng cho tôi?

"Đã ngã"

Hả? Khi tôi tự hỏi bé ấy đang nói về gì chuyện, tôi ý thức được bé ấy nhìn là nhìn phía sau tôi.

Khi nhìn lại, một vách đá dựng đứng, tôi rơi từ trên đó?

"ohh"

Tôi lại nhìn các mảnh vụn gỗ và táo. Có thể những thùng hàng này rơi cùng tôi từ vách đá và vỡ ra khi tiếp đất vào khu rừng.

Ra vậy, người tạt nước để đánh thức tôi chính là quý cô "Tiên" đây.

"Cô đang giúp tôi?"

Đầu bé ấy hạ xuống khá sâu. 

"Vậy sao? Cám ơn, anh không sao, chỉ bị thương ngoài da"

Nhờ cái cơ thể bị biến đổi này nên tôi dù bị rơi từ độ cao không tưởng này vẫn sống khỏe. Thật mừng vì không phải làm bé ấy lo lắng hơn.

"Tốt quá" 

Nhìn thấy một nụ cười thân thiện ấy, lần đầu tiên tôi nhận ra rằng thế giới này cũng có những người tốt. Đúng thế, thế giới này có thể có những người sẵn lòng đối xử tốt với tôi.

"Aah, Umm C—cám ơn r... "

Tôi muốn cảm ơn với niềm hân hoan bên trong, nhưng rồi tôi nhận thấy, tôi có một thực tế quan trọng cần phải xác thực.

Tôi có thể giao tiếp với Tiên. tôi có thể nói chuyện bình thường, điều kỳ diệu này thật rất tuyệt vời phải không?"

"aah, umm, cô có thể hiểu tôi nói gì không?"

"?"

Tôi cố gắng kìm nén sự vui mừng quả đổi trước nàng tiên ngơ ngác nghiên đầu không hiểu như chú chim non, thật ê mặt khi hỏi một câu nhảm nhí.

Xem xét phản ứng mà bé ấy biểu hiện đến giờ, mức độ trí tuệ có lẽ cũng bằng với hình hài  bên ngoài, quyết định thế, tôi nên nói chuyện với bé ấy như với một đứa bé.

Vâng, tôi không thực sự có bật kỳ kinh nghiệm đối phó nào với một bé gái đương nhiên việc nói chuyện bình thường với gia đình và tên shirasakikiaa là đằng khác.

"Tên anh là Kurono Maou, còn em?"

Tôi cố gắng dịu dàng nhất có thể nhưng, thường thì lũ trẻ sẽ chạy làng hay khóc thét khi thấy bản mặc chợ búa nhưng, đối với quý cô Fairy quả đúng là tiên sau tất cả, bé ấy có thể đáp lại được câu hỏi của tôi.

"......Li, Lily"

"Lily?"

"un"

Với cái gật đầu nhẹ, bé ấy giấu nửa khuôn mặt sau cái cây trong sự lúng túng.

Mọi cử động đều thật dễ thương!

"Vậy, Lily, em có biết nơi này là đâu không?"

"Vườn Tiên (Fairy Garden), nơi các tiên sinh sống."

Một khu rừng nơi mà tiên sinh sống, ngạc nhiên thật.

Tôi được Lily giúp đỡ, nên tôi không nghĩ họ có mối ác cảm đối với con người.

.

"Kyaa!!"

"Ai thế!?"

"!?"

Một giọng nói khác ngoài tôi hay Lily phát ra từ sau.

Khi quay lại nhìn, lọt vào mắt tôi là một quả cầu sáng trôi lơ lửng trên không trung.

Trước khi kịp nhận ra, nhiều quả cầu tương tự xuất hiện và bay xung quanh tôi.

"Tại sao con người cod ở đây?!"

Quả cầu ánh sáng trong tầm nhìn hét vào mặt tôi và tiến gần hơn.

Nhìn kỹ lại, cơ thể nó cao khoảng 15cm và có đôi cánh như Lily.

"Nếu có thể, ngài là một ‘Tiên'? "

"Ngươi có thể nhìn thấy bọn ta?!" 

Chắc chắn rằng tôi sẽ bật lại, nếu lúc trước thì thế.

Nhưng thay vì trả treo, tốt hơn hết tôi nên thu thập thông tin bằng cách từ tốn nói chuyện với ngài tiên này.

"Tôi là———"

"Đây là Thánh lâm (Holy Forest) nơi các tộc tiên bọn ta sinh sống! Con người nên biết bổn phận mà cút khỏi đây!!"

"Hể!?"

Trước cả khi tôi kioj giới thiệu tên mình, tôi liền bị chặn họng bằng giọng nói hống hách cút khỏi đây.

Cá..cái gì..thế? Không phải Tiên là chủng tộc được cho là thân thiện với con người sao? Không, nó có thể do ấn tượng ban đầu của tôi hơi tệ.

Ít nhất Lily cũng muốn giúp tôi, và trưng bộ mặt bẽn lẽn dễ thương với tôi!

"Lily, nhóc cũng ở đây?"

Nó lờ tôi mà bay tới Lily.

"Nó không tốt cho cơ thể nhóc."

"uu...... Xi..xin lỗi."

"Cùng với một con người, một bán tiên không được phép tiến vào đây. Nhóc biết đúng không?"

Tôi không hiểu rõ về hoàn cảnh nơi Vườn tiên, nhưng có một điều tôi chắc chắn rằng, Lily em ấy  bị đối xử khác biệt so với các tiên nhỏ hơn.

Giữa tình cảnh mù mờ này, tôi không chắc về hành động kế tiếp của mình là đúng, bởi lẽ việc để yên cho con ả đang mắng mỏ người mà tôi mang ơn đang hối lỗi, là việc không thể chấp nhận.

"Ơi, ngài không nên nói như thế, đúng chứ? Lily làm thế vì giúp tôi mà""

"Ngươi thật sự không biết gì hả? Suối ánh sáng bên trong Vườn Tiên không cho phép bất cứ ai tiếp cận khu rừng ngoại trừ tiên tộc bọn ta. Đây chính là tại sao một con người nhơ bẩn như ngươi và một con tiên giả Lily không được phép vào rừng!"

"Tôi chắc chắn là một con người nhưng còn Lily là tiên giả? Tôi có thấy khác gì? cô ấy không phải là tiên tộc như các ngài sao?"

"Dẫn còn nói thứ ngu học đó. Ngươi có thấy một tiên tộc như bọn ta mà lớn như nó chưa hả? Con nhóc nửa tiên nửa người đó dám mang thân xác trần tục và còn mang năng lực như bọn ta mà ngươi còn bảo bọn ta và nó chung một tộc. Cái thứ dơ bẩn đó. Đồ mắt đui."

Như tôi nói, tôi không biết bất cứ gì. Tại nơi đầu tiên này tôi không còn bất cứ ý kiến về cơ thể sinh học trên thế giới này.

Nhưng trong suốt các cuộc thí nghiệm khả năng,, có những loại quái vật sử dụng được năng lượng ma thuật nhưng không có sự sống. Một thứ như thế, cậu chỉ gọi chúng là Ghost hoặc Spirit.

Nàng tiên nhỏ này khẳng định một điều. Chỉ năng lượng ma thuật mới có thể cảm nhận mặc dù chất lượng là khác nhau.

Thế có nghĩa, Tiên tộc hoàn toàn được sinh ra từ nguồn năng lượng ma thuật thuần khiết.

Khi mang ra so sánh, tôi có thể cảm nhận được năng lượng ma thuật xuất phát từ mấy con tiên kia và Lily là tương đồng, nhưng mặc khác, em ấy cũng mang năng lượng sống mà một sinh vật nên có. Kết lại tôi hiểu con ả này đang muốn nói gì.

"Nếu ngươi hiểu thì nhanh nhanh biến giùm. Ta sẽ bỏ qua việc này với lòng biết ơn của con người."

"ku....."

Cách thức nói chuyện của con tiên này hơi khó ở nhưng tôi không có lý do gì để xâm hại suối nguồn ánh sáng. Và tôi cũng không muốn xảy ra xung đột với những dạng sống của thế giới này.

Tôi nên kiềm chế, và rời đi thật lặng lẽ như lời của con tiên này.

Nhưng lòng tôi nhỏ máu khi thấy gương mặt sầu não của Lily khi bị gọi là tiên giả.

"À phải, đám mọi goblin đang làm tổ trong một hang phía tây nên Lily, tới chăm sóc chúng cái."

"un, em hiểu."

"woah woah Ch.chờ đã? Ngài có phải vừa mới bảo Lily đánh nhau với quái vật?"

Tôi rất ngạc nhiên khi con ả này đưa ra một mệnh lệnh như thể chúng là điều hiển nhiên, và thật kinh ngạc khi Lily đi đồng chuyện đó.

"Hừ con người ngươi bất mãn hả! Cái đó thì liên quan gì tới thứ con người ngu học như ngươi."

"Tôi không có ngu! trên hết, không phải rất nguy hiểm sao?!!"

"Tiêu diệt quái vật thì bình thường chứ sao. Vậy ngươi nghỉ một con tiên giả như nó cũng không đánh lại lũ quái vật thấp kém  không sử dụng được ma thuật"

"Đ..đúng thế không?"

Khi tôi nhìn về phía Lily một cách khó chịu, tôi không thể hình dung ra cảnh tượng cô ấy chiến đấu với quái vật. Nhưng theo lời của con ả này nghĩa là Lily sử dụng được ma thuật.

Nếu em ấy có thể tấn công bằng ma thuật, chắc có lẽ cơ thể không liên quan tới sức mạnh, vì tôi cũng hạ được một con rồng.

"Nếu ngươi đã hiểu thì hai ngươi nên nhanh lên đi đi! Nhà ngươi định ở đến bao giờ hả! Hay nhà ngươi muốn bị hành hạ?!"

Quả cầu ánh sáng sáng hơn. Có lẽ là đe dọa tôi chăng?

"Đ..được, tôi hiểu. Tôi đi liền đây nên đừng bắn ma thuật sau lưng tôi."

Và như thế, tôi và Lily rời khỏi nơi như cứt này.

Lily em ấy nhìn lén với vẻ ghen tị khi các tiên đó nhặt những quả táo trong rừng.

"Em có muốn ăn nó không?"

"Có."

"Ùm, để anh lấy vài trái."

"!?"

"Chúng ta ăn cùng nhé?"

"C..cảm ơn."

Ngắm nhìn Lily mỉm cười, tôi bằng cách nào đó bên trong như được chữa lành.

Bình luận (16)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

16 Bình luận