Ngày 24 tháng 11 cùng năm, buổi sáng/ Trước Oriental Hotel, khu tạm trú cho người nước ngoài, Kobe/ Kaina
“Số đặc biệt~! Số đặc biệt~! Chiến tranh cuối cùng đã bắt đầu rồi!”
“Cá… cái… cái…”
Đó là chuyện xảy ra ngay sau khi bọn Kaina vừa bay ra khỏi khách sạn định đi đến Ma Giới. Trước tin tức xoay chuyển giữa không trung, Kaina ngửa mặt lên trời.
___Kaina… trở nên do dự.
❖ ❖ ❖
“Aa, phải làm sao đây…” – Tại phòng riêng trong dinh thự MEP, Kaina ôm lấy đầu mình.
“Không làm gì hết.” – Sear, cận vệ của Lilith và cũng là người mẹ nuôi dạy cô, thở dài trong bộ chiến giáp – “Cậu đã là thần dân của Vương Quốc Asmodeus, hơn nữa còn là Vương Tế tương lai. Ta hiểu cảm xúc của cậu, nhưng hãy vứt bỏ Nhật Bản đi.”
“Nhưng nếu cứ tiếp tục thì Nhật Bản sẽ bị huỷ diệt mất___!!”
“Kaina.” – Lilith, vị vua và cũng là người phụ nữ Kaina yêu thương, vừa nở nụ cười điềm tĩnh như mọi khi vừa nói – “Ta nhờ chàng làm chút chuyện được không? Xà phòng Kao sắp sửa dùng hết rồi.” [note51405]
“Hả, lúc này á!? Nàng cần nó liền ư!?”
“Ta đang chuẩn bị ra ngoài nên muốn thanh tẩy cơ thể một chút.” – Lilith mỉm cười yêu dị – “Chàng có muốn vào cùng ta không? Hửm?”
“Ta đi liền đây!”
❖ ❖ ❖
Đồng thời/ Cùng địa điểm/ Lilith
“Tên nhóc dê xồm này thật là…” – Lilith thở dài – “Lần nào ta cũng bị tên đó xoay vần cả.”
“Bệ Hạ có thể nói vậy sao… Nhưng ngài quan tâm Kaina quá rồi.”
“Cậu ấy là Grand Sigil của ta. Nếu Kaina từ chối đảm nhiệm vị trí này thì ta sẽ cùng đường. Chỉ cần cậu ấy tồn tại thì đã là báu vật của ta, và cũng là mối uy hiếp lớn nhất.”
“Vì vậy nên ngài mới nhìn sắc mặt của cậu ta? Một người sẽ trở thành vua lại làm vậy trước gia thần cũng như Vương Tế ư?”
“Demonize – Devilize – Satanize, hơn nữa là biến hoá thành Grand Sigil___ Quá trình để cậu ấy đạt được sức mạnh đều đến từ tình yêu đối với ta. Kaina đã lo lắng cho ta, thờ phụng ta, chấp nhận cả sự yếu đuối của ta mà đồng ý hỗ trợ. Song, tình yêu không hồi đáp chỉ là một thứ hoang tưởng. Cho dù ta tuyên bố vứt bỏ Nhật Bản và cậu ấy thuận theo ngoài mặt… nhưng khúc mắc nhất định vẫn còn sót lại. Khúc mắc ấy cuối cùng sẽ tạo nên đổ vỡ. Đừng nói là hoá thành Grand Sigil, mà cậu ấy cũng sẽ không thể tiến hành Devilize. Vậy thì xem như ta tự diệt rồi.”
Thực tế là kể từ sau ngày đẩy lùi Behemoth, Kaina không thể hoá thành Grand Sigil lần nào nữa. Kaina rất mạnh. Song, tinh thần của cậu ấy vẫn còn mềm yếu. Vì vậy, Lilith cho rằng mình cần phải trợ giúp cậu ấy ở điểm đó.
“Đã vậy thì Bệ Hạ cần phải khiến Kaina triệt để đắm chìm vào mình. Thần đã nói đi nói lại rất nhiều lần. Chuyện giường chiếu của hai người như thế nào rồi? Hai người đã nằm chung giường trong phòng khách sạn cao cấp đêm qua, vậy thì cả hai đã có chút tiến triển rồi nhỉ?”
“Ư…” – Lilith đảo mắt một cách lộ liễu.
“Hầy~!” – Sear thở một hơi thật dài – “Nếu ngài đã yêu thích người ta đến mức không chịu được như vậy thì chẳng phải nên thổ lộ lòng mình và để cậu ấy ôm ấp sao!”
“Ư… ngươi nói vậy chứ…”
“Lại là chuyện đó nữa sao? Tại sao Bệ Hạ luôn vụng về vào những lúc quan trọng chứ! Bệ Hạ ngớ ngẩn! Ngài làm vậy mà dám kế thừa danh tiếng Ma Vương Sắc Dục ư!? Danh tiếng của Lilith – người phụ nữ của màn đêm là để trang trí à!”
“Ngươi nói lắm quá đó! Nhưng mà nhé, mấy chuyện này không nên vội vàng mà phải từ tốn mới được…”
“Thật thảm hại! Không phải cứ thúc rồi đẩy rồi hoà quyện vào nhau là được ư! Không chừng sẽ có thể giúp cậu ta nắm được cốt lõi để hợp nhất thành cánh tay nữa.”
“Kh… không thể nào, không thể nào đâu!”
“Bộ ngài là thiếu nữ mới lớn hay sao!”
“Ta là trinh nữ còn gì! Ngươi biết rồi còn hỏi hả!?”
Đối với Lilith, Kaina là một nhân vật rất phức tạp. Là người hướng tới ngôi vương, Kaina chính là vũ khí mạnh nhất nhằm giúp cô phục hưng tổ quốc. Đồng thời, đối với người vẫn chưa vơi đi cảm xúc của thiếu nữ, Kaina lại giống như một chàng bạch mã hoàng tử bước ra từ märchen vậy. [note51406]
Thành thật mà nói thì Lilith có chút sợ hãi. Lỡ như khi thổ lộ lòng mình với Kaina, phản ứng của cậu lại lạnh nhạt hơn những gì cô tưởng tượng thì sao? Nếu Kaina không yêu Lilith đến mức cô mong muốn thì sao? Mỗi khi nghĩ như vậy thì cô lại cảm thấy sợ hãi.
Xung quanh Kaina có rất nhiều bóng hồng. Thuộc hạ của Kaina – Thiếu Tá Inoue, Đại Uý Ichimonji – đương chủ trẻ tuổi của gia tộc Ichimonji, Beelzebub – Đại Quỷ Vương và cũng là sư phụ Airam của cậu, vô số nữ nhân trong lữ đoàn 7 đang muốn một bước lên trời.
Và thêm cả…
(Người bạn thuở nhỏ mà Kaina gọi tên trong lúc ngủ mê, Maria quá cố…)
Khác với hồi kéo Kaina vào phòng tắm để tắm rửa cho mình, bởi vì Kaina đã trở thành người vô cùng quan trọng nên Lilith llại trở nên nhút nhát. Vì vậy, kế sách dùng ma thuật Succubus nhằm đè Kaina xuống và mê hoặc lại càng nằm ngoài khả năng.
“Thật là một đứa trẻ không biết nói gì hơn…”
❖ ❖ ❖
Đồng thời/ Cùng địa điểm/ Quân Chủ Ác Quỷ - Sear
“Thật là một đứa trẻ không biết nói gì hơn…” – Sear nhìn Lilith, vị chủ nhân và cũng là đứa con gái yêu quý, đang trở nên rầu rĩ ở trước mặt mà thở dài trong lòng.
Ra là vậy. Chủ nhân Lilith đang nói ra những lý luận phiền toái như “bản thân đang bị Kaina giữ Grand Sigil nên không thể phớt lờ nguyện vọng của cậu ấy.” Song, chỉ cần liếc qua đôi mắt nhìn khuôn mặt rưng rưng của Kaina, cô rất dễ dàng nhận ra suy nghĩ thật sự của Lilith.
Cơ bản là vì chủ nhân quá cưng chiều và yêu thương Kaina đến mức không chịu được. Chỉ cần Kaina mong cầu thì cô ấy sẽ muốn đáp ứng tất cả.
So với tuổi 16, chủ nhân ý thức rất rõ rằng bản thân là một vị vua. Tuy nhiên, cô ấy cũng chỉ mới 16 tuổi.
(Dù vậy, việc chủ nhân sẽ rơi vào tình huống cực kỳ nguy hiểm nếu bị Kaina chọc tức cũng là sự thật)
Nhưng ít nhất, bản thân Sear cũng có chuyện muốn hỏi chủ nhân rõ ràng.
“Bệ Hạ, thần xin phép hỏi một điều____ Mục đích của Bệ Hạ là gì?”
“Phục hưng tổ quốc… và báo thù.”
Ngay lập tức, không khí trong phòng bỗng lạnh xuống.
Sear vô thức mỉm cười. Quả nhiên chủ nhân vẫn là chủ nhân. Mấy việc mà bản thân đang lo lắng hoàn toàn không cần thiết!
“Thứ nhất, xua đuổi quân đội của Behemoth ra khỏi tổ quốc.
Thứ hai, cao giọng tuyên bố thành lập Vương Quốc Asmodeus mới.
Thứ ba, đất nước giàu sang, binh hùng tướng mạnh.
Thứ tư, đánh hạ thành trì của tên Behemoth___”
Người chủ nhân, đứa con gái mà cô luôn trông chừng từ thuở bé, Lilith đáng yêu đang cất tiếng cười hào hùng. Đôi mắt đỏ rực như ngọn lửa ấy đang tràn ngập cháy bỏng. Chúng đang nung nấu phẫn nộ và nỗi căm hận sâu thẳm.
“Thứ năm, bóp chết hắn bằng chính đôi tay này, phanh bụng hắn, lôi ra lõi Ether mà nuốt chửng.”
“Thật đáng mừng.” – Sear cúi đầu – “Nếu lòng quyết tâm ấy không hề đứt đoạn thì hạ thần không có gì phiền lòng cả.”
“Dù sao thì mục đích trước mắt vẫn là vận hành Thành Trì Lưu Động Asmodeus.” – Bầu không khí của chủ nhân thoáng chốc trở nên nhẹ nhàng – “Cái tên Kaina lại xé lão già Sabnace thành phấn vụn rồi. Chắc là cậu ấy phải ghét việc để kẻ khác nhìn ngắm làn da xinh đẹp của ta lắm nhỉ.”
Vị chủ nhân nói rồi đỏ mặt lên và bắt đầu ngọ nguậy. Mặc dù muốn thở dài trước dáng vẻ không chút khẩn trương này, nhưng Sear biết rằng việc mỉm cười cho qua dù là tình huống tuyệt vọng chính là cách xử thế của Lilith.
“Cho nên là từ hôm nay, chúng ta sẽ phải nhanh chóng khởi hành đến Ma Giới và tính toán tìm kiếm kẻ kế thừa Grand Sigil của Sabnace.”
Thành Trì Lưu Động Asmodeus có thể di chuyển nhờ vào Grand Sigil của Sabnace, kẻ sở hữu năng lực “chế tạo lâu đài và dụng cụ ma đạo.” Bởi vì Kaina đã giết tên Sabnace đó nên cho tới hôm nay, lâu đài cùng những con rối và chiến hạm trôi nổi đi kèm vẫn giữ trầm mặc trên vùng biển Kobe. Nếu không thể vận hành nó thì chủ nhân sẽ không thể xua đuổi quân đội của Behemoth ra khỏi tổ quốc, cũng như không thể tấn công vào thành trì của hắn.
Grand Sigil of Devil là thứ được con cháu đời đời kế thừa.
Sau trận chiến hào hùng với Behemoth, bọn Sear đã đến công xưởng của Sabnace kiểm tra nhưng không tìm thấy lõi của hắn ở đâu cả. Không rõ là do nó đã thăng thiên hay là hoà tan vào không khí.
Lõi Ether phong ấn Grand Sigil đã biến mất. Trong trường hợp ấy, Grand Sigil of Devil sẽ tìm đến đối tượng mà kẻ sở hữu Grand Sigil trước đó cho rằng “thích hợp nhất” và tự động truyền thừa. Tuy rất kỳ lạ, nhưng thế giới có kết cấu như vậy nên cũng không còn cách nào.
Đó là trong trường hợp của các đại gia tộc như Solomons Devil hoặc Sevens Satan, những kẻ tập trung tín ngưỡng Ác Quỷ của con người và được ghi chép trong Grimoire – Sách ma đạo. Chính vì vậy nên nó mới liên tục được trút Ether bởi các thế hệ đương chủ và sở hữu sức mạnh đủ để gọi là Grand Sigil.
Vì thế, Grand Sigil của gia tộc Sabnace hẳn là sẽ được phát hiện trên người con trai, cháu, hoặc thậm chí là chắt chít của Sabnace mà Kaina đã giết. Họ cần phải tìm ra kẻ đó và kéo về làm thuộc hạ của mình.
“Nếu chỉ giậm chân tại chỗ trong một tuần hay một tháng thì hẳn cha và tổ quốc cũng sẽ tha thứ cho ta. Hơn nữa, nếu có thể ban ơn cho Nhật Bản thì không chừng chúng ta sẽ được cung cấp kỹ sư ma đạo của Nhật Bản đó.”
“Ra là vậy, một sáng kiến rất tuyệt vời.”
Không còn con đường nào khác ngoài tìm ra kẻ thừa kế Sabnace____ Đối với Sear bị giới hạn tầm nhìn vào điểm ấy, ý kiến của người chủ nhân lại như sét đánh ngang tai. Cảm giác ấy khiến cô mở trừng đôi mắt.
Dường như trong Thập Nhị Thánh Nhân có một kỹ sư thiết kế và phát triển [súng lục tự động Murata] mà Kaina ưa dùng. Nếu là người biết rõ về thuật thức và máy móc thì không chừng sẽ biết được cách vận hành toà thành. So với việc phải cất công chạy vào Ma Giới và tìm kiếm kẻ thừa kế Sabnace không rõ đang ở đâu, con đường này sẽ gần gũi và tiện lợi hơn nhiều.
“Vì thế nên ta cũng không phản đối nguyện vọng ‘muốn cứu Nhật Bản’ của Kaina.”
“Vâng. Tuy nhiên, liệu Nhật Bản hiện tại sẽ đồng ý với đề nghị này ư?”
Nếu Kaina, chủ nhân và bản thân sử dụng các đại ma thuật thì Nhật Bản chắc chắn sẽ giành thắng lợi trước đất nước bên cạnh.
[Grand Teleport] của Sear có thể phá vỡ khái niệm hậu cần và vận chuyển, thậm chí còn có thể dịch chuyển một sư đoàn của Lục Quân Nhật Bản vào Saint Petersburg để họ bao vây Cung điện mùa đông.
Chỉ cần Kaina phóng ra [Phlegethon] thì hàng nghìn hàng vạn tướng địch sẽ hoá thành tro bụi mà không chịu đau đớn. Họng pháo bị nung chảy, thành trì hoá bình địa. Quân hạm cũng sẽ không còn một chút mảnh giáp.
Và còn cả ma thuật mà chủ nhân và Kaina có thể sử dụng khi hợp nhất: ma thuật cấp Quỷ Vương, thứ còn vượt qua cả cấp Địa Ngục. Ma thuật ô nhiễm tinh thần cấp Quỷ Vương đến từ Grand Sigil của chủ nhân thậm chí còn có thể bao phủ toàn bộ một thành phố lớn và tẩy não toàn bộ dân chúng ở đó.
Song, vấn đề là liệu họ có nên làm vậy không.
“Chính là vấn đề đó.”
Chủ nhân ngửa mặt lên trời. Quả nhiên ngài ấy cũng đang suy tư cùng một điều.
Vào lúc ấy…
“Ta mua về rồi nè!”
Kaina mở cửa ầm một tiếng và đi vào.
“Nhanh thật đó!? Vậy thì ta sẽ vào phòng tắm đây… Hửm? Sao chàng lại đi theo hả, Kaina?”
“Ơ? Thì đi tắm mà?”
“Dĩ nhiên là ta sẽ để Sear tắm cho mình rồi! Đồ dâm dê này!”
“Gyaa!?” – Kaina ăn một cú đá vòng cầu vào mặt từ Lilith – “Không ngờ nàng lại lừa đảo! Đồ quỷ cái! Ác quỷ! Mephistopheles!”
“Aha! Chàng không biết ta là Quỷ Vương sao?” – Người chủ nhân vừa cười vừa viết gì đó lên mảnh giấy trên bàn – “Kaina này, hãy đưa cái này cho Thủ Tướng Katsura đi.”
❖ ❖ ❖
Cùng ngày, buổi chiều/ Hoàng cung – Hội nghị ngự tiền/ Kaina
Kaina mở to mắt. Dù gì thì trước mặt cậu lúc này đang là những gương mặt nổi tiếng như Thánh Đế Minh Trị, Thủ Tướng, Bộ Trưởng Lục Quân, Bộ Trưởng Hải Quân. [note51407]
Sau khi Kaina [Dịch Chuyển Tức Thời] đến Tokyo và đưa thư của Lilith cho Phủ nội các vào buổi sáng thì đến chiều lại diễn ra hội nghị này. Kaina cảm thấy run rẩy trước sức ảnh hưởng to lớn mà Lilith nắm giữ.
Tại căn phòng kiểu Tây rộng khoảng mười mấy chiếu được trải thảm lông dày, một chiếc bàn lớn được đặt ở giữa cùng tấm khăn trải bàn màu đỏ chói.
Người ngồi ở phía xa nhất của chiếc bàn chính là Thánh Đế Minh Trị. Kaina từng được diện kiến người này từ xa trong lễ thưởng lãm tàu, nhưng được gặp mặt như thế này lại là lần đầu tiên. Do thói quen bẩm sinh nên cậu lỡ để [Văn Thù Tuệ Nhãn], thuật thức phân tích – tìm địch mà bản thân luôn triển khai bên tai và mắt, chạm vào Thánh Đế Minh Trị. Và Kaina cảm nhận được một hào quang gì đó rất khó giải thích, khác hẳn với vũ lực hay tổng lượng Ether.
Nhân vật gánh trên mình đất nước này, vị Nhân Thần, [Nhật Bản] đang ở trước mặt cậu.
Thủ Tướng và Bộ Trưởng ở hai bên trái phải giống như đang bảo vệ Thánh Đế Minh Trị.
Mặt khác, bên này chỉ có hai người Kaina và Lilith. Sear hiện đang ở lại trông chừng Thành Trì Lưu Động Asmodeus.
“Ta là Quốc Vương của Vương Quốc Asmodeus, Lilith de la Asmodeus.” – Lilith trong chiếc đầm đỏ thanh lịch kéo vạt váy chào kiểu curtsy với tư thế hoàn hảo – “Thật lòng cảm tạ các ngài đã dành thời gian ít ỏi, dù rằng đây là một lời đề nghị đột ngột.”
Kaina trong bộ quân phục vội vàng hành lễ trong nhà.
“Ta là Thiên Hoàng Đế Quốc Đại Nhật Bản, Mutsuhito.” – Thánh Đế Minh Trị nở nụ cười – “Tới tốt lắm, vị vua của đất nước Ác Quỷ. Ta mong rằng đây sẽ là thời gian có ý nghĩa.”
Hội nghị… bắt đầu.
Một cuộc hội nghị trọng đại sẽ đánh động cả đất nước này đã chính thức khai màn.
❖ ❖ ❖
“Trên thực tế, cách biệt trong quốc lực và quân lực của chúng tôi so với Đế Quốc Nga là hơn mười lần.” – Thủ Tướng Katsura tóm lược đại khái – “Đội quân hàng trăm nghìn người của Nga đang dùng đường sắt Siberia và tập kết tại Phụng Thiên của Mãn Châu. Nga đã một cước đá bay Hiệp ước trao đổi Mãn-Hàn, thẳng thừng đưa ra đề nghị phân chia bán đảo Triều Tiên làm hai và buộc chúng tôi công nhận sự thống trị của Nga tại nửa Bắc.” [note51408]
(Tức là không lâu nữa, toàn lãnh thổ bán đảo Triều Tiên sẽ biến thành đất của Nga rồi) – Trong đầu Kaina hiện lên bản đồ Viễn Đông – (Busan và Tsushima gần ngay trước mắt. Áp lực từ hải quân Nga sau khi biến Lữ Thuận thành quân cảng sẽ không thể so sánh với bây giờ)
Nếu vậy thì đến cuối cùng, hạm đội Nga sẽ có thể huênh hoang ra vào vùng biển kề cận, đến một lúc nào đó thì Nhật Bản sẽ mất quyền khống chế hải phận của mình. Điều đó có nghĩa chức năng quốc gia của Nhật Bản sẽ chết đi.
Vì để không bị như thế, Nhật Bản luôn muốn Đế Quốc Đại Hàn duy trì độc lập, muốn họ làm vùng chắn giữa Nga và Nhật. Song, Nga lại bảo rằng không muốn. Bởi vì nợ nần Nga quá nhiều nên Đế Quốc Đại Hàn không thể từ chối đề nghị của bên ấy.
Vì vậy, Nga Nhật cần phải quyết chiến tại vùng đất và biển của Triều Tiên cùng Mãn Châu. Đấy chính là cuộc chiến tranh như vậy. Nó không hề có chỗ cho những xúc cảm dân tộc, tôn giáo hay lịch sử chen vào. Đây thuần tuý là “ngoại giao” bạo lực nhất, thứ được sinh ra từ nguyên do địa-chính trị. [note51409]
“Hiện tại, sư đoàn 12 đổ bộ từ Incheon đang trên đường Bắc tiến hướng về phía sông Áp Lục.” – Bộ Trưởng Lục Quân tiếp lời – “Theo trinh sát, phía Bắc sông Áp Lục thì không cần nói, nhưng đại quân của Nga đã đào hào đắp luỹ ở cả phía Nam và chờ sẵn. Cuộc chiến được dự đoán sẽ trở nên ác liệt. Điều quan trọng nhất trong cuộc chiến trên đất liền chính là liệu chúng tôi có thể vượt qua sông Áp Lục với tổn thất tối thiểu hay không.” [note51410]
“Hải quân thì…” – Bộ Trưởng Hải Quân lại tiếp lời với chất giọng Satsuma nặng – “Hạm đội 2 và 3 đang duy trì quyền khống chế hải phận cho đến Incheon, đại quân thứ nhất đang liên tục vận chuyển. Ngoài ra, hạm đội 1 vừa phong toả cảng Lữ Thuận. Tuy có không ít thiệt hại về người, nhưng quân hạm vẫn chưa mất đi một tàu nào.”
“……….!” – Kaina cảm nhận đau đớn trong lồng ngực.
Thiệt hại.
Thiệt hại về người.
Tức là đã có người chiến tử.
“Bệ… Bệ Hạ!” – Kaina không nhịn được mà thét lên – “Bệ Hạ không cần phải để những đứa con quý trọng của mình gặp phải nguy hiểm không cần thiết! Hãy cho phép tôi được quét ngang thế lực của địch lẫn bình nguyên Mãn Châu!”
Hiện Kaina có sức mạnh để hoàn thành chuyện đó.
Đúng là bản thân đã là con dân Vương Quốc Asmodeus, phân nửa dòng máu chảy xuôi trong cơ thể là của tiên vương Asmodeus. Song, Kaina đã sinh ra trong thân phận người Nhật Bản, được ăn cơm mỗi ngày, được nuôi dưỡng và giáo dục, được làm việc như quân nhân, được nhận lương thưởng từ đó. Kaina đã được nhận những ân huệ ấy, và lòng tự hào khi là người Nhật Bản vẫn tồn tại trong lòng cậu.
Những người đồng tộc đang chết đi, còn bản thân đang sở hữu sức mạnh có thể ngăn chặn điều ấy. Liệu có lý do nào để cậu không làm vậy chứ.
“Kaina, im lặng đi.”
Song, Lilith đã ngăn cản điều đó. Giọng nói của cô vô cùng lạnh lẽo. Kaina không thể hiểu được.
“Bệ Hạ, xin ngài hãy ra lệnh xuất kích cho___”
“Im miệng, Kaina!”
“___Vậy thì…”
Thánh Đế Minh Trị giữ trầm mặc nãy giờ đã mở miệng. Không khí xung quanh bỗng chốc lạnh đi.
“Cậu đang bảo rằng ta và thần dân của ta phải đầu hàng Vương Quốc Asmodeus ư?”
“Hả!?”
“Anokutara Kaina, Nguyên Soái Danh Dự Lục Quân.” – Thánh Đế Minh Trị gọi Kaina bằng cấp bậc mà cậu vừa được tiếp nhận hôm trước – “Đúng vậy, Nguyên Soái Danh Dự. Cậu đã là thần dân của Asmodeus-dono. Nếu được bảo vệ không công bởi quân lực của quốc gia khác, nó sẽ đồng nghĩa với việc Nhật Bản tiếp nhận sự bảo hộ của đối phương. Tức là bọn ta sẽ trở thành một đất nước lệ thuộc.” [note51411]
“Tôi… tôi không có ý đó…”
“Thế gian sẽ không nghĩ vậy đâu.”
“Nhưng nếu gửi những người dân không cần phải chết vào vùng tử địa thì____ Gya!?”
Kaina gục xuống vì cú cốc đầu của Lilith.
“Im lặng đi nào, Kaina!” – Sau khi la rầy Kaina, Lilith chuyển sang cúi đầu thật sâu trước Thánh Đế Minh Trị – “Thật lòng xin lỗi vì đã thất lễ.”
“Đúng là người trẻ tuổi.” – Thánh Đế Minh Trị lộ nụ cười tràn đầy nhân ái – “Ta cũng có cùng cảm xúc như cậu. Nhưng thế giới____ quy tắc của cường quốc lại khác.”
“Đúng như ngài đang nói.” – Lilith gật đầu.
Lilith vừa chú ý không quá khiêm nhường vừa trò chuyện bằng kính ngữ. Bởi vì bản thân cô là “Vua” và đối phương là “Thiên Hoàng” ư? Kaina vẫn chưa hiểu rõ chuyện này lắm.
“Thế giới Ác Quỷ cũng vậy, quả nhiên là chủ nghĩa Đế Quốc cũng xem sức mạnh là tất cả. Đúng là nếu Kaina ra chiến trường thì chục nghìn hay trăm nghìn kẻ địch cũng chỉ cần một ngọn nghiệp hoả địa ngục. Tuy nhiên, nếu vậy thì Nhật Bản sẽ bị thế giới phê phán và ghẻ lạnh. Sẽ không có ai công nhận Nhật Bản là một quốc gia nữa.”
Đúng thế. Cũng giống như Nhật Bản phớt lờ suy nghĩ của Đế Quốc Đại Hàn mà tự tiện đàm phán với Nga về kết cục của họ. Đất nước không thể tự đứng trên đôi chân của mình, đất nước không thể dùng lực lượng quân sự của bản thân để đảm bảo an toàn cho lãnh thổ và con dân của mình sẽ không được các cường quốc khác đối xử như một quốc gia. Đó chính là quy tắc hiện tại.
“Vậy thì tôi sẽ đối đầu với cả thế giới!”
Song, Kaina lại không thể chịu được việc “có thể cứu người nhưng không thể hành động.” Cậu không có đủ can đảm để chịu được cảm giác tội lỗi khi chỉ đứng nhìn các binh sĩ Nhật Bản chết đi.
“Hầy~… Vậy thì chàng sẽ hoá thành Đại Quỷ Vương Anokutara Kaina thống trị toàn Assiah Giới sao? Lúc đấy thì sớm muộn các Thất Đại Quỷ Vương cũng sẽ ra mặt. Tuy đa số Ma Vương đều không quan tâm đến Assiah Giới, nhưng trong đó cũng tồn tại kẻ có hứng thú rất mạnh. Chẳng hạn như Leviathan Đố Kỵ, kẻ được cho rằng đang thống trị tất cả vùng biển ở cả mặt trước lẫn mặt sau. Ta nghe bảo rằng hắn có dính dáng rất sâu với trung khu của Anh Quốc.”
“Anh Quốc!?” – Thủ Tướng Katsura trừng mắt – “Chúng ta đã có cơ hội lập thành đồng minh Nhật Anh, nếu làm chuyện khiến Anh Quốc khó chịu thì Nhật Bản sẽ bị huỷ diệt mất! Vì hiểu biết hạn hẹp nên tôi không rõ kẻ gọi Leviathan là gì, nhưng chuyện Anh Quốc nắm giữ các vùng biển, điện tín và ngân phiếu của thế giới là sự thật. Nếu đối địch với Anh Quốc thì không chỉ cuộc chiến thông tin, việc vận chuyển binh lính – thuốc súng – quân lương cũng không thể tiến hành, thậm chí chúng ta còn không thể tập trung kinh phí để mua thuốc súng cùng vũ khí nữa!”
“Tức là chiến tranh của thế giới con người cần phải giải quyết bởi bàn tay của con người____ Song…” – Lilith nhoẻn miệng cười – “Chúng ta vẫn còn một lối thoát.”
“……Lối thoát?”
Kaina, Thủ Tướng, Bộ Trưởng Lục-Hải Quân đều nghiêng đầu. Chỉ có Thánh Đế Minh Trị là yên lặng cười.
❖ ❖ ❖
Ba ngày sau, ban ngày/ Phía Bắc bán đảo Triều Tiên – Chiến trường chính ở phía Nam sông Áp Lục/ Kaina
Tại tiền tuyến, nơi chiến trường đầy ắp thi thể binh sĩ của hai quân Nga Nhật, Kaina và Lilith đang dùng ma thuật cản trở nhận thức che giấu thân mình và bước đi. Những viên đạn pháo vẫn liên tục cày xới mặt đất không ngừng nghỉ và thổi tung xác chết.
Kể cả lúc này, Kaina vẫn vô cùng bứt rứt khó chịu và muốn nôn oẹ ngay tại chỗ.
Ở hướng khác, Lilith vẫn đang có dáng vẻ không màng chuyện gì. Song, cứ mỗi khi nhìn thấy di vật của binh sĩ Nhật Bản thì cô liền len lén thu vào trong [Không Gian Thu Nạp], thật đúng là Lilith. Hẳn là cô ấy dự định trả lại cho gia đình của họ. Mặc dù Lilith định giữ bí mật với Kaina, nhưng cô ấy vẫn không thể qua mắt người có thể sử dụng [Tam Thiên Thế Giới] – thuật thức phân tích và truy tìm kẻ địch tối cao, vượt lên trên cả ma thuật cấp Địa Ngục [Analyze].
“Chỗ này chắc là ổn đấy.”
Vị trí Lilith chỉ đến là vùng đất cao do quân Nhật vừa đoạt được khoảng một tiếng trước. Phía dưới là quân đội Nhật Bản đang tiến hành truy kích.
“Được rồi___ [Không Gian Thu Nạp].”
Một lớp đất liền biến mất. Nó đã bị thu vào trong không gian á chủng. Tiếp đó là…
“[Không Gian Thu Nạp], [Niệm Lực], [Không Gian Thu Nạp], [Hoả Viêm Bích].”
Mỗi lần Kaina sử dụng ma thuật thì mặt đất được san bằng, ép chặt bằng áp lực của ma thuật, bê tông xuất hiện từ hư không và tràn xuống. Chẳng mấy chốc, nơi này đã hình thành nền móng to lớn.
Và rồi…
“Cuối cùng là____ [Không Gian Thu Nạp]!”
Thứ có kích thước khổng lồ được đặt lên trên là____
❖ ❖ ❖
Ngày hôm sau/ Chiến trường chính ở phía Nam sông Áp Lục/ Một vị tướng của Nga
“Một toà thành thép ư!?”
Nghe thấy báo cáo của lính truyền tin, vị tướng Nga trừng to đôi mắt.
“Vâng! Tại khu đất cao bị quân Nhật chiếm đoạt, nó thình lình xuất hiện trong trạng thái có lợi cho Nhật Bản!”
Vị tướng Nga lập tức cưỡi ngựa hướng đến hiện trường. Thông qua ống nhòm, ông ta nhìn thấy quang cảnh vùng đất cao mà quân Nhật vừa chiếm lấy hôm qua đã biến đổi hoàn toàn. Có vài kiến trúc làm bằng thép được dựng lên và được liên kết bằng bức tường thép vững chãi. Hơn nữa, lá cờ đang phất phơ trên nóc là…
“Chữ thập đỏ…? R… rốt cuộc đó là cái quái gì!?”
“Tôi… tôi cũng không biết.” – Lính truyền tin ở bên cạnh tái mặt đi – “Vào tối qua, sau khi thoát khỏi cuộc truy kích ngoan cố của quân Nhật thì tôi quay lại và đã thấy nó ở đó rồi.”
“Làm thế quái nào có chuyện như vậy được! Ai lại có thể làm ra công tích thần___”
Công tích thần thánh, hoặc là của Ác Quỷ.
Việc “dường như Nhật Bản đang nuôi Ác Quỷ” đã là sự thật được biết đến trong xã hội quý tộc Nga. Những vị tướng tại Nga hầu hết đều có xuất thân từ quý tộc.
“Đi kháng nghị với chúng!”
❖ ❖ ❖
Vị tướng Nga và lính truyền tin xuống ngựa, vừa giơ cờ trắng vừa hướng về phía tiền tuyến. Tại chiến trường với những căn nhà cổ xếp thành hàng, hai quân Nga Nhật đang cách một con đường cái mà lườm nhau. Khắp nơi đều là súng đạn giao nhau không ngớt, những viên đạn pháo thổi bay các bức tường và cày xới mặt đất. Vị tướng Nga ấy vừa bảo người truyền tin giơ cờ trắng vừa đường hoàng xâm nhập đường cái.
“Khoan!” – Vị tướng bên phía Nhật Bản đang vừa núp sau tường đá vừa chỉ huy liền luống cuống – “Khoan đã, tất cả ngừng bắn!”
Ngay lập tức, chiến trường bỗng trở nên yên tĩnh. Song phương đều nhận ra sự tồn tại của lá cờ trắng và tạm thời đình chiến. Nếu là người không hiểu biết chiến trường thì sẽ khó hiểu trước khung cảnh này, nhưng với quân nhân đã được giáo dục cẩn thận thì đây là điều hiển nhiên.
Kẻ giơ cờ trắng sẽ được đối xử như “sứ giả,” và việc công kích những người này bị cấm trong Công Ước Haag. Đất nước không tuân thủ Công Ước sẽ không được thừa nhận là quốc gia và bị các cường quốc đối xử như nước thuộc địa. Vì vậy, các quốc gia đều tuân theo Công Ước đó.
“Có chuyện gì ư?” – Vị tướng Nhật Bản mời tướng Nga vào trong một ngôi nhà cổ cách xa tiền tuyến vài khu phố và hỏi bằng tiếng Anh – “Vẫn còn sớm để thu hồi thi thể. Cho dù có hướng đến bệnh viên bên kia thì bọn ta cũng không bắn đâu?”
Kể cả trong lúc diễn ra hội nghị, súng đạn vẫn liên tục trút xuống. Cho dù bức tường của nhà dân đổ sụp và mảnh vụn bắn lên người, hai vị tướng vẫn không hề thay đổi sắc mặt. Song phương đều là những quân nhân có danh tiếng nhất định.
“Là về chuyện của bệnh viện đó.” – Vị tướng Nga đáp lại bằng tiếng Pháp. Các quý tộc Nga đều thông thạo ngôn ngữ này – “[Bệnh viện] bằng thép đó rốt cuộc là cái gì!?”
“À…” – Vị tướng Nhật nhìn lên trời – “Quân ta không biết gì cả. Nếu tò mò thì tự đi mà nhìn.”
❖ ❖ ❖
Kết thúc hội nghị, vị tướng Nga cùng lính truyền tin bước đi giữa vùng đất của địch. Tuy các binh lính Nhật Bản chạy quanh giật mình khi nhìn thấy quân phục Nga, nhưng khi nhìn thấy cờ trắng thì họ lộ vẻ hiểu ra rồi quay về vị trí.
Vị tướng Nga líu lưỡi trước sự giáo dục đầy đủ đến từng quân tốt của Nhật Bản.
“Liệu đây có phải là bẫy không?” – Người lính truyền tin bên cạnh hỏi với khuôn mặt tái xanh.
“Cho dù là bẫy thì sao chúng ta có thể bỏ mặc thứ dị thường như vậy chứ! Chúng ta phải báo cáo cái gì lên trên hả?”
Rốt cuộc, bọn họ thoát khỏi vùng làng quê và đặt chân đến khu đất cao. Hiện tại, ở phía trước vị tướng đang sừng sững một bức tường thép cao tới mức phải ngước nhìn.
“Ta muốn nói chuyện với chủ nhân toà thành này!”
Sau khi vị tướng Nga cất cao giọng, cánh cửa thép dần dần mở ra.
Người xuất hiện là một thiếu nữ tóc vàng mắt đỏ, cụt một tay, vận trang phục y tá có vạt áo khá ngắn. Thiếu nữ ấy nở nụ cười ma mị…
“Xin–chào–mừng–đến bệnh viện của Lillith.”
“Lilith____ Quả nhiên!” – Tên của Ác Quỷ mà Nhật Bản đang nuôi trong lời đồn bỗng xuất hiện khiến vị tướng Nga gào thét – “Ngươi rốt cuộc đang làm gì ở chiến trường của con người hả!?”
“Đúng như ông đang thấy, đây chỉ là một bệnh viện mà thôi.” – Thiếu nữ được đồn đại là Ác Quỷ không ngại ngần mà tiến đến chạm vào má của vị tướng – “Ồ, ông cũng đang bị thương này. Nào nào, đến đây đi.”
Khi nhìn lại thì vị tướng thấy một chút máu dính trên chiếc găng tay vừa chạm vào má mình. Chắc hẳn đó là do mảnh vụn bức tường bắn trúng trong cuộc họp vừa nãy. Vết thương chừng này chỉ là chuyện cơm bữa không đáng phải để tâm, nhưng đây là cơ hội tốt để ông ta nhìn thấy bên trong toà thành.
Phía bên trong là những phòng bệnh sạch sẽ. Xây dựng một kiến trúc như thế này chỉ trong một đêm khiến ông ta cảm thấy xã hội con người thật ngu xuẩn.
“A!” – vị tướng Nga chạy đến một góc giường được xếp thành hàng – “Các cậu là trung đội 1 đã mất tích thuộc đại đội 3 ư!?”
Toàn bộ vài trăm người của một trung đội thuộc quân Nga đang nằm trong căn phòng sạch sẽ khổng lồ và tiếp nhận trị liệu đàng hoàng từ những người phụ nữ Nhật Bản.
Trong cùng căn phòng cũng có nhiều binh sĩ Nhật Bản. Lá cờ “chữ thập đỏ” dựa trên Hiệp Ước Geneve không phải giả dối, họ thật sự không hề phân biệt binh sĩ hai nước mà tiến hành chữa trị.
“Nào, ông thì ở bên này.”
Vị tướng Nga và lính truyền tin bước vào căn phòng trị liệu ở trong cùng theo lời mời của thiếu nữ Ác Quỷ. Ông ta được lau sạch khuôn mặt, khử trùng, bôi thuốc mỡ, và dán băng cá nhân. Vị tướng Nga vừa véo mặt vừa dẫn trung đội 1 rời khỏi bệnh viện.
Con đường quay về với tấm biển “Hành lang nhân đạo” và được bảo vệ bởi bức tường ánh sáng, ngăn chặn tất cả bom đạn lan đến. [note51412]
❖ ❖ ❖
Ngày tiếp theo, buổi chiều/ Chiến trường chính phía Nam sông Áp Lục/ Vẫn là vị tướng Nga ấy
“Kh… không ổn rồi!”
“Lần này là gì!”
“Toà thành đang tiến về phía trước! Nó đã đến khu đất cao mà quân Nhật vừa chiếm lúc nãy!”
“Toà thành tiến tới á!?___ Đồ Ác Quỷ!!”
❖ ❖ ❖
Khoảng một tiếng sau/ Phòng tiếp khách, bệnh viện Lilith/ Kaina
Lilith cười cho qua sự kháng nghị mãnh liệt của vị tướng Nga.
Kaina vừa nhìn tình huống ấy vừa mang kẹo ra cho ông ấy và thuộc hạ. Sau khi kiểm tra bằng [Tam Thiên Thế Giới], cậu nhận ra lính truyền tin bị bầm tím ở tay nên đã đưa thuốc mỡ Mentholatum cho người đó. [note51413]
“Có lẽ nên rút lui tại đây rồi nhỉ?”
Sau khi tiễn vị tướng Nga đi, Lilith lẩm bẩm một câu.
“Có vẻ là vậy.” – Vị tướng tham mưu Nhật Bản ẩn trong căn phòng kế bên lập tức đi vào – “Tuy nhiên, nhờ Bệ Hạ thu hút chú ý nơi tiền tuyến nên đội 1 của chúng tôi đã thành công vượt sông Áp Lục.”
❖ ❖ ❖
Tối hôm ấy/ Sông Áp Lục/ Tướng quân đội 1
“Tiến lên! Tiến lên! Chúng ta phải nhanh chóng vượt sông!”
Vị tướng quân phụ trách đội 1 thuộc Lục Quân Đế Quốc Đại Nhật Bản cao giọng nói lúc chiều tối.
Các binh sĩ Nhật bản với số lượng khổng lồ đang hoà vào màn đêm mà vượt sông.
Việc vượt sông là hành vi vô cùng nguy hiểm vì binh sĩ không thể chiến đấu. Nghĩ đến chuyện toàn quân đồng loạt bị tiễu trừ cũng khiến người thường cảm thấy điên cuồng. Song, nếu chỉ đưa một toán quân vượt sông thì sẽ bị quân Nga tiêu diệt, bản thân chiến dịch vượt sông cũng sẽ thất bại.
“Một toà thành thép hình thành trong một đêm thật đáng sợ. Có thể bay trên bầu trời lẫn xoá sổ thân mình thì khái niệm ‘trinh sát’ sẽ sụp đổ mất.”
Trước lời lẩm bẩm của vị tướng quân, người phó tướng cười khổ đồng ý.
“Không chỉ thế, nếu sử dụng [Dịch Chuyển Tức Thời] thì quân đội sẽ không cần cả ‘hành quân’ lẫn ‘hậu cần’. Thậm chí chúng ta còn có thể dùng toàn quân vây chết Phụng Thiên của Mãn Châu, nơi tướng địch Kuropatkin toạ trấn nữa.”
“Van xin thứ không có cũng vậy thôi. Dù sao thì Asmodeus Bệ Hạ đã trợ giúp chúng ta hết mức có thể dưới danh nghĩa Hiệp Ước Geneve. Chúng ta nhất định phải giành chiến thắng trong cuộc chiến này!”
Và như thế, cuộc chiến sông Áp Lục đã kết thúc với sự đại thắng của quân đội Nhật Bản.
(Còn tiếp...)
3 Bình luận
Chiến tranh thua toàn viết truyện khè nhau =))))