• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

WN Vol.3: Amami Yuu (ĐÃ HOÀN THÀNH)

Chương 131 - Lớp 2-11

27 Bình luận - Độ dài: 1,180 từ - Cập nhật:

Trans: Arteria

----------

Thường thì, khi chúng tôi (mà hầu như mà Umi) không có việc gấp gì cần xử lí, thì sẽ về nhà cùng nhau. Bọn tôi sẽ gặp nhau tại nơi khá xa hai lớp, nên trước đây tôi chưa từng bước chân vào lớp Umi.

Theo lời cô kể, Umi khá hòa hợp với các bạn cùng lớp, cuộc nói chuyện của họ trước đó đã chứng tỏ điều đó, nhưng ngoài ra cô chưa từng kể gì cụ thể cả.

Tôi biết nếu có vấn đề gì thì cô sẽ nói thôi, nhưng vì là bạn trai nên tôi cũng có chút tò mò.

Tình hình lớp cô ra sao? Cô có trở thành trung tâm của lớp như năm ngoái không? Hay giờ chỉ là một học sinh bình thường tận hưởng cuộc sống học đường vui vẻ thôi?

Dù sao đi nữa, miễn là cô thấy vui thì chắc mọi chuyện sẽ ổn thôi.

“…Đúng rồi nhỉ, hình như đây là lần đầu mình đến lớp khác đấy.”

Sau khi tan học, tôi đến đứng trước cửa lớp 2-11 thay vì đợi ở chỗ hẹn như mọi hôm.

Vì là lần đầu làm chuyện thế này nên tôi có hơi lo lắng.

Ngó vào trong, tôi thấy giáo viên vẫn đang giảng bài trong khi cả lớp im phăng phắc lắng nghe. Umi ngồi ngay giữa lớp, vừa ngáp vừa làm mấy việc vô nghĩa.

Dù thấy mình nhìn trộm như này có hơi xấu, nhưng cùng lúc tôi cũng thấy vui khi thấy mặt dễ thương này của cô.

Vài phút sau lớp họ cũng tan và mọi người có thể về nhà. Tôi điểm sơ qua và thấy số nữ phải nhiều gấp đôi nam.

Vài người sẽ bảo những cậu trai kia đáng ghen tỵ đấy, nhưng tôi thì chẳng nói thế được. Vì dù sao tôi quen nữ còn nhiều hơn nam mà.

Chết, lan man rồi. Dù sao thì, tôi cũng muốn xem Umi sống thế nào trong lớp này.

Hầu hết con trai đều nhanh chóng rời khỏi lớp, trong khi con gái thì ở lại nói chuyện với nhau.

Tôi vô tình nghe đuộc cuộc nói chuyện của họ, hầu hết là về những câu hỏi họ đã làm hay trong bài kiểm tra sắp tới. Đúng là học sinh ưu tú có khác, tan trường rồi vẫn còn học. Cơ mà, bầu không khí trong lớp lại thân thiện và dễ chịu, trái ngược hẳn với những gì tôi nghĩ.

Tôi đã mường tượng ra bầu không khí căng thẳng và ganh đua hơn cơ, vì là lớp dự bị mà.

…Thú thực, thấy cảnh này cũng khiến tôi ghen tỵ, ước gì lớp mình cũng bình yên như thế này.

“Asanagi-chan, có vài chỗ tớ không hiểu trong tờ tiếng Anh này… Câu đây này.”

“Hm? À, cái đó à, ừ, mình phải sắp xếp các đại từ, cũng khá khó để dịch được phần này.”

“Cậu cũng thấy thế đúng không? Thật đấy, giáo viên chỉ đang bắt nạt chúng ta thôi! Chỉ vì học lớp dự bị không có nghĩa là bọn mình phải chịu khổ thế này!”

“Nhỉ? Mà, cậu nên thử dịch câu từ phần này, rồi tiếp tục đến chỗ kia…”

“Huh? Ra là vậy! Tớ không nghĩ là làm thế được luôn đấy! Cảm ơn nhé Asanagi-chan!”

“Không có gì.”

Có vẻ như cô ấy đang chỉ bài cho bạn. Cũng phải thôi, dù sao điểm của cô cũng rất cao dù là so với những học sinh ưu tú ở đây nữa mà, nên việc họ nhờ cậy cô cũng chẳng lạ.

Đương nhiên là vẫn có người cao điểm hơn chứ, nhưng sự quyến rũ tự nhiên cũng như tính hòa đồng khiến cô thu hút mọi người.

Nói chung là cô ấy rất nổi tiếng.

Mỗi khi về cùng nhau, cô luôn xin lỗi vì đã để tôi phải đợi, nhưng thấy cảnh này rồi thì không còn thắc mắc gì được nữa.

Tôi thích những khi cô dựa dẫm vào tôi, nhưng tôi cũng thích khi thấy cô được những người khác tin tưởng.

…Nói như nào nhỉ? Có lẽ tôi lại yêu cô ấy thêm lần nữa rồi chăng.

Dù sao thì, vì đã đạt được mục đích rồi, nên giờ phải chuồn thôi trước khi cô ấy nhận ra.

Nếu muốn tôi cũng có thể đi vào lớp vì đã tan học rồi, nhưng việc đến thăm lớp người khác thế này vẫn khiến tôi không thoải mái cho lắm.

Tôi không phải Amami-san, người có thể lao vào lớp như một cơn bão ngay khi tan học được. Hơn nữa, vì dễ thương nên nhỏ đó có thể thoải mái được. Còn nếu tôi mà xông vào, có khi lại bị nhìn bằng những ánh mắt kì lạ mất, và tôi thì không muốn thế đâu.

Nên là tôi phải lủi ngay trước khi bị phát hiện. Tôi quay gót… và thấy ai đó đứng ngay sau lưng mình.

“Uh, mình hỏi cái này được không?”

“Sao vậy?”

Đó là một cô gái, dường như cũng học lớp 2-11 này. Vì vị trí của lớp khá tách biệt, nằm phía cuối hành lang nên học sinh lớp khác sẽ không vô cớ đến đây đâu.

Cô ấy khá cao. Tomoo-senpai đã cao rồi, nhưng cô gái này còn ngang hay thậm chí cao hơn chị ấy nữa.

Cô có mái tóc đen dài và đôi mắt đen láy sau cặp kính nhìn chằm chằm vào tôi.

…Áp lực này không đùa được đâu.

“Uh, tớ có thể giúp gì cho cậu không?”

“Không có gì, mình chỉ đang nghĩ là hình như thấy cậu đâu đó rồi… Với lại, cậu đã đứng nhìn lớp bọn mình được một lúc rồi đấy.”

“À đúng rồi. Hôm nay tớ không có việc gì cả, nên xin phép về trước đây, tạm biệt…”

“Chờ đã.”

Khi tôi chuẩn bị lủi đi, cô ấy túm chặt lấy vai tôi, không cho tôi di chuyển nửa bước.

Rồi cô dí sát mặt lại nhìn tôi.

“Ừ-Ừm…”

“Ah, xin lỗi. Mình thề là mặt cậu trông quen lắm… Mình đã thấy cậu ở đâu nhỉ?”

Cô ấy rên rỉ rồi bất chợt vỗ tay, dường như đã nhớ ra gì đó.

“Cậu, đang tìm Asanagi-chan đúng không?”

“Huh? Ừ…”

“Hehe biết mà, mình thấy mặt cậu trên điện thoại cậu ấy rồi…”

“Hả?!”

Rồi cô đẩy tôi vào lớp.

“Mọi người, tớ, Nakamura Mio, đã bắt được bạn trai của Asanagi-chan rồi này!”

“““?!”””

Khi cô dứt lời, tất cả mọi ánh nhìn trong lớp đổ dồn về phía tôi. Những ánh nhìn ấm áp khi nãy giờ hóa ngạc nhiên.

Và ngay giữa những cô gái ấy là Umi.

“M-Maki?!”

“…C-Chào Umi… Xin lỗ nhé…”

Lúc đó, tôi đã hiểu rằng tại sao Umi không kể gì nhiều về lớp cô ấy cho tôi. Nhưng tôi đã không còn có thể quay đầu lại nữa rồi.

Bình luận (27)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

27 Bình luận

Như săn tiền thưởng vậg :)))
Xem thêm
:))))))) thanks trans
Xem thêm
Đi vào hang cọp =))
Xem thêm
bắt được bạn trai của asanagi😆
Xem thêm
Nakamuru Mio
Con bé này có chơi cờ vua à
Xem thêm
bro think he is hikaru =)
Xem thêm
Tks trans
Xem thêm
chỗ :(mà hầu như mà umi ) nên đổi lại thành --->*mà hầu như là umi * để ng đọc dễ hiểu hơn
dù sao cũng tks trans
Xem thêm