Trans: Zard
--------------------
Đây không phải lần đầu tiên tôi chiến đấu với một kẻ địch thuộc một tầm khác.
Nhưng lần này hắn không phải loại đối thủ chuyên dùng những đòn lớn như ông Aka hay anh Machio.
Hắn nhanh và mạnh hơn cả Bro và Rebal, ngay cả một vết trầy từ đòn tấn công của hắn cũng trở thành chí mạng.
Nếu là một trận đấu đường hoàng thì Jamdi’el sẽ mạnh hơn, nhưng tên này lại là một tên tàn bạo không như Jamdi’el đã nương tay trong trận với tôi.
Nói cách khác, hắn có lẽ chính là kẻ địch mạnh nhất tôi từng đấu.
Tôi chưa từng chiến đấu với ai như hắn cả…
『Đánh theo nhịp xung kích bằng tay trái.』
…… Phải rồi nhỉ. Mỗi ngày trôi qua tôi đều chiến đấu với một người còn mạnh hơn Paripi nhiều kia mà.
“【Quỷ Vương Đấm Chớp Siêu Thanh】!”
“Ah~, lại là nó à! Chán ngắt.”
Di chuyển liên tục và tấn công bằng nắm đấm trái từ xa vào đúng thời điểm.
Thế nhưng hắn là một Lục Tướng, nó cùng lắm chỉ khiến hắn khó chịu một chút và không hề gây ra được vết thương chí mạng nào.
“Cứ vỗ yêu như vậy thì đừng mơ mà đánh bại ta.”
Phải, để gây được sát thương với tên này thì phải cần đến một cú đấm phải hoặc Xoắn Ốc Đại Thuật đánh trực diện vào.
Nhưng để làm được điều đó thì tôi cần phải thu hẹp khoảng cách giữa chúng tôi và tìm lấy một cơ hội mà nắm đấm của tôi chắc chắn sẽ trúng đích.
“Nào… đừng chạy chứ!”
“Eh!”
“Hey, ora! Ra!”
Tập trung mọi thứ trên người Paripi, ánh mắt, bước chân, sự chuyển động của các khối c
ơ.
Luôn duy trì khoảng cách ngoài tầm đánh của Paripi, nếu hắn tiến lên chừng nào thì phải lập tức lùi lại bằng chừng đó.
Sau vài lần lặp đi lặp lại như vậy, tôi có thể thấy Paripi đang ngày một tức giận hơn.
“Hmm… ngươi đúng là có cái chân phiền thật nhỉ… Giỏi chạy hơn là tốc độ nhỉ? Quào, thằng con của Hiro có thể là kiếm sĩ hạng hai nhưng nắm đấm với bộ pháp của nó cũng được đấy chứ.”
『Hắn sẽ bất ngờ dùng phép trong lúc nói chuyện. Có lẽ là nhằm vào lúc ngươi đang thấy vui vì lời khen chăng? Đừng quan tâm và đập hắn đi.』
“Nhưng đây không phải tài năng nhỉ? Chắc hẳn là thành quả của sự cố gắng của ngươi. Ta hiểu rồi, ngươi quả là thiên tài cố gắng! Hắc Ma—”
“【Quỷ Vương Đấm Thẳng Siêu Thanh】”
“Hebu!”
Paripi bất ngờ sử dụng ma thuật giữa lúc nói chuyện, nhưng tôi đã bình tĩnh xử lí nó trước nhờ lời khuyên của Tre’ainar.
Tôi đấm nắm đấm trái của mình vào tay và mồm hắn giữa lúc hắn đang niệm phép.
“Nói ít thôi. Đằng nào mấy thứ ngươi nói cũng toàn nhảm nhí hết.”
“…… AH AH……VẬY! SAO?”
Khóe miệng hắn đang cười, nhưng mạch máu trên trán Paripi đang nổi lên rõ rệt, cảm giác như thể tôi nghe được tiếng đập giận dữ của nó.
Nhưng hắn ta không phải loại ngây thơ dễ mất bình tĩnh rồi cắm đầu lao đến như Jamdi’el.
“Nào… ta… bực rồi đất, nhưng… thì sao chứ?!”
“Ta không quan tâm?!”
“Thằng nhãi… đã vậy…”
『Cảnh giác nhóc. Để khiến ngươi phân tâm thì Paripi thậm chí có thể sẽ tấn công Kron và bạn ngươi đấy.』
Chiến thuật đó đã được áp dụng với tên hói đầu tiên.
Một đòn tấn công đầy táo bạo vào xung quanh chỉ để làm phân tâm tôi.
『Thấy hắn nhắm vào những người đằng kia thì lập tức đập hắn không thương tiếc cho ta.』
Nhưng chỉ cần được Tre’ainar báo trước cho, khoảnh khắc hắn rời mắt khỏi tôi sẽ trở thành cơ hội của tôi.
Được, tôi có thể làm được…
“….. tch…”
“Hmm?”
Paripi bất thình lình nghĩ ngợi gì đó, nhưng hắn không tấn công ai mà vẫn chỉ tập trung vào tôi.
『Hou~, cái tên này… có vẻ cảnh giác hơn ta nghĩ.』
Tre’ainar cười trước bộ dạng của Paripi.
『Dựa theo cách chiến đấu từ đầu đến giờ của ngươi… chuyển động của người… sẽ rất nguy hiểm nếu rời mắt khỏi ngươi dù chỉ một giây… đó là suy nghĩ của Paripi.』
Thật vinh hạnh… mình nghĩ vậy được không nhỉ?
Một Lục Tướng đang cảnh giác tôi.
『Chính vì vậy mà ngươi cần phải tập trung hơn nữa. Không được đánh giá thấp đối phương, giữ cảnh giác, không dễ để thắng một Lục Tướng đang đang hết sức tập trung nhỉ?』
Quả thật vậy. Điều đó cũng đồng nghĩa độ khó đã tăng lên rất nhiều lần.
Đồng thời……
“Ah~ ta chịu… ta rất muốn biết thêm… về những bí ẩn xung quanh ngươi nếu có thể. Sau đó ta mong chúng ta có thể làm bạn và cùng chung sống trong thời đại mới panay…”
“Ah?”
“Thôi chịu thôi chịu… tức giận chỉ vì bị một thằng nhóc vờn cho quả thật chẳng trưởng thành chút nào… Thôi được, cứ xé xác ngươi đi vậy!”
Sát khí của hắn lại tăng. Đây là……
『Nhóc!』
“Nhanh quá!?”
“Ui nè, đừng có chạy nhảy tùm lum nữa có được khônggggggg!”
Hắn gầm lên rồi tăng tốc — nhưng tôi cũng đã canh thời gian cho đòn đánh lạc hướng của mình…
『Là chiêu diện rộng! Thổi bay nó bằng lốc xoáy từ Xoắn Ốc Đại Thuật đi!』
“Chết đi… 【Cuồng Hung Táng Trảo Khúc】! Khúc ca ♫do re mi fa so la ti do♫!”
“【Xoắn Ốc Đại Thuật, Bức Tường Xoắn Ốc Của Earth】!”
“Hihahaha, ngươi chặn được à! Chưa kể đó còn là một lựa chọn sáng suốt đấy! …… Nhưng!”
Không phải một cú đấm hay đòn tầm trung, mà là một đòn tấn công diện rộng.
Nếu vậy tôi sẽ sẽ dồn tất cả những gì mình có vào bức tường lốc xoáy tạo ra bằng Xoắn Ốc Đại Thuật phía trên tôi…
“Nếu ngươi dùng Xoắn Ốc Quỷ Vương trong trạng thái Đột Phá thì ngươi sẽ sớm kiệt sức thôi!”
『Hãy cứ để hắn tin vậy, khoan dùng Nhịp Thở Ma Thuật! Chừa lại lượng ma lực đủ cho ba phép cấp kilo thôi!』
Paripi không hề biết. Rằng tôi có thể dùng Nhịp Thở Ma Thuật.
Đây cũng là một chiến thuật khác.
“Hihaha, chào lốc xoáy nhé!”
“【Đòn Đánh Lạc Hướng—”
“Phải rồi! Cái trò nhảy nhót của ngươi cũng phiền không kém, nhưng tóm lại, chỉ cần ta phá chỗ đặt chân của ngươi là được!”
“Huh?”
Một chiến thuật để phá chỗ tựa chân của tôi nhằm tránh tôi dùng các bộ pháp đã được sử dụng trong trận chiến với Jamdi’el vài ngày trước.
Chỉ với một chút tấn công và phòng ngự, Paripi đã nhìn thấu được điểm yếu của tôi và tận dụng nó.
Thế nhưng tôi cũng đã có kinh nghiệm trong chuyện này.
“Phép Địa Hình, 【Kilo Earth Road】!”
Tôi cúi người đặt tay xuống mặt đất đã trở nên tả tơi và tạo ra một chỗ đất dưới chân.
“Hả!? Tuy chỉ là ma thuật sơ cấp nhưng nó lại là ma thuật địa hình… để đặt chân sao?”
Tạo ra một chỗ tựa để tôi có thể dùng bộ pháp.
Nó đã khiến Paripi ngạc nhiên một chút——
“Hihaha, ngạo mạn quá đấy. Quá dễ đoán!”
“Bubo!?”
Trước khi tôi kịp đứng dậy và dùng bộ pháp, hắn đã tung một cú đá trung vào người tôi.
“Một thoáng khựng lại cũng sẽ trở thành án tử trên chiến trường! Dám đứng yên trước mặt ta dù chỉ nửa giây cũng sẽ khiến ngươi đi đời!”
『Hắn tới kìa! Cận chiến! Tập trung vào tay hắn! Ngươi không cần để ý đến phần chân! Chuẩn bị chân để tấn công! Giờ là không tránh được gì nữa đâu!』
“Shaaaaaaaah!”
“Gafu?!”
Tôi đã bị tóm.
Tôi có thể né móng của hắn bằng thị giác động và trạng thái zone của mình, nhưng chỉ vậy thì vẫn chưa đủ để tránh toàn bộ võ thuật của Lục Tướng.
Tôi quá tập trung vào phần thân trên của mình khi đối phó với đòn đá thấp của hắn.
Một lần nữa, cú đá trung của Paripi lại đâm vào bụng tôi khiến các cơ quan nội tạng trong người tôi chấn động.
“Hihahahaha, ngươi chỉ tập trung vào móng của ta thôi à? Sai bét, chính vì ngươi quá cảnh giác với móng ta nên mới không theo kịp bộ pháp của ta đấy! Kết quả là ngươi đã bị ta móc cho một phát đó!”
『Móng của hắn sẽ đánh xuống từ trên, bước sang trái để né rồi lập tức lăn đi ngay. Khi hắn quay lại hãy đỡ lấy đòn đá của hắn bằng trán ngươi!』
“Hmm… bugu!”
Chân hắn dừng lại. Mặt hắn vui mừng nhìn xuống. Theo chỉ dẫn của Tre’ainar, tôi lăn xuống đất lùi lại, nhưng lại bị hắn vòng ra sau và dính phải một đòn đá mạnh từ lòng bàn chân hắn.
“Gahh… g, 【Quỷ Vương Đánh Đầu】!”
“Whoa!?”
Có phải trán tôi đã bị vỡ rồi không? Đầu tôi đang ong hết cả lên… nếu không phải vì quyết tâm chịu đựng thì ý thức tôi hẳn cũng đã bị thổi bay.
Nhưng so với nắm đấm của ông Aka…
“Kìa! Ngón chân hắn cũng bị ảnh hưởng rồi! Đấm vào bi hắn đi! Mà dĩ nhiên là không –“
“Chết bà mày đi! 【Quỷ Vương Đấm Mạnh】!”
“Oops… Hihaha, vì các bé trinh nữ trên thế giới, sao mà để ngươi đấm ta được! Nhưng… ngươi làm được rồi đó nhóc con à!”
“Gah!?”
Tôi tấn công bàn chân của hắn bằng Quỷ Vương Húc Đầu nhưng không có hiệu quả. Ngược lại hắn còn đá vào mặt tôi một lần nữa với một lực như thể đánh vào một hòn đá…
“Earth! Oh… không, không…”
“M, mạnh… quá mạnh rồi… đây là Lục Tướng sao… chúng ta…”
“Anh yêu…”
Phải… tôi có thể nghe thấy… giọng nói lo lắng của mọi người…
“Tớ không chịu được nữa! Tớ cũng sẽ tham gia!”
“Khoan… khoan đã công chúa!”
“Fu! Đi thôi! Cứ đà này Earth sẽ bị giết mất!”
“Nhưng!”
“Không có nhưng nhị gì hết!”
Nhỏ không thể làm gì ngoài nghĩ vậy… nhưng… vì chuyện này…
『Tch, lũ đó chỉ kiên nhẫn được đến vậy thôi sao? Ta chỉ mong chúng đừng có cản đường…』
Tất cả đều nằm dự tính của Tre’ainar.
Tất cả vì chiến thắng.
Tôi dùng võ thuật và bị hắn dồn vào thế bí, rồi sau đó……
“Earth… tớ…. tớ đang xem cậu đây. Tớ vẫn đang xem cậu đây. Tớ tin ở cậu… nên… hãy thắng! Earth! Cố lên!”
Phải. Tôi không cần ai giúp cả.
Chỉ cần ở đó cổ vũ tôi là được!
Và…..
『Đây! Một bước lùi để có thể tung đòn đá! Hãy nhận lấy nó… và để bản thân bị đánh bay! Lập tức sau đó hãy sử dụng ma thuật! Niệm hai loại phép! Một là bức tường bùn để chắn tầm nhìn của hắn… và một phép sấm sét sau khi đã lấy ‘nó’!』
Tôi sẽ làm được!
Tôi chỉ cần lần này có tác dụng!
Đây là cái chân cuối cùng của tôi… và… không có gì phải lo cả.
『Dù hắn có cảnh giác với ngươi… với Paripi bây giờ, ‘chiêu ấy’ sẽ hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của hắn! Một điểm mù trong suy nghĩ! Hắn sẽ không thể phản ứng được! Hạ gục hắn!』
Và, xin lỗi nhé… người đang nằm ở kia… tôi xin mạn phép mượn nó nhé?
Gran Chario.
35 Bình luận
Ra nhanh vô
Cứ mỗi một tuần 1 chap thế này đọc trầm cảm quá
Cứ đà này tổn thọ mà chết thôi