Tóm tắt
"Thứ dơ bẩn nhất trên đời chính là lòng dạ của con người, do đó anh sẽ luôn phải sẵn sàng làm bẩn tay mình nếu muốn chạm vào những bí ẩn thầm kín nhất ẩn sâu trong tâm hồn họ."
Giữa thành phố London đầy sương mù và khói bụi, trên những con đường xa hoa giàu có cũng như trong các con hẻm hôi thối bẩn thỉu, đôi lúc lại có thể bắt gặp một chàng trai và một cô gái.
Họ len lỏi khắp nơi, cố tìm ra những mảnh ghép chuẩn xác để hoàn thành những câu chuyện mơ hồ đầy lỗ hổng. Một phát súng bí ẩn đánh động cả phòng trọ, một con thuyền ma ám giữa biển khơi, một căn biệt thự đầy bánh kẹo, một đoàn tàu mang theo không gì ngoài sự tuyệt vọng,...
Tất cả đều là những thảm kịch.
Dù thế.
"Con người tuy có dơ bẩn đến đâu thì tốt nhất cũng không nên làm đau kẻ khác."
-
22/06/2019
-
27/06/2019
-
15/07/2019
-
28/07/2019
-
12/08/2019
-
02/10/2019
-
04/02/2020
-
18/02/2020
-
18/03/2020
-
15/04/2020
-
10/05/2020
-
18/05/2020
-
22/03/2021
-
27/05/2020
-
04/06/2020
-
08/07/2020
-
15/09/2020
-
08/12/2020
-
14/12/2020
-
05/03/2021
-
22/03/2021
-
12/07/2021
667 Bình luận
Ngoài ra, tông giọng thạo đời và có chút trang trọng của Alfred rất hiệu quả khi xây dựng bầu không khí của truyện.
Tôi sẽ không đụng chạm gì nhiều về nội dung nhưng thành thật thì đọc những cảnh phân tích rất là sướng.
Ờ mà, giờ nhắc vài cái lỗi tí tẹo nhé.
“Tôi chỉ có một từ để mô tả cách ăn mặc của cô gái này, "phức tạp". Tôi nghĩ ngay cả các quý phu nhân bậc nhất thành London này cũng không thể nào so bì được.”=> Ý bạn là thành phố London à?
cùng chương đó, đoạn tính tiền, tên loại trà này là Earl Grey chứ không phải Eary Grey.
Giọng văn cuốn hút, nhân vật hài hước với tính cách ba chiều và rất thú vị, ngoài ra còn tôn trọng trí tuệ của người đọc, đây thực sự là một truyện làm tôi phải ghen tị... chết tiệt... 5*
Thứ nhất là ở cách hành văn. Mình xem qua cả các comment của truyện nữa chứ không riêng gì bạn viết không thôi, và rút ra thế này: Nó có đầu tư, nhưng đầu tư theo kiểu của các tiểu tư sản nhỏ lẻ, thấp cổ bé họng trong xã hội tư bản thế kỷ 19. Họ nhìn chung là dân như ta đấy, chỉ là họ có nhà, có kinh doanh, và họ là chủ thôi (ngắn gọn là kinh tế hộ gia đình đó). Không khá khẩm gì nhiều, và điều này cũng giống y chang như lượng văn phạm bạn đặt vào truyện. Có nỗ lực để tạo ra một bối cảnh vừa thanh lịch, vừa tao nhã, vừa phức tạp, hoa mỹ và cũng vô cùng giả tạo của nước Anh, chỉ có điều là chưa tới được... Mình chưa cảm nhận được độ chín đó. Thêm vào nữa là văn bạn tuy có chọn lọc ngôn từ, nhưng hỏi mình là chọn lọc có khôn ngoan không thì chưa đâu - câu trả lời mình đưa ra đấy.
Thứ hai, nó nằm ở vốn tâm lý. Có lẽ bạn đọc được, hiểu được phần nào, nhưng việc bạn dẫn dắt độc giả để đi vào tâm lý thì không hề ổn tý nào. Bạn đưa ra khá nhiều nghi vấn, song điều này sẽ chỉ làm mù mờ thêm cảm quan của độc giả nếu họ không được giải đáp những điều mà trong bối cảnh bạn đưa ra, nó buộc phải được sáng tỏ. Thứ nữa, nội tâm nhân vật của bạn chưa được gọi là đủ phong phú, và ngôi thứ nhất bạn đang sử dụng chỉ đang ở mức trung bình thôi, nó chưa thực sự lôi cuốn như mọi người đánh giá.
Nhưng ít nhất, từng này cho thấy bạn còn có "nhận thức" rõ ràng về truyện mình viết ra, và cũng không thể phủ nhận rằng bạn vẫn làm được những gì một phần giới thiệu cần có, chỉ là nó chưa thực sự khiến người khác phải ồ lên mà thôi...
Cá nhân Whis là một người không hề khắt khe với những người tự nhận thức được, và cũng không phải là người không biết khuyến khích một ai đó nỗ lực hơn.
Keep Moving Forward, To The Fifth Star I Will Wait For You To Come And Get.
/sang-tac/12299-yuna-o-thanh-pho-song-ngam
https://youtu.be/fNrCynzqo2A