• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Cuộc sống hằng ngày với người bạn thuở nhỏ

Chương 04 Kasumi tấn công, Kazuki phản công

25 Bình luận - Độ dài: 1,496 từ - Cập nhật:

“Này này, Kasumi, bữa trưa với Rindo-kun như thế nào rồi?”

Sau khi Kasumi ăn xong bữa trưa và về lớp, bạn bè cô ngay lập tức vây quanh và đặt câu hỏi.

Mai ở bên cạnh cười toe toét vì biết họ đã trao đổi những gì, còn những người khác thì tò mò.

“Tớ không… biết, bọn tớ chỉ ăn uống như người bình thường.”

Mai lẩm bẩm trong đầu, “Đừng có nói dối, cậu tán tỉnh cậu ấy mặc dù còn chưa hẹn hò”. Tất nhiên, bạn bè của Kasumi không bị thuyết phục bởi lời nói của cô. Giống như Mai, hai người bạn thân thiết của Kasumi cũng theo đuổi vấn đề này.

“Tớ không chấp nhận câu nói đó!”

Người đập tay lên bàn Kasumi là Saeki Rei, một cô gái xinh đẹp mảnh mai, hơi nam tính.

“Đúng, đúng thế. Tớ muốn nghe nhiều hơn.”

Người vừa ôm Kasumi từ đằng sau vừa nói trong khi nắn bộ ngực đầy đặn của cô ấy là Kuramochi Mikoto, một cô gái sơn móng tay nổi bật thậm chí còn giống gal hơn Mai.

“Nó chỉ bình thường thật mà.”

Biểu cảm Kasumi không thay đổi mặt dù ngực của cô bị nắn bóp.

Như thường lệ, biểu cảm của Kasumi không thay đổi dù cho họ có làm gì đi nữa, nhưng ngoại lệ duy nhất là khi cô nói chuyện với Kazuki, biểu cảm của cô thay đổi một chút. Theo cách đó, những cô gái ấy yêu Kasumi vì sự thật thà đó.

“Không có gì xảy ra cả, được chưa? Họ chỉ tán tỉnh nhau thôi.”

“Vậy là có gì đó đã xảy ra!!”

“Điều đó không có nghĩa là không có gì xảy ra!”

Lời nói của Mai gặp phải hai lời tsukkomi của hai người họ.

Với nụ cười gượng gạo, Mai nhìn Kazuki đang nói chuyện với bạn của cậu. Cho đến giờ, cô chỉ biết Kazuki qua lời kể của Kasumi, nhưng hôm nay cô đã nói chuyện với cậu ấy và hiểu được phần nào tính cách của cậu.

(Cậu ấy có vẻ ngọt ngào. Tốt bụng. Mình có thể thấy được cậu ấy quan tâm đến Kasumi đến nhường nào. Nhưng có vẻ cậu ấy vẫn coi cô ấy không hơn người bạn thuở nhỏ là bao.)

Cô ấy hiểu rằng cậu quan tâm đến Kasumi, nhưng chỉ như là bạn thuở nhỏ. Cô chỉ cảm thấy đó chỉ là vấn đề thời gian, nhưng hai người họ tình tứ như vậy trước cả khi hẹn hò, cô sẽ mắc bệnh tiểu đường nếu như họ còn yêu nhau hơn thế nữa.

“Vậy, Kasumi vẫn chưa nói tình cảm của mình cho cậu ấy?”

Kasumi gật đầu trước lời nói của Mikoto.

“Phải. Tớ chắc rằng Kazuki sẽ gặp rắc rối nếu tớ nói từ đầu giai đoạn. Tớ chắc rằng cậu ấy sẽ cực kỳ lo lắng về điều đó, tớ không muốn mọi chuyện trở nên khó xử như vậy.”

“Hmm~ Tớ hiểu”

Cậu ấy chắc chắn sẽ trả lời cho vấn đề của cô ấy vì họ biết nhau từ nhỏ, nhưng thời gian giữa hai người họ sẽ trở nên khó xử. Nếu điều đó xảy ra, Kasumi thà duy trì mối quan hệ hiện tại còn hơn là cho cậu ấy biết.

Nhưng nó không có nghĩa là cô bỏ cuộc.

Cô ấy lập nhiều kế hoạch mời gọi để khiến cậu ý thức về cô nhiều hơn, và sau đó rào cậu lại khi Kasumi thực sự trở thành một người mà cậu thực sự quan tâm.

“Nếu cậu muốn bắn tướng thì hãy bắn ngựa trước.”

“...ooo, tớ không hiểu là gì, nhưng nghe thật ngầu!”

Mắt của Rei sáng lấp lánh lên khi nghe Kasumi nói, tôi có thể nói gì đây, trông nó hơi ngớ ngẩn…

Ba người hiểu được ý nghĩa của câu này đều cho Rei một cái nhìn ấm áp, nhưng cô ấy không hiểu nó là gì, chỉ biết nghiêng đầu. Kasumi cười gượng trước tình hình đó, và tiếp tục.

“Tớ sẽ làm thế, và tớ sẽ hủy diệt cậu ấy chỉ bằng một đòn.”

Ánh mắt của Kasumi bùng cháy lên với sự quyết tâm.

Ngày nay, chúng ta thường thấy những câu chuyện người bạn thuở nhỏ thua cuộc. Tuy nhiên, Kasumi không bao giờ chấp nhận điều đó. Cô ấy nhìn qua Kazuki và nói, “Tớ sẽ không bao giờ là bạn thuở nhỏ thua cuộc, và kể cả khi người khác có thua đi nữa, tớ sẽ không bao giờ thất bại”

Nhân tiện, Kazuki sợ rằng mình có thể đã làm điều gì đó khi nhìn vào ánh mắt cháy rực của Kasumi.

“Kasumi.”

“Sao?”

“Câu của cậu nói có nghĩa là chấp nhận rủi ro hoặc canh bạc lớn, vì vậy sẽ có khả năng thất bại.”

“....Không, tớ sẽ không thất bại.”

Kasumi thông minh và nằm trong top 5 của lớp. Nhưng khi nhắc tới Kazuki, cô trở nên khá ngốc nghếch, trông khá là dễ thương.

“Kasumi trông thật dễ thương!”

“Mikoto… có thứ gì đó bốc mùi.”

“...Eh? Thật sao!?”

“Tớ chỉ đùa thôi.”

“....Cái con nàyyyyy!!!!!”

Họ yêu Kasumi như thế.

Và Kasumi cũng như thế.

Ngày đã kết thúc mà không có gì đặc biệt.

Sau giờ học, Kasumi và tôi rời trường và đi một đoạn đường ngắn. Sau đó, chúng tôi đi bộ về nhau khi trời đã hơi tối, và hướng đến nhà Kasumi đầu tiên.

“Xin lỗi vì đã làm phiền.”

“Chào mừng… ehehe.”

Tôi không hiểu sao cô ấy trông hạnh phúc như thế, chắc hẳn là vì lâu rồi tôi mới đến đây.

Khi Kasumi dẫn tôi vào phòng khách, tôi thấy mẹ của cô ấy.

“Ara, chào mừng, Kazuki. Cũng đã lâu rồi con mới đến đây cùng với Kasumi như này.”

“Vâng… đã lâu rồi ạ.”

Tôi đã thường xuyên gặp dì ở bên ngoài, nhưng thật sự rất lâu rồi mới ở trong nhà như này. Trong khi chờ Kasumi về phòng để thu dọn đồ đạc, tôi quyết định nói chuyện với dì ấy.

Dì ấy hỏi chi tiết về tình hình của tôi và tôi sử dụng thời gian như nào.

Tôi đó tôi như đứa con trai khác của dì ấy, sau cùng, tôi có thể cảm nhận được sự dịu dàng của dì ấy cho Kasumi.

“Kasumi có gây rắc rối gì cho con không?”

“Không, không, ngược lại thì con nghĩ mình mới là người dựa vào Kasumi nhiều hơn.”

Ngày hôm qua đã như vậy, tôi nghĩ nó sẽ tiếp tục trong một khoảng thời gian.

Suy nghĩ vẩn vơ, tôi có chuyện cần phải nói với dì ấy. Kasumi không có ở đây, tôi nghĩ mình sẽ nói với dì ấy bây giờ.

“Con đã làm cho Kasumi cô đơn đến tận bây giờ. Con xin lỗi.”

“Fufu, không cần xin lỗi đâu. Ở khía cạnh nào đó, cô nghĩ đó là điều cần thiết.”

Vậy sao………..

Nhưng tôi sẽ không bao giờ để cô ấy trông như vậy nữa. Đây là lời thề với tư cách là một người bạn thuở nhỏ.

“Từ giờ trở đi con hy vọng mình có thể ở bên Kasumi như đã từng. Kasumi sẽ đến nhà con trong ba tháng, …ừm, dì chắc chứ?”

“Tất nhiên rồi. Đó là một ý hay. Cô cảm thấy an toàn khi cô ấy ở bên Kazuki. ….Và chúng ta rất thân nhau, nên cô có thể gặp bất cứ lúc nào.”

“Ừm… đúng vậy.”

Tôi và gia đình Kasumi rất thân với nhau, nên dì nói đúng.

“Nhưng con sẽ không đổi ý về việc chăm sóc cho Kasumi. Con sẽ không phản bội dì, và cả chú cũng vậy.”

“...Fufu, Kazuki đã không thay đổi gì nhỉ. Con là một câu bé tốt bụng luôn chăm sóc cho Kasumi.”

Thật xấu hổ khi nói thẳng ra như vậy, nhưng Kasumi đã ở bên tôi.

“Con cảm thấy như Kasumi không thay đổi… quá nhiều, nhưng cô ấy đã thay đổi. Cô ấy đã trở thành một cô gái thực sự tốt, con rất ngạc nhiên.”

“Với tư cách là một người mẹ, cô sẽ nói rằng Kasumi đã trở thành một người phụ nữ. Nếu Kazuki nghĩ vậy, thì Kasumi cũng…ara?”

“Có chuyện gì sao?”

“...Không, không có gì cả. Kazuki, chăm sóc cho Kasumi dùm cô nhé.”

“Vâng”

Sau đó, Kasumi xuống phòng khách sau khi thu dọn đồ xong, chúng tôi chào dì và rời khỏi ngôi nhà.

“Này”

“...Vâng?”

“Từ nãy giờ có chuyện gì sao mà mặt cậu đỏ bừng vậy?”

“....Không có gì cả. Thật đó.”

“‘...Được rồi”

“....”

“....Kazuki thật không công bằng, khi nói điều khiến tớ hạnh phúc như vậy.”

Theo cách nào đó, Kasumi đã đổ trước khi cô ấy khiến cậu ấy đổ mình.

Bình luận (25)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

25 Bình luận

Đàn bà đã nguy hiểm lại còn đông ☕
Xem thêm
Nói sao nhỉ? Bản dịch khá tệ hay do văn phong chx tới hoặc do edit chx đủ tâm huyết hay sao mà thiếu từ, thiếu chủ ngữ, nhầm ngôi nhiều quá trans ơi
Xem thêm
PHÓ THỚT
TRANS
Bộ này dịch từ lúc trans mới chuyển từ dịch hợp đồng sang dịch LN + thời gian đầu của team khi đang ở mảng LN nên có thể chưa hay bằng các bộ sau này. Ngoài ra đây là WN nên edit nó cứ sao sao ý=)))
Xem thêm
Tôi có cô "bạn thuở nhỏ", hai nhà chơi thân với nhau từ khi bố mẹ tôi còn trẻ, mai mối cho hai đứa từ khi còn học cấp 2, t cũng thích nhỏ, tán nhỏ mấy năm trời mà tỏ tình lần nào nhỏ cũng từ chối. sau mấy năm thì t cũng đuối theo đuổi ko nổi nhỏ nữa,trong lúc gần như bỏ cuộc thì bùm, nhỏ tuyên bố quen đứa bạn thân cùng xóm t, ôi cảm giác lúc ấy nó ko nói nên lời, t nhận ra thời gian qua t bỏ lỡ rất nhiều thứ khi lãng phí thời gian và tình cảm vào cô bạn thuở nhỏ này. Và ngay sau khi nhận ra sai lầm mù quáng t đã sửa sai ngay sau đó, t dành nhiều thời gian hơn với bạn bè, chăm sóc bản thân tốt hơn, chăm học hơn để thi vào một trường tốt hơn, thời gian thấm thoát cứ thế đến giáng sinh năm đó t lại nhận đc món quà từ cô "bạn thuở nhỏ" ấy kèm theo hai tấm thiệp, một tấm rất chỉnh chu gửi lời chúc giáng sinh rất mùi mẫm tình cảm (?_?) một tấm rất giản dị kể về việc nhỏ thích t từ mấy năm trước, mé vcl thật, rồi giải thích lí do từ chối nhiều lần nghe rất là trẻ con đúng với độ tuổi thời ấy, rồi việc nhỏ nảy sinh suy nghĩ quen đứa bạn thân t để thử lòng t(thời ấy chắc học theo mấy phim hàn xẻng) sau nhận thấy ko ổn thì chia tay vs thằng bạn t ngay. Rồi một vài tràng văn nữa mà t cũng chả hiểu cổ muốn viết vì mục đích gì. Đọc xong t lúc đầu có chút hận, ngay sau đó lại nguội lạnh, cảm thấy lòng nhẹ nhõm một cách kì lạ cũng ko muốn tính toán gì với cổ, hai nhà đến nay gần chục năm vẫn kiên trì mai mối hai đứa t nhưng t hiểu rõ rằng con đường hai đứa đã vĩnh viễn tách rời từ mùa đông năm ấy rồi. Mấy năm qua khi học đại học cổ có quen vài người, t cũng đã đụng phải một mối tình sớm nở tối tàn nhưng rất đẹp, mỗi người đều có những lựa chọn và cuộc sống của riêng mình. Đến cùng thì t nhận thấy rằng câu truyện"bạn thuở nhỏ" của t chỉ như một hồi ức đáng nhớ giữa dòng đời không ngừng trôi, như hai cánh bướm mùa hè vô tình lướt qua nhau trong quãng đời tươi trẻ nhất nhưng ngắn ngủi mà thôi.
Xem thêm
bạn thủa nhỏ kiểu tự hủy, cứ tg og hóa thánh Y . t cx có bạn thủa nhỏ nhưng nó là đực
Xem thêm
vậy h hai người còn gặp nhau, t hóng quá
Xem thêm
Xem thêm 8 trả lời
Cái nài là the beginning after the end ak
Xem thêm
Được gia đình hai bên bật đèn xanh rồi!! Giờ thì...
Xem thêm
Bình luận đã bị xóa bởi Somebody like rom-com
snarT sknahT🐧
Xem thêm
Là bạn thuở nhỏ nhưng không Tsun, không gây sát thương tâm lý cho main trái lại còn luôn luôn lấn sát vào main, cưng chiều main và có máu Yan. Mọi thứ đã kết thúc ngay khi nó bắt đầu OwO
Xem thêm