Ta từng nghe, Minh Vương Bảo vì không thẹn với đạo tâm cứu nhân độ thế mà sẵn sàng rút kiếm trực chỉ Tiên Nhân. Hạo lực vì chữa trị ân sư, sẵn sàng thay đổi đạo tâm chính mình. Từ xưa các bậc anh hùng hào kiệt hi sinh vì nghĩa, đời nào không có? Giả sử các bậc đó hành động theo lẽ thường tình của nhân gian, cũng thất tình lục dục thì cũng chết hoài một kiếp, luân hồi ngàn đời chứ làm sao lưu danh sử sách, trở thành một đời tiên sư, ngàn đời sùng kính.
Các ngươi đều là Tu Tiên Giả thủ hộ nhân gian, nghe cố sự có thể xem như truyền thuyết hư cấu, nửa tin nửa ngờ. Nay ta lấy chuyện mới đây để nói.
Dê Cười vì cứu lấy sư phụ, sẵn sàng hi sinh thân mình làm lá chắn. Viêm Mặc Thánh Y vì đánh bại Quang Mộc, sẵn sàng cắn thuốc lần hai để khô máu đến cùng... Ví như các vị đó cũng toan tính cá nhân, ỷ lợi cho mình, há chẳng phải thế giới đã loạn, yêu tinh sinh sôi, đời đời nhiễu nhương gió tanh mưa máu.
Huống chi ta cùng các ngươi, sinh ra ở thời loạn lạc. Nhìn thấy yêu tinh quái vật nghênh ngang đầy đường, ỷ thế hung tàn nhiễu loạn muôn dân, nơi nơi gây dựng âm sào làm nơi tác loạn, nhìn tu tiên giả mà khinh rẻ như lũ gà nhốt trong lồng, thấy nhân gian như miếng mồi ngon chỉ chờ lên đĩa. Uốn ba tấc lưỡi muốn thay đổi luật chơi mà phỉ báng Minh Vương Bảo, khinh Nhân Tộc yếu thế mà muốn bắt làm thức ăn.
Ta thường đến bữa ăn no, nửa đêm rúc gối, nước dãi giàn dụa, chỉ muốn mai được ăn gan ngỗng Pháp, uống Vang Chile, dẫu cho ngày mốt nhịn đói ta cũng nguyện xin làm.
Các ngươi ở nhân gian hòa bình đã lâu, quen thói hưởng phúc mà mất đi ý chí chiến đấu, suốt ngày cắn đá hút cỏ, bay lắc sàn trên quán dưới. Đòi linh đan ta cho linh đan, muốn hít linh khí ta cấp linh khí. Có kẻ vì ham chơi mà bỏ mặc việc công, vì danh lợi mà đạo tâm sẵn sàng xếp xó. Ví thử giờ Ngũ Hành Môn vây công các ngươi, cỏ mỹ kia có làm Hỏa say được không, hàng đá kia có làm Mộc ngáo mà bỏ cuộc? Huống hồ Đan dược, linh khí cũng chẳng làm các ngươi mạnh hơn khi kẻ thù toàn đầu trâu mặt ngựa.
Nay ta bảo thật các ngươi, lấy việc tu luyện làm trọng, xã tắc đặt lên hàng đầu. Đối với đạo tâm phải cực kỳ vững vàng, đối với pháp thuật phải cực kỳ tinh xảo. Cùng đi chung dưới một ngọn cờ của vị lãnh tụ Dê Cười Trắng, cùng phấn thân cho một trách nhiệm thủ hộ nhân gian!
469 Bình luận
lướt 6 bộ 5 bộ tragedy
Các ngươi đều là Tu Tiên Giả thủ hộ nhân gian, nghe cố sự có thể xem như truyền thuyết hư cấu, nửa tin nửa ngờ. Nay ta lấy chuyện mới đây để nói.
Dê Cười vì cứu lấy sư phụ, sẵn sàng hi sinh thân mình làm lá chắn. Viêm Mặc Thánh Y vì đánh bại Quang Mộc, sẵn sàng cắn thuốc lần hai để khô máu đến cùng... Ví như các vị đó cũng toan tính cá nhân, ỷ lợi cho mình, há chẳng phải thế giới đã loạn, yêu tinh sinh sôi, đời đời nhiễu nhương gió tanh mưa máu.
Huống chi ta cùng các ngươi, sinh ra ở thời loạn lạc. Nhìn thấy yêu tinh quái vật nghênh ngang đầy đường, ỷ thế hung tàn nhiễu loạn muôn dân, nơi nơi gây dựng âm sào làm nơi tác loạn, nhìn tu tiên giả mà khinh rẻ như lũ gà nhốt trong lồng, thấy nhân gian như miếng mồi ngon chỉ chờ lên đĩa. Uốn ba tấc lưỡi muốn thay đổi luật chơi mà phỉ báng Minh Vương Bảo, khinh Nhân Tộc yếu thế mà muốn bắt làm thức ăn.
Ta thường đến bữa ăn no, nửa đêm rúc gối, nước dãi giàn dụa, chỉ muốn mai được ăn gan ngỗng Pháp, uống Vang Chile, dẫu cho ngày mốt nhịn đói ta cũng nguyện xin làm.
Các ngươi ở nhân gian hòa bình đã lâu, quen thói hưởng phúc mà mất đi ý chí chiến đấu, suốt ngày cắn đá hút cỏ, bay lắc sàn trên quán dưới. Đòi linh đan ta cho linh đan, muốn hít linh khí ta cấp linh khí. Có kẻ vì ham chơi mà bỏ mặc việc công, vì danh lợi mà đạo tâm sẵn sàng xếp xó. Ví thử giờ Ngũ Hành Môn vây công các ngươi, cỏ mỹ kia có làm Hỏa say được không, hàng đá kia có làm Mộc ngáo mà bỏ cuộc? Huống hồ Đan dược, linh khí cũng chẳng làm các ngươi mạnh hơn khi kẻ thù toàn đầu trâu mặt ngựa.
Nay ta bảo thật các ngươi, lấy việc tu luyện làm trọng, xã tắc đặt lên hàng đầu. Đối với đạo tâm phải cực kỳ vững vàng, đối với pháp thuật phải cực kỳ tinh xảo. Cùng đi chung dưới một ngọn cờ của vị lãnh tụ Dê Cười Trắng, cùng phấn thân cho một trách nhiệm thủ hộ nhân gian!