Chuyển sinh thành cha của...
サウスのサウス
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Bản dịch cũ theo Syosetu

Chương 28: Thảo luận trong bữa tối

25 Bình luận - Độ dài: 1,044 từ - Cập nhật:

"Cha và mẹ chàng sẽ tới đây sao?"

Bữa tối hôm đó, tôi đã thông báo cho cả hai mẹ con Sasha biết về chuyến ghé thăm của cha mẹ tôi, nghe được vậy Sasha đã rất bất ngờ. Bỏ qua biểu cảm dễ thương khi bất ngờ của nàng, tôi nói tiếp.

"Có lẽ do họ nghe tin chúng ta sắp có... Laurier, lần trước con gặp họ là lúc con mới được sinh ra, vì vậy nên chắc con không nhớ họ đâu nhỉ?"

"Cha của cha ấy ạ?"

"...Đúng vậy. À, Laurier, con nên gọi hai người họ là 'ông bà'... Họ là ông nội và bà nội của con đó."

Tôi phải kiên định hơn tưởng tượng khi phải cố không đưa tay qua bàn để xoa đầu con bé khi thấy Laurier gật đầu với nụ cười tươi như thế. 'Cha của cha' sao!? Đáng yêu quá! Trong khi đầu óc tôi lại bắt đầu quanh quẩn với mấy suy nghĩ đó, Sasha có vẻ hơi lo lắng.

"Thiếp cũng muốn giúp chuẩn bị chào đó cha và mẹ lắm, nhưng mà..."

"Sasha, lúc này nàng không việc gì phải làm những việc như vậy cả, cứ giữ sức đi. Thời kỳ này là thời kỳ rất quan trọng mà, phải không nào?"

"Thiếp xin lỗi..."

Sasha trông ủ rũ, nàng ngồi dậy trên giường. Tôi biết rằng làm như vậy đối với một quý tộc thì không được lịch sử cho lắm, nhưng mà... cho tới khi sức khỏe của Sasha hồi phục hẳn, tôi sẽ chuẩn bị một cái bàn thấp đặt ở phòng nàng để cả nhà chúng tôi có thể dùng bữa cùng nhau. À thì, tất nhiên, nếu như Sasha không được khỏe thì tôi chỉ ăn ở nhà ăn cùng với Laurier thôi cũng được, nhưng mà... tôi muốn ở bên cạnh Sasha nhiều nhất có thể. Và có vẻ như những người làm trong căn nhà này cũng bắt đầu nhắm mắt cho qua sự hơi thiếu lễ nghi của chúng tôi rồi đấy.

Tôi lại gần cạnh giường Sasha rồi nhẹ đưa tay vuốt tóc nàng.

"Nàng không cần phải cố gắng quá sức vậy đâu... điều ta muốn nói là như vậy, ta biết nàng đang cố gắng thế nào cho thành viên mới trong gia đình chúng ta. Vì vậy nên ta sẽ làm tất cả mọi thứ có thể cho nàng, Sasha, và cả Laurier nữa... và tất nhiên là cả đứa bé này nữa rồi. Dựa dẫm và gia đình cũng là chuyện bình thường mà, phải không nào?"

"Nhưng mà... thiếp lúc nào cũng gây khó khăn cho chàng..."

Mm... Dù đang buồn nhưng trông Sasha vẫn thật xinh. Nàng ấy thậm chí còn rất xinh đẹp mặc dù đang có biểu cảm ủ rũ như vậy, nhưng mà... tôi không thể để nàng buồn được, nhất là khi thể trạng của nàng đang không được tốt. Tôi cười với Sasha bằng một nụ cười ấm áp nhất có thể rồi trả lời.

"Làm vì vợ con yêu quý thì khó khăn gì chứ. Nếu là vì gia đình thì ta nguyện sẽ làm tất cả mọi thứ, thế này thì đã là gì."

"Nhưng mà... Nếu như thiếp lúc nào cũng ỷ lại vào chàng thì, thiếp sẽ trở thành gánh nặng..."

Nếu như bình thường thì chỉ cần vài câu nói như vậy cũng có thể an ủi Sasha, nhưng... có lẽ bởi vì nàng đang trong thai kỳ nên có vẻ như Sasha bắt đầu bất an hơn bình thường.

Lúc này, con gái tôi thì đang ngồi ngay đó còn Sasha thì đang trong giai đoạn đầu của thai kỳ, nên tôi chẳng thể làm điều gì đó thái quá được... phải làm gì đây...

'Hãy để ta phục vụ nàng và đánh bay đi mọi muộn phiền' là câu mà tôi thường hay nói, nhưng nếu bế nàng sang giường của tôi thì Laurier có không ở đây thì tôi cũng không dám làm việc đó, bởi vì tôi còn phải đảm bảo cho không chỉ sức khỏe của Sasha mà cả đứa bé đang ở trong bụng nàng.

Thế thì... tôi chỉ còn một lựa chọn duy nhất thôi.

Đặt tay lên má nàng, tôi lại gần và hôn lên trán Sasha.

"Đ-Đức ngài..."

Bởi vì có con gái ở đây nên chắc nàng không ngờ rằng tôi sẽ làm như vậy. Vẻ lo lắng trước đó hoàn toàn biến mất, đôi mắt Sasha mở to, hai má đỏ ửng, miệng ấp úng không biết nói gì. Tôi ném cho nàng một nụ cười tinh nghịch.

"Xin lỗi nhé. Nhưng Sasha, cũng tại nàng đáng yêu quá đây, nàng biết không...?"

"Đ-Đáng yêu? Chuyện đó..."

"Nàng biết đấy... ta rất yêu vẻ đáng yêu đó của nàng, Sasha. Dù cho có chuyện gì đi nữa, ta sẽ luôn yêu nàng. Vì vậy, nếu nàng cứ nói mấy thứ dễ thương như vậy lần nữa... ta có nên khóa chặt đôi môi đó bằng một nụ hôn người lớn không nhỉ?"

Sasha im bặt, toàn mặt đỏ như trái cà chua. Cũng may là tôi cũng như Sasha đã bình tĩnh lại đôi chút, nhưng mà trong khi đang thơ thẩn thì tôi cảm nhận được tay áo mình giật giật. Nhìn xuống, tôi thấy Laurier nhìn tôi bằng ánh mắt khó hiểu.

"Cha ơi... Nụ hôn người lớn là gì vậy ạ?"

...Chết cha lỡ miệng. Không ngờ cái ngày cô con gái trong sáng thuần khiết của tôi đi hỏi tôi về thứ này lại tới nhanh như vậy...

À thì, tôi đoán là giáo dục cũng là một phần trong việc làm cha làm mẹ thôi. Kiểu gì thì tôi và Sasha cũng phải dạy cho con bé những thứ như thế này, nhưng mà... khác với Sasha, vì tôi có thể dạy cho nàng ấy một cách ngắn gọn súc tích dễ hiểu, tôi không thể cũng dạy cho Laurier như thế được... và sau một hồi suy nghĩ, tôi đã quyết định bịa ra một thứ gì đó an toàn hơn, và may mắn rằng con bé có vẻ tin lời bịa đặt đó của tôi. 

Bình luận (25)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

25 Bình luận

Tôi thấy một vùng biển quá sức êm dịu. Tôi muốn nhìn thấy bão tố, hoặc chí ít là đợt sóng nhỏ.
Xem thêm
Anti ông vì muốn bão tố
Xem thêm
@Cáo đỏ: tôi theo phe ông
Xem thêm
Xem thêm 12 trả lời
Đừng làm chuyện người lớn trước mặt trẻ con nhé
Xem thêm
Main nhát vl làm đúng cách là ko sao cơ mà haizz
Xem thêm
Hồi đó chỉ cơm chó là sml rồi, giờ thêm quả cơm chó con, thứ nào chịu nổi
Xem thêm
Ngon :3 , dạy con gái sớm quá về mấy cái đó thì toang =))
Xem thêm
Rnất nghọt :>
Xem thêm
Bịa ko khéo lại tự bóp cho xem :))
thx trans
Xem thêm
Ko tem à v tui xin tem nhá thx trans
Xem thêm