Quỷ Vương là thầy giáo?
Prianist Crepe. Prianist
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 1(remaked): Paslando 1. Nơi câu chuyện bắt đầu.

Chương 38: Quyết đấu

5 Bình luận - Độ dài: 3,194 từ - Cập nhật:

“Mur, em lùi về bên Hadez đi. Hỗ trợ ma lực cho cậu ấy dựng kết giới. Sẽ có khá nhiều chấn động đó.”

Tôi chỉnh lại găng tay trong khi dặn dò thằng Mur. 

“Này Biến Thái, ngươi có muốn nhường ta một đòn vì tội thất hứa ban nãy không?”

Tôi thân thiện hỏi hắn vậy mà hắn lại cau có, giận dữ lườm tôi kìa… Tại sao hắn không làm gì có ích hơn như là phân tích tôi đi nhỉ?

“Ta không phải giữ lời với loại mạo danh như ngươi! Ngay bây giờ! Ta sẽ cho ngươi biết thế nào là sức mạnh vượt trội của Chân Ái Quỷ Vương! Jissia, Uruma, Sasagimi! Đã đến lúc cho hắn xuống địa ngục rồi!”

Cái giọng của tên này mà lớn lên là the thé như con gái, nghe chói tai thật. La lối rằng sẽ chứng minh sức mạnh của mình mà lại gọi đội... tên này đúng là một phản diện thất bại mà.

“Vâng! Em đã đợi ngài cho phép em loại bỏ cái thảm hoạ biết đi đó lâu lắm rồi!”

Nghe tiếng kêu ẻo lả kéo dài của con ả nhìn chẳng khác gì một bà điếm kia càng khiến tôi thêm mệt mỏi và khó chịu…

“Uruma này xin tuân lệnh.”

Tên Hikami ngoan ngoãn cúi đầu. Giờ tôi nhìn kĩ lại thì chẳng phải đó là cái tên gì đó từng nhậu với Kaze mà cậu ta kể tôi sao? Duyên phận trớ trêu nhỉ?

“Phiền phức thật... Tại sao tôi lại phải đánh với cái loại quái vật như hắn...”

Còn tên Sasagimi này… nhìn quen thật nhưng tôi không nhớ có từng gặp tên này. Cặp mắt của hắn đang trông như của một tên đã bị hỏng hóc đâu đó trong đầu, u ám đến rợn người…

Bốn kẻ địch chĩa sát khí về phía tôi. Một chấp bốn… thế này khiến tôi có cảm giác như một Quỷ Vương thực thụ rồi…

“Mị Huyễn Ma Pháp: Tình Yêu Xuyên Thấu!”

Niệm một câu gần như không ra nghĩa gì cả, Darima mở màn với việc nhả ra xung quanh hắn một làn khói hồng, rồi từ đó mà những mũi gai màu da đầy gân phóng ra với tốc độ ngang một chiếc xe đua. Chiêu này giống với lúc hắn đánh lén Myer nhưng kì này thì nghiêm túc hơn hẳn à… Tiếc là vẫn như muỗi thôi.

“Bóng Tối ma pháp: Bán Nguyệt Đói Khát.”

Tôi thản nhiên đưa tay ra và thế là mọi mũi gai dị hợm chui tọt vào cái lỗ đen trên lòng bàn tay, bị nghiền thành cám trong không gian chứa đầy Bóng Tối. Darima cố bẻ hướng tấn công nhưng vô nghĩa khi cái lỗ này hút mọi ma pháp trong một bán kính quanh tôi chứ không chỉ trước mặt.

“Sao vậy? Không có gì khá khẩm hơn à?”

Tôi ngáp đến ngoác mồm một tiếng rồi gõ chân vài cái. 

“Nguyền Ma Pháp: Cấu Xé!”

Một giọng nói và cười the thé rít lên sau lưng tôi. Là con ả hở hang Dịch Chuyển qua à? Tôi hoàn toàn có thể phản ứng kịp nhưng mà thật ra từ đầu tôi đâu có ý định một chấp bốn… 

Ả chưa kịp giải phóng xong thì một dòng nước chảy xiết đâm sầm vào ả và cuốn ả trôi đi ra một khoảng xa.

“Đối thủ của cô là tôi cơ. Đừng có làm càn như thế chứ, bà cô hồi xuân.”

Nishi, người cưỡi trên dòng nước xanh biếc đó nhìn xuống con ả hở hang. Câu xúc phạm của vợ tôi chất lượng thật…

“Bà cô nào ở đây vậy, cô bị lú lẫn à?”

Nhìn đi, ả Jissia gì đó giận đến mức hết cười nổi rồi.

“Là bà đó, bà già trẻ trung.”

Nishi chỉ cười khinh và đâm chọt ả phụ nữ lêu lỏng nhiều hơn. Tôi không rõ bằng cách nào cô ấy nhận ra tuổi tác của ả này nhưng chắc là trực giác phụ nữ chăng? 

“Bà sẽ giết mày con ranh láo toét!”

Phẫn nộ tới mức tự nhận mình là một bà già trong cách xưng hô luôn. Giờ thì ả ta chẳng còn tâm trí mà làm phiền tôi nữa nhỉ? Chưa kể, trong thời gian ả run rẩy vì bị xúc phạm thì Nishi đã gọi ra khăn choàng Fallan và cuộn nó quanh mình và chuẩn bị chiến đấu rồi. Vợ tôi mãi là tuyệt nhất!

Ở bên này thì hình như Darima đang tăng cường độ tấn công lên bằng cách nhả thêm khói hồng và gai nhưng tôi chẳng thấy khác gì cả.

“Sasagimi! Dùng ma pháp của ngươi để cản hắn đi!”

Darima nhăn nhó quay qua và nhờ vả tên thuộc hạ vận đồ kì quái.

“À ừ... Tôi vừa phát hiện một người quen bên đối thủ, không giết là không được nên mong ngài lượng thứ cho nhé ngài Darima.”

Hắn mệt mỏi trả lời xong rồi bước về phía Yvelos, người đã mặt lạnh liếc nhìn và đứng đợi hắn ở một góc xa chỗ tôi.

“Cái quái!? Tại sao ngươi chọn lúc nào không chọn lại chọn tự tung tự tại lúc này!? Chết tiệt! Uruma! Lên!”

Đừng ra lệnh thuộc hạ của ngươi như đang ra lệnh cho một con chó chứ… Mà tôi cũng không có tư cách nói câu đó khi từng ra lệnh cho Kaze dạng vậy…

“Xin ngài thứ lỗi nhưng tên thú nhân kiếm sĩ bên kia đã canh sẵn thần từ đầu rồi. Giờ lao vào thì cũng sẽ bị kéo ra chỗ khác như Jissia thôi ạ nên thần xin phép đi trước...”

Tên Uruma gì đó kính cẩn cúi đầu rồi đi tiếp Kaze đang cầm sẵn Kaitoku trên tay.

“Khốn nạn! Lũ thuộc hạ lúc cần thì đều bận tay... Nếu ma pháp đã không được thì...”

Darima lẩm bẩm như thế rồi ngừng sử dụng ma pháp để lao vào định cận chiến. Quyết định táo bạo và đúng đắn đó. Dù sao thì tôi cũng là một pháp sư mà… Tiếc là hắn lại không biết phần tôi được huấn luyện cận chiến bởi Manica mạnh nhất…

Tốc độ của hắn nhanh gấp mấy lần Nermon, dễ dàng đạt đến vận tốc cận âm thanh. Hắn giương tay nhắm thẳng vào chấn thuỷ tôi… Không… Là một đòn nghi binh à…

Đúng như tôi đoán, hắn đổi tư thế sang một dạng đá ngang khi vừa vào tầm. Tôi chỉ đơn giản dùng tốc độ nhanh hơn, bước về sau rồi nắm lấy cái đá hụt của hắn, ném cả người hắn lên trời.

Hắn cố lấy lại thăng bằng thật nhanh từ cơn choáng váng nhưng làm như tôi sẽ cho hắn cơ hội vậy. Ngay tức thì, tôi nhảy lên ngang với cái cơ thể đang bay lên của tên này. Nhìn mắt hắn muốn trôi tọt ra khỏi hốc khi chứng kiến tốc độ của tôi buồn cười thật.

“Chỉ là công việc thôi... Không phải là ta còn đang tức giận vụ ngươi dám hành hạ học sinh của ta hay gì đó đâu!”

Nói dứt là tôi giáng một đấm xoay người đầy uy lực lên cái mặt bệnh hoạn của tên này, khiến hắn rơi lại xuống đất. Lúc hắn sắp chạm đất thì tôi lại tốc biến xuống và đứng đợi sẵn, tung một cú đá lộn người để đưa Biến Thái Quỷ Vương quay lại không trung.

Thế là tôi lặp đi lặp lại trò này đâu đó trăm lần chăng? Khá vui và nếu tôi gọi lưỡi dao xuất hiện trên mấy đốt ngón tay thì có thể khía hắn như khía cá vậy. Giải trí lắm! Sau vài chục lần thì quần áo hắn rách rưới và trông khắp người be bét máu.

Chết thật, lần thứ trăm mấy thì hắn bắt đầu quen nhịp độ của tôi, kịp né rồi nắm lấy chân tôi…

“Mị Huyễn Ma Pháp: Quyến Rũ!”

Darima nhanh chóng chuyển đổi thành hình dạng nữ nhân. 

Cái quái… Đầu tôi nhức quá…

Tôi yêu… con ả xấu xí đang nằm dưới chân tôi… sao…

“Bây giờ ngươi sẽ là con rối của ta! Nào! Tự giết bản thân đi!”

Người tôi yêu cười đầy thích thú… Yêu cầu tôi đoạt mạng chính mình… Đúng nhỉ? Tôi nên chết thôi… được chết vì người mình yêu là một niềm vinh dự mà… Nhìn cô ấy trông hạnh phúc chưa kìa… 

Nhưng mà... Người tao yêu đách phải mày thằng khốn ạ! Tôi nắm lấy đầu của thứ hạ đẳng này, đập và vùi nó xuống đất liên tục. Chết nhanh! Nó còn cố bám víu vào cái mạng rẻ rách của nó bằng cách đổi lại thành nam luôn kìa!

“Thứ rác rưởi này! Mày nghĩ là mày sẽ khiến tao quên được Nishi của tao chỉ với cỡ đó hả!? Ai cho mày chơi đùa với cảm xúc của tao hả!?”

Thằng biến thái chết tiệt này cứ ngày càng khiến bản thân trông gợi đòn hơn… Vì vậy mà tôi nắm chân nó rồi đập nó qua lại thêm vài chục lần nữa thì quẳng nó thật mạnh vào tường. Hoà làm một với cái tường không gian dị hợm của mày luôn đi... 

"Nếu ngươi không có trò mèo nào khá hơn thì bật Chân Thể và kết thúc trò này mau chóng đi. Ta cũng không thích bạo lực hay gì..."

Bình tĩnh lại một chút rồi thì tôi chỉ cho mớ rác đó cách tăng tỉ lệ thắng luôn. Tôi cảm giác như mình vừa nói gì đó mâu thuẫn lắm nhưng kệ đi… Tôi mến hoà bình thật mà!

"Đừng có khinh thường ta! Nhất định ta sẽ khiến ngươi là kẻ sử dụng Chân Thể trước!"

Trời ạ… Đừng nói là ngươi đang cố tỏ ra tự trọng nhé? Chán thật…

"Ngươi chả đáng để ta tốn thời gian vẽ ma pháp trận cho cái đó."

Tôi trề môi nói.

"Mị Huyễn ma pháp: Mị Huyễn Nô Bộc!"

Darima bắt đầu triệu hồi ra số lượng lớn quỷ nhân với màu sắc kì dị. Mấy kẻ đó đều trông như những cái xác không hồn nhưng có sức mạnh cũng khá khẩm. Liệu đây có phải là mấy kẻ bị tên Darima đó mê hoặc bằng trò lúc nãy không nhỉ… Mà thôi lo thân mình trước vậy.

"Bóng Tối Ma Pháp: Hắc Ảnh."

Trong một cái nháy mắt thì cái đám nô lệ của Darima đều đã bị những mũi gai đen tuyền mọc ra xung quanh tôi xuyên thấu. Chúng còn cố quằn quại để áp sát tôi nhưng càng làm thì càng chết nhanh hơn thôi. Sau một lúc thì bọn chúng phân rã thành mây khói hết.

"Nếu ngươi đã không muốn dùng Chân Thể thì chết đi..."

Nói một cách chán nản, tôi tiếp cận tên Darima rồi đấm vỡ mồm hắn, đẩy hắn bay lại vào tường. Phát tiết hết sát khí nãy giờ, tôi giải phóng những nắm đấm liên tục. Mặt, ngực, vai, phổi, chấn thuỷ, ruột, thận, gan và cả hạ bộ, tôi thụi nắm đấm đầy gai góc của mình vào tất cả những chỗ đó. Máu hắn phúng ra tới mức ướt đẫm áo tôi rồi. Tiếng thịt gân hắn bị dầm ra và âm thanh hắn rít và rú lên bắt đầu nghe hơi vui tai ấy nhỉ?

Cứ ngỡ là theo đà này tôi sẽ giết hắn luôn nhưng mà ai ngờ rằng hắn thoát được với Thiên Lí Dịch Chuyển rồi niệm chú gì đó rất nhanh mà rất dài… Tôi có cảm giác không lành…

“Ma pháp đặc trưng cực hạn: Cuồng Ái!"

Một thứ khói hồng đỏ đập vào mặt tôi… Hự! Cái quái gì đang diễn ra thế này!? 

Kustan bị huỷ diệt… Cảnh đó cứ chạy đi chạy lại trong đầu tôi… Những người đã chết được tôi hoả táng không ngừng than khóc bi ai… Bố mẹ tôi… chết? Học sinh của tôi… chết? Nishi và mọi người… chết? Không… Chết tiệt… Đây không phải sự thật!

Khốn khiếp… Đầu tôi đau quá… Thằng khốn này… Nó thật đáng tởm khi nó có thể nhồi vào đầu tôi thứ ảo giác khốn nạn này… Không đứng vững được…

"Có lời khen cho ngươi có thể khiến ta dùng tới ma pháp dày vò tâm trí mạnh nhất này... nhưng cuối cùng thì một kẻ mạo danh thì vẫn chỉ là mạo danh thôi!"

Hắn đang thở hồng hộc, tự tin khoe mẽ thành tích nhảm nhí gì đó thì im bặt, mặt mày tím tái khi nhìn vào mặt tôi. Tao đã có thua đâu nhỉ… Quyết định rồi… Tao không cho mày bất kì cơ hội nào để quằn quại nữa đâu…

"Ma pháp đặc trưng: Lan Tràn!"

Cắn răng chịu đựng sự dày vò từ trò ảo giác của hắn, tôi điều khiển Hắc Ảnh áp sát và thọc vào vai hắn, kết hợp thêm hiệu ứng của ma pháp ăn mòn mạnh nhất của tôi. 

Giây phút đòn tấn công của tôi trúng thì hắn phải lần nữa rít lên, nhưng lần này thì không thể thoát được nữa khi vai hắn đã hoá một màu đen xì. Nếu hắn không phải Quỷ Vương thì đã chết ngay khi thứ này chạm vào người rồi… Nhưng mà chết có khi còn sướng hơn nỗi đau dày vò kinh khủng mà nó mang lại đấy…

Darima loay hoay chữa trị cho bản thân... nhưng vô nghĩa nên tôi tiễn hắn về âm phủ sớm hơn nữa bằng cách tặng thêm một mũi chông tương tự vào vai còn lại của hắn, khiến mảng đen nuốt chửng cả vùng ngực và cổ hắn. Việc ma pháp mà hắn dùng lên tôi đang nhẹ đi dần chứng minh rằng hắn sắp chết rồi…

“Quỷ Vương Darima đã sử dụng Chân Thể.”

Giọng nói nữ máy móc và vô cảm lại lần nữa vang lên trong đầu tôi. Thứ này thông báo cả việc này cơ à… Cũng không bất ngờ lắm khi hắn sẽ dùng tới con bài này khi đã cận kề cửa tử tới vậy. Đợi nãy giờ đấy.

Ma pháp Chân Thể sau khi tạo ra xung kích ma lực mạnh thì liền chỉnh sửa cơ thể của hắn, làm cặp sừng Zemon vốn luôn ẩn trong cái mái tóc quỷ dị của hắn to ra và trông hầm hố hơn. Nhắc đến tóc thì tóc của hắn cũng dài ra rất nhiều và bắt đầu nổi lềnh bềnh, thậm chí là còn uốn lượn liên tục như rắn. Các cơ bắp khắp người hắn bắt đầu trương phình lên đến mức xé toạc lớp áo, khiến cơ thể trông bề thế hơn… Nhìn cái quần còn sót lại của hắn thì phải nói là nó trông vớ vẩn hơn rất nhiều với mấy chi tiết như xù lông công với gai góc. 

Tuy nhiên, việc tên này đã mạnh hơn hẳn là sự thật. Ma lực của hắn bao trùm và gia cố không gian này, tạo thành một làn khói hồng mờ ảo... Thứ này khiến tôi thấy nóng trong người… nhưng so với Nishi đang cố dụ dỗ tôi thì chẳng là gì cả. Giờ thì phải làm sao đây…

"Thật đáng trách khi ta phải đi tới nước này. Nhưng bây giờ thì cái chết của ngươi đã định."

Hắn hất cằm nói vô cùng bình thản. Chết thật… So với lúc trước thì giờ hắn chẳng có sơ hở nào… 

Cái quái!? Hắn đến trước mặt tôi từ lúc nào!?

Đau… Nắm đấm mạnh có lẽ không khác gì một con trâu mộng húc tới. Chắc chắn mạnh hơn đòn bố đấm tôi đã đáp thẳng vào ngực tôi… Cột sống tôi muốn gãy đôi khi đập vào cái thành của không gian… Đầu tôi quay mòng mòng… Chủ quan rồi…

"Ở dạng này thì sức mạnh của ta tập trung vào thể chất, khiến ta bất khả chiến bại. Ta sẽ ban cho kẻ mạo danh như ngươi một cái chết tràn ngập tình yêu bạo lực!"

Đừng có cố kéo dài câu nói của ngươi chứ tên biến thái. Nghe chói tai lắm… Đầu tao đủ đau rồi…

Không biết tự lúc nào, khoan miệng tôi đã ngập một thứ dung dịch lỏng, thơm và ngọt nhưng không nuốt lại được… Lúc phun ra thì mới biết, nó là máu tôi…

Tôi gỡ mình ra khỏi cái tường được rồi… và lại ho ra thêm nhiều máu thêm nữa… Cổ họng tôi nóng rát đến mức có lẽ chẳng nói nổi nữa rồi…

Nhìn vào vũng máu nhớp nháp dưới đất, sau vài cái chớp mắt thì tại sao nó lại trông lấp lánh tới vậy… Tôi đang ảo giác ư…

Tôi bị đá rất mạnh… nhưng chẳng quan trọng lắm… Tôi chỉ thấy có vũng máu… Vũng máu đó lúc này có hình ảnh của một tên điên phản chiếu trên đó… Đúng rồi… chẳng phải tôi muốn moi gan uống máu mấy kẻ rác rưởi sao… Thế thì tôi đang làm trò hề gì khi để tên cặn bã đấm và đá mình qua lại liên tục nãy giờ vậy?

Hắn không có điểm yếu… nhưng một tên điên cần phải tìm được sơ hở để rạch cổ họng của hắn à? Hắn nhanh hơn... nhưng cớ gì tên điên cần phải cố bắt kịp hắn? Hắn mạnh hơn… nhưng tên điên cần gì phải so sánh với hắn?

Ta vốn đã mạnh hơn hắn. Tốc độ của hắn vẫn còn chậm hơn âm thanh… và quan trọng hơn cả... Ta sẽ chẳng thua bất kì ai cả cho đến khi "thế giới" bị huỷ diệt!

Hắn định thụi một đấm vào người tôi tiếp nhưng tôi dễ dàng bắt lấy nó… Khi tao đã thật sự muốn chiến thắng thì nắm đấm của mày chậm còn hơn cả sên nữa…

Giây phút tôi ngẩng mặt lên và nhìn thì hắn lập tức lui ra, vẻ điềm tĩnh sụp đổ tức thì, nhuốm dần một sắc sợ hãi. Cứ ngỡ là kẻ hẳn đã sống lâu như ngươi phải thấy khuôn mặt này rồi chứ?

“Nhà ngươi… Rốt cuộc nhà ngươi đến từ cái địa ngục nào… Tại sao ngươi lại cười… Làm thế quái nào ngươi có thể cười được như thế!? Tên Ác Ma! Dùng Chân Thể đi thằng hèn!”

Thứ Quỷ Vương rởm nhà ngươi cuối cùng chỉ có thể phun ra mấy câu như thế thôi ư… Lấy tay vừa quệt máu vừa chỉnh lại miệng của mình để tránh bị trật cơ miệng, tôi thở ra một hơi. Để suy nghĩ xem cái chết nào sẽ hợp với tên này nhất đây. Dù sao tên này chắc sẽ chỉ dám đứng nhìn tôi trong một khoảng thời gian dài đây…

Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

Ơ kìa sếp đen ổ không thế chứng bệnh chuunibyou của sếp càng nặng hơn r 😅
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
Còn tái phát dài dài...
Xem thêm
Kuroe với Yvelos bị chuunibyou này
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
Ugh, chấp nhận bản thân bị nhiễm nặng bệnh nghiện edgy rồi nhưng đọc lại vẫn thấy cringe ác 🫠
Xem thêm
@Prianistz: phải chấp nhận thôi:)))
Xem thêm