Mãn Cấp Xuyên Không Tại S...
清酒浅辄 - Thanh Cửu Thiên Triết(Qingjiu Qianzhe)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 1 - Câu Chuyện Về Sự Xuyên Không Và Vương Quốc

Chương 21 - Danh Tính Của Willis...?

9 Bình luận - Độ dài: 1,753 từ - Cập nhật:

Sau khi lang thang quanh dinh thự như mê cung trong khoảng thời gian tưởng như vô tận, Lilya và hai người bạn đồng hành của cô cuối cùng cũng thoát khỏi đám đông người nhiệt tình tụ tập dường như xuất hiện từ hư không. Họ quay trở lại nơi ở tạm thời do Rekt sắp xếp.

Nơi này được đội Hiệp sĩ Lilya trực tiếp bảo vệ nên tương đối an toàn.

Với vẻ mặt luộm thuộm, họ bước vào phòng khách. Công chúa đuổi tất cả những người hầu gái đang phục vụ mình đi, chỉ còn lại Willis và Flora. Cô háo hức đặt tay lên vai nữ tư tế và nhìn cô chăm chú.

“Cô Willis! Cô là cái quái gì thế?!”

"Hả?" Willis nghiêng đầu bối rối.

"Cô đang nói gì thế?!” 

Công chúa kêu lên đầy tức giận và lấy tay ôm đầu. 

“Nếu ta biết ngươi lợi hại như vậy, ta tuyệt đối sẽ không đồng ý ở phủ tướng quân chữa bệnh! Ngươi có biết vừa rồi ngươi gây nên náo loạn khắp Vạn Hoa Thành không?!”

“Ờ…”

Cô gái tóc đen vô tình gây ra chuyện này, im lặng một lát, sau đó chậm rãi nói ra ba chữ.

“Ta xin lỗi?”

"Xin lỗi? Lời xin lỗi của cô có ích gì chứ, ahhh!!!”

Với sự giúp đỡ của Flora, Lilya cuối cùng cũng bình tĩnh lại và giải thích lý do khiến cô bị đau đầu dữ dội cho Willis, người hoàn toàn không biết gì.

"Ta hiểu rồi, đây là xung đột giữa chính trị và đức tin, đúng không.”

Lilya liếc nhìn cô gái tóc đen với vẻ mặt đầy oán giận, người đang mang biểu cảm "Ồ, thì ra là vậy!" và tiếp tục giải thích với vẻ mặt cam chịu.

"Đúng vậy, tuy rằng Vương Quốc Loài Người duy trì chính sách tự do tôn giáo, trong biên giới có đền thờ, nhưng hoàng gia cùng quan viên cấp cao không được phép thờ phụng thần linh. Chúng ta tôn kính tổ tiên của vương quốc.”

Sự tách biệt giữa quyền lực tôn giáo và chính trị là nguyên tắc cơ bản của vương quốc. Do đó, sự xuất hiện của một cột ánh sáng giống như một phép lạ thần thánh trong dinh thự của Tướng quân tại Thành Vạn Hoa là một vấn đề chính trị quan trọng, không phải là chuyện nhỏ. Đặc biệt là khi ngũ công chúa Lilya vừa mới đến, thật khó để không suy ra mối liên hệ.

“Được rồi, ta không nghĩ là chuyện gì to tát. Những cái gọi là quy tắc này là do con người đặt ra, đúng không? Chúng ta cứ thuận theo thôi. Hơn nữa, những gì ta làm vừa rồi cũng không phải là kỳ tích gì.

”Đó chỉ là hiệu ứng đặc biệt của một kỹ năng cấp cao từ 【Huyễn Thế 】.

“Không, đó chắc chắn là một phép màu thực sự.”

Lilya nghiêm túc nói, "Tiểu thư Willis, khi cô triệu hồi cột sáng, ta đã thấy hình ảnh thiên thần và nghe thấy một bài thánh ca vang vọng. Sức mạnh khiến người chết sống lại và đảo ngược số phận không phải là thứ mà con người có thể sở hữu."

"Tôi cũng thấy thế", Flora ở bên cạnh nói vọng vào.

Hai người phụ nữ liếc mắt nhìn nhau, Lilya gật đầu. "Vậy thì, quay lại câu hỏi ban đầu, cô Willis, cô thực sự là ai? Không, cô có phải là con người không?"

"Ồ, haha…”

Cô ngượng ngùng tránh giao tiếp bằng mắt, và cô thực sự muốn trả lời "có", nhưng sự thật rằng Willis hiện không phải là con người mà là thành viên của một chủng tộc ẩn đặc biệt của 【Huyễn Thế 】 – một vị Thần.

Nhìn thấy phản ứng của cô, Lilya, người vốn đã khá thông minh, và cô Flora, một nhà thám hiểm dày dạn kinh nghiệm, đều hiểu ra điều gì đó ngay lập tức. 

Trong khi Vương Quốc Loài Người về mặt lý thuyết là một quốc gia chỉ có con người, không cho phép sự định cư của những người không phải con người hoặc hỗn hợp, như Willis đã nói, thì các quy tắc là do con người đặt ra, và trong những thời điểm như thế này, Lilya không có ý định quan tâm đến những vấn đề như vậy.

Là một lữ khách đầu tiên đã du hành khắp thế giới như một mạo hiểm giả Huyền Thoại, cô Flora có khả năng chịu đựng các thực thể không phải con người cao hơn so với công dân bình thường của vương quốc, vì vậy cô hoàn toàn không quan tâm.

"Vậy, Willis, cô thực sự là Avariel[note64085] sao? Tôi nhớ là lúc trước tôi thấy cô có cánh trên lưng."

Vì công chúa đã nhắc đến chuyện này nên Willis biết họ đã nhận ra rồi, và với tư cách là một nữ mục sư, cô không có ý định che giấu danh tính của mình; Lilya chỉ đơn giản là chưa bao giờ hỏi.

“Ta không phải là Avariel… hãy nghĩ về ta như một dạng sống độc nhất, loại chỉ có một thành viên trong toàn bộ chủng tộc. Thành thật mà nói, ta không khác gì con người. Có lẽ vậy.”

“Dạng sống… độc nhất vô nhị? Ồ~”

Lilya có vẻ hoài nghi, nhưng rồi cô ấy đột nhiên có vẻ như đã có sự sáng tỏ. Tuy nhiên, cô không dừng lại ở vấn đề này và gật đầu, tỏ ý đã hiểu.

“Được rồi, không nói chuyện này nữa. Cô Willis, cô vừa dùng sức mạnh lớn như vậy, hẳn là rất mệt. Nghỉ ngơi ở đây đi. Flora và tôi sẽ đi kiểm tra Tướng Leyton.”

Không đợi Willis mới phản đối, công chúa và đội cận vệ nhanh chóng đi ra qua cửa trước, để lại cô gái tóc đen có phần bối rối.

"…Ta không thể không cảm thấy nàng ta đang nghĩ tới điều gì đó kỳ lạ, cô ấy không nghĩ vậy sao?”

Tác động của việc phát động 【Phước Lành Từ Thiên Đường】 trong dinh thự của vị tướng quân thậm chí còn lớn hơn cả Willis mong đợi. Mãi đến khi hoàng hôn buông xuống, đám đông cuồng nhiệt háo hức chứng kiến phép màu thực sự mới dần tan biến.

Khi trở về, Lilya chuyển lời yêu cầu của Tướng Leyton về một bữa tiệc để chào đón họ và bày tỏ lòng biết ơn vì đã cứu mạng anh. Tuy nhiên, Willis từ chối lời đề nghị, thấy rằng nó quá phiền phức, và yêu cầu Lilya tự mình xử lý.

Willis không muốn dính líu đến quân đội hay thiết lập quá nhiều mối quan hệ. Cô đã cứu Leyton vì anh ta rất quan trọng đối với chủ nhân của cô, Lilya, và cô có chút hứng thú với lời nguyền kỳ lạ này. Cô tưởng tượng rằng việc gặp lại anh ta sẽ liên quan đến lòng biết ơn quá mức và những món quà vô tận, điều mà cô thấy mệt mỏi.

Sau một đêm nghỉ ngơi đơn giản tại Thành Vạn Hoa, sáng hôm sau, Willis, vẫn làm người bảo vệ cho Lilya, đã đi cùng cô đến pháo đài, nơi đóng vai trò là trụ sở thông thường trong thời chiến.

Trong khi họ đã cứu Leyton, nhu cầu nhanh chóng chuyển giao quyền chỉ huy quân sự cho cô là tối quan trọng. Họ phải chuẩn bị cho trận chiến mùa thu sắp tới với những người thú. Những chiến binh đó sẽ không bị ngăn cản bởi một phép màu xảy ra trong thành phố, tinh thần chiến đấu và hung hăng đã ăn sâu vào máu của họ.

Khi gặp lại Leyton, anh đã mặc áo giáp, tượng trưng cho cấp bậc của mình là một Đại Nguyên soái. Anh đứng cạnh con trai mình, Rekt và một số vị tướng khác, đang chờ đợi tại sở chỉ huy.

Sau một đêm suy ngẫm, cả người đàn ông lớn tuổi và người đàn ông trẻ tuổi đều trở nên dè dặt hơn. Mặc dù họ vẫn thể hiện lòng biết ơn và sự tôn trọng trong mắt khi nhìn Willis, nhưng họ không áy náy khi nhìn cô. Điều này khiến mọi thứ dễ dàng hơn một chút đối với Lilya, người dù sao cũng là một công chúa.

Lần này việc bàn giao diễn ra suôn sẻ, và biểu tượng tượng trưng cho quyền lực của Quân đồn trú phía Tây đã được chuyển giao thành công vào tay Lilya.

Ngoài ra, Leyton còn cho mang ra một chiếc bàn cát lớn, được mô tả tỉ mỉ, đánh dấu bằng nhiều biểu tượng và giải thích rất chi tiết về tình hình hiện tại cũng như sức mạnh tương đối của cả hai quốc gia.

Lilya và nhóm tướng quân đang đắm chìm vào các hoạt động, nhưng Willis thì ngày càng chán đến nỗi cô cảm thấy muốn ngủ gật. Cô không có tài năng hay hứng thú đặc biệt nào với các vấn đề quân sự và không có thiên hướng chiến đấu, đó là lý do tại sao cô đã chọn con đường trở thành một nữ mục sư.

Buổi lễ bàn giao kéo dài cuối cùng cũng kết thúc, lúc đó đã gần trưa.

Theo Leyton, vào thời điểm này, một số thành phố nhỏ hơn kiểu quần đảo xung quanh Thành Vạn Hoa, có ít chi viện hơn một chút, có thể đã giao chiến với đội tiên phong của người thú. Vạn Hoa Thành, với tư cách là trung tâm của tuyến phòng thủ phía tây, phải đối mặt với áp lực lớn nhất.

Nhiều nhất là ba ngày, thú nhân sẽ tiến đến trước Vạn Hoa Thành. Khi con người là người bảo vệ, họ không thể chỉ ẩn núp bên trong tường thành kiên cố và chờ kẻ thù tấn công. Chiến thuật quấy rối và nghi binh là rất quan trọng.

Với sức mạnh ghê gớm của bọn người thú, việc chờ chúng tập hợp lực lượng để tiến hành một cuộc tấn công toàn diện, rung chuyển trái đất sẽ khiến việc phòng thủ của Vạn Hoa Thành kiên cố cũng trở nên vô cùng khó khăn.

Ghi chú

[Lên trên]
giống thiên thần nhưng chia ra 2 nhóm cùng tồn tại "hiếu chiến" vs "hòa bình".Hình như Tác fan Dungeons and Dragon(DnD)
giống thiên thần nhưng chia ra 2 nhóm cùng tồn tại "hiếu chiến" vs "hòa bình".Hình như Tác fan Dungeons and Dragon(DnD)
Bình luận (9)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

9 Bình luận

Tôi cảm thấy bác đang hơi loạn ở xưng hô ấy. Có một đoạn nhắc đến Leyton thì ngay câu trước để là "anh ta", nhưng đến câu sau đó lại là "ông ta". Tôi nghĩ chắc này là để tránh lắp từ nhưng nếu để kiểu này cứ cấn cấn sao ấy.
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
@EdmondDantes13: Mik thật sự lú về khoảng này, nên hiện tại vài chap đầu có hơi loạn 1 tí về sau mik sẽ cố định lại ngôi xưng cho từng quan hệ nv. Cảm ơn bn đã góp ý mik sẽ chú ý hơn
Xem thêm
Tks trans ♿ ♿ ♿
Xem thêm
Hmm, Cân nhắc lại yếu tố là ngay từ đầu Lylia đã biết Willis không phải dạng vừa thì ta - cô âu cũng hợp lý, một số đoạn nói với bên thứ 3 cần thể hiện uy quyền mà trans chuyển ta - ngươi cũng oke, nhưng mà trans cũng phải thống nhất danh xưng rõ ràng qua tình huống truyện với cảm xúc nhân vật nữa. Hiện tại thì còn khá lộn xộn, đọc hơi mất cảm xúc và còn làm loạn thoại. Mong trans lưu ý :3
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Cảm ơn góp ý của bn, mik sẽ chú ý hơn. Có điều mik hơi lú trong mấy cái ngôi xưng nên chắc cần phải cải thiện dần trong tương lai :")
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
vậy mik vẫn giữ ngôi xưng của Tiểu Quang vs Willis là "em-ngài ta-em". Còn nv khác thì "ta-ngươi" , nếu quan hệ tốt hơn thì đổi sang "ta-cô/anh" "ta- 'tên nv' " mặc định Willis sẽ luôn xưng "Ta" trừ khi có thêm nv khác đến cùng thế giới cũ. Bạn nghĩ sao?
Xem thêm
Xem thêm 1 trả lời