Solo: Loli666
===================================
Khi ấy là mùa đông. Lễ giáng sinh đã đến rất gần, và buổi sáng dần trở nên se lạnh.
Trong một sáng lạnh lẽo ấy, tôi bắt đầu ngày của mình bằng việc đón Suzuka rồi mới tới trường như mọi khi.
Tôi bấm chuông cửa nhà cô ấy và gọi, “Chào buổi sáng,” rồi sẽ có tiếng trả lời “Tới liền!”. Ngay sau đó, cánh cửa dần mở và bác gái bước ra.
“Chào buổi sáng, Hinata-kun. Cô sẽ gọi con bé ngay” Bác gái luôn nói vậy và bước vào trước khi tôi kịp nói hết câu. “Không có gì đâu ạ.”
À mà, tên tôi là Hinata. Hinata Amamiya.
Từ trong nhà, tôi nghe thấy tiếng quát: “Suzuka! Nhanh lên con!”. Và chỉ một lúc sau, cửa lần nữa mở ra với một tiếng bang.
“X-xin lỗi nhé! Cậu lúc nào cũng đúng giờ thật đấy!”
“Mhm, còn cậu và bác gái thì vẫn thế nhỉ.”
Sau màn chào hỏi qua loa, chúng tôi cùng nhau đến trường. Lại là một buổi sáng thường nhật của tụi này.
Nhà cả hai không quá xa trường nên chẳng cần đi tàu hay gì cả. Đi bộ cũng chỉ mất tầm 20 phút nên khá là tuyệt. Tôi thực sự yêu khoảng thời gian này bên cô ấy.
Khi đến trường, mọi người sẽ liền bu quanh lấy cô trong nháy mắt. Tình cảnh đó diễn ra khá thường xuyên nhưng được ở bên cô ấy đã là quý giá rồi. Ừ thì, đám đông sẽ tự giải tán khi chúng tôi bước vào lớp thôi mà.
Trên đường đi, Suzuka sẽ gặp gỡ rất nhiều bạn bè và người quen. Bạn cùng lớp, senpai, kouhai, ai ai cũng bắt chuyện và cô sẽ luôn trả lời với nụ cười tươi.
Tôi đoán mọi người đều muốn thấy nụ cười đó.
“Cậu lúc nào cũng nổi tiếng nhỉ,” Tôi trêu chọc.
“Đúng, đúng! Kính nể tớ hơn đi, Hinata!”
Đáp trả lại câu trêu ghẹo, cô ấy lại cười toe toét, chỉ khiến tôi buồn hơn khi thời gian cả hai bên nhau sắp hết. Nhỏ không chút nào để tâm tới phiền não của tôi.
“À phải rồi! Cậu có xem chương trình TV tối qua không?” Cô ấy bỗng nói. Dù vậy, tôi đã hỏi tên chương trình ấy và nhận được câu trả lời, “Thủy cung vừa mới mở đấy! Họ có bài giới thiệu và tớ muốn đến đó lắm luôn!” Suzuka phấn khích thốt lên.
Thủy cung hiện đang trở thành chủ đề bàn tán bởi có vị trí khá tiện. Chính xác là cách hai ga tàu. Chắc hẳn cô ấy đang nói tới nơi đó rồi.
Nhỏ luôn thích thủy cung và mấy thứ như vậy. Có vẻ Suzuka muốn tới đó khi thấy chương trình TV hôm qua. Nhưng đây có thể chính là cơ hội. Tôi sẽ mời cô ấy hẹn hò vào lễ giáng sinh rồi sau đó thổ lộ. Đó hẳn là một kế hoạch hay nên tôi đã quyết bắt tay ngay vào hành động.
“Um, về thủy cung ấy. Cậu có muốn đi với tớ không? Erm, vào giáng sinh thì sao?”
“Tuyệt! Tớ đồng ý! Hình như ở đó còn có sự kiện giáng sinh nữa!”
Cô ấy liền chấp nhận lời mời khiến tôi thầm hú hét vui sướng trong lòng. Chuyện này sẽ—
“Hãy mời thêm bạn và đi cùng nhau!” Đó không khác gì một cú đấm thẳng mặt. Tôi suýt nữa té ngã vì lời nói vô tình đầy sát thương ấy.
“Nè, erm, Suzuka? Là giáng sinh đó, chúng ta, um, không có kế hoạch gì à?” Tôi cố định hướng chuyện này thành một cuộc hẹn hò.
“Oh, phải ha. Những ai phải hẹn hò thì sẽ bận mất nên hãy rủ hội độc thân thôi!”
“Không, đây vốn là hẹn hò mà…” Giọng của tôi tắt dần.
“Hmm? Cậu nói gì à, Hinata?”
“…Không có gì.”
….Haah, vô vọng thật. Trái ngược với nội tâm dằn xé của tôi, Suzuka bắt đầu vui vẻ lên kế hoạch. “Tớ sẽ tìm kiếm rồi mời những ai có thể…” Cô nói vẫn với nụ cười trên môi.
Tâm tư của tôi chẳng thể truyền tới nàng nhân vật chính ngốc nghếch này được.
18 Bình luận