• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 1-30

Chương 19

2 Bình luận - Độ dài: 810 từ - Cập nhật:

Chương 19

------------------------------------------------------------------------------

Nữ sát thủ bước vào phòng khách, với chiếc khăn tắm vắt trên vai và ném về phía tôi một lời cảm ơn. Người ta thường nói "đẹp như trai ướt", nhưng phiên bản của cô sát thủ còn đẹp hơn nhiều.

“Cảm ơn nhé, phòng tắm rộng thật, bất ngờ ghê. Nhưng tôi chỉ dùng vòi sen thôi.”

Trước đây, tôi từng hối hận vì đã mua căn nhà rộng quá mức cần thiết này, nhưng nghĩ đến việc mua nó cho cô sát thủ thì cứ cảm giác như đó là một quyết định đúng đắn.

“Không sao, lát nữa tôi cũng sẽ tắm mà.”

Tôi nhẹ nhàng đáp lời. Nàng sát thủ, người với mái tóc ướt ả lấp lánh, bước ra từ phòng thay đồ. Tôi đưa cho cô ấy bộ đồ thể thao mà mình thường mặc. Yên tâm bộ đồ đã giặt sạch sẽ rồi.

Dù nữ sát thủ không lùn lắm, nhưng vì tôi cao hơn nên khi mặc bộ đồ hơi quá cỡ của tôi, trông cô ấy lại càng quyến rũ hơn.

"Áo sơ mi của bạn trai" thì ở đây là "đồ thể thao của bạn trai". Tôi muốn chụp lại khoảnh khắc này lắm, nhưng đành phải kiềm chế.

Nữ sát thủ cứ đi qua đi lại trong phòng, trông có vẻ bồn chồn không yên.

“Sao thế, ngồi xuống sofa đi. Hay là cô không quen nếu thiếu còng tay? Chắc cô là kiểu người thích bị trói buộc nhỉ?”

Nghe tôi nói vậy, nữ sát thủ lườm tôi một cách đầy khinh bỉ, rồi thở dài và nhẹ nhàng trả lời.

“Anh đúng là ngốc khi không còng tôi lại đấy. Để một người từng cố giết mình tự do, tự tại trong nhà thế này thật bất thường.”

“Không sao đâu. Cô sẽ không giết tôi mà, phải không?”

“Điều đó thì tôi không chắc. Nhưng ít nhất bây giờ thì không.”

Câu trả lời nửa vời ấy khiến tôi bật cười. Dù hiện giờ nữ sát thủ có ghét tôi đến mức nào đi chăng, chỉ cần đến cuối cùng cô ấy thích tôi là được rồi.

Trong khi tôi đang nghĩ đến những lời đầy phong độ ấy, nữ sát thủ đột ngột nhìn sang hướng khác, nghịch ngón tay rồi đề nghị một điều gì đó.

“Anh... đi ra cửa hàng tiện lợi với tôi được không?”

Cô sát thủ hỏi với giọng đầy ngại ngùng. Ra cửa hàng tiện lợi lúc đêm khuya như thế này, chắc chắn chỉ có một mục đích mà thôi.

“Cô muốn trốn khỏi đây à? Có phải cô ghét tôi đến vậy sao...?”

“Không phải đâu! Thật sự... mà thôi, cứ đi đi.”

“Thật ra tôi chẳng có gì muốn mua, nhưng nếu cô cần gì, tôi sẽ mua giúp. Cô cần mua gì thế?”

Nữ sát thủ né tránh ánh mắt tôi, miệng cứ ấp a ấp úng, như đang đắn đo không biết nên nói hay không.

“Không, để tôi tự đi mua. Tôi sẽ không trốn đâu!”

“Cô có dám đứng trước con sư tử đang nhỏ dãi mà nói là nó sẽ không ăn thịt mình không? Chuyện này cũng tương tự vậy thôi.”

“Tôi là một con sư tử nghiêm túc nên không trốn đâu. Nếu anh muốn, cứ còng tay tôi lại...”

Nói rồi, cô ấy đưa còng tay cho tôi. Chúng tôi cùng nắm lấy còng tay, mà lại là ngay sau khi cô ấy vừa tắm xong, mùi hương dễ chịu vẫn còn đang phảng phất.

“Nhưng tôi tự đi mua là được rồi. Sao lại không?”

“Vì... tôi không mặc gì ở dưới cả...”

Cô ấy nói với gương mặt đỏ bừng, tay thì cố giữ lấy phần dưới của bộ đồ. Tôi ngay lập tức hiểu ra vấn đề. Trong căn nhà tôi, làm sao nữ sát thủ tìm được thứ mà cô ấy cần chứ?

Vậy là, cô ấy không mặc đồ lót sao... Thật là một tình huống khiến người ta phải khóc thét vì thích thú mà!

“Đi thôi, cùng dạo bước đến cửa hàng tiện lợi trong đêm nào.”

Tôi cầm lấy cái còng tay, nhưng rồi nhận ra nếu chúng tôi bước ra ngoài với còng tay thì chắc chắn sẽ bị cảnh sát kiểm tra. Trong lòng tự đưa ra quyết định, tôi nắm chặt lấy tay sát thủ.

“Áaa!”

Nữ sát thủ giật mình kêu lên một tiếng, nhưng rồi cũng nhẹ nhàng siết chặt tay tôi lại. Tôi mỉm cười nhìn cô ấy, nhưng cô ấy chỉ đáp lại với giọng đầy bực bội:

“...Đừng nhìn tôi.”

Và thế là chúng tôi cùng nhau đi dạo trên con phố đêm được thắp sáng bởi ánh đèn đường, cùng với nàng sát thủ đáng yêu này.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

đấy nó phải thế chứ
quá là cháy bỏng luôn 😋😘
Xem thêm
Bộ này chill
Xem thêm