khi tôi để ý, thì ánh sáng đã chiếu thẳng đến với thế giới tối tăm của mình.
Nguồn sáng quá ít khiến tôi không thể mở mắt mình ra.
Không, không phải nó là vì đôi mắt tôi yếu đi sao?
"Đứa con trai thứ hai cũng đã được sinh ra, với việc này nhà Hawkwood đã được bảo đảm."
Tôi có thể nghe thấy tiếng nói của một người đàn ông ở độ tuổi khoảng từ 30 đến 40.
"Anh yêu, xin hãy đặt tên con nó. "
lần này, đó là giọng nói của một người phụ nữ có khả năng cô ấy ở giữa độ tuổi từ 20 đến 29.
"Đứa bé này, có mái tóc màu đen sậm pha với màu xám, đồng tử của nó có màu nâu"
"oh thật tốt. Có vẻ như đó là kết quả kết hợp gen của anh và em. Hoặc một cái gì đó tương tự như vậy "
" Hmm ...... tro, đen, nâu ...... "
" Anh yêu à, ngay cả khi là con trai thứ hai, làm ơn hãy cho con một cái tên phù hợp hay sự thật là anh vẫn chưa biết phải đặt tên gì cho con? "
" N, Không, không có wa ...... .đúng rồi, tên con sẽ là Ash "
Như thế cuộc trò chuyện giữa người đàn ông và một người phụ nữ có thể được nghe thấy.
"Vậy là Ash à. được đấy, em nghĩ nó không phải là một cái tên xấu "
Tôi đã được một ai đó ôm lấy.
"Tên con là Ash. cậu nhóc đáng yêu của mẹ."
giọng nói thì thầm của một người phụ nữ có thể được nghe thấy ở sát bên tai tôi.
Tại thời điểm này, tôi đã nhận ra.
Tôi tưởng tượng, đừng nói với tôi là ............ Tôi đã được tái sinh như một đứa trẻ sơ sinh?
—Điều đó, không thể nào là thật.
◆
Đã ba năm trôi qua.
Vào lúc này, kể từ khi tôi nhận ra rằng mình đã được tái sinh như một đứa trẻ trong thế giới khác mà không phải là trái đất, tôi đã chấp nhận sự thật.
May mắn thay, mặc dù đây là thị trấn nông thôn lớn, cha mẹ tôi là quý tộc người quản lý thị trấn ở đây.
Họ được gọi là lãnh chúa phong kiến của khu vực này.
Vì thế tôi không có bất kỳ lo lắng gì về cuộc sống hàng ngày của mình. Hơn nữa, bất kỳ lúc nào tôi cũng nhận được sự giáo dục cho quý tộc, chủ yếu là tôi có thể hiểu các chữ cái từ thế giới này và lịch sử của nó. Từ cuộc trò chuyện giữa các thành viên gia đình , tôi cũng biết rằng ma thuật có tồn tại trong thế giới này.
Ngoài ra, thị trấn nông thôn này là [Raan], ở đó cha tôi là quý tộc nằm dưới trướng của vương quốc Runreshia, và có vẻ như đó là vương quốc với công nghệ ma thuật tiến bộ nhất trên lục địa.
Tôi đã sống ở một nơi chỉ có hơn một trăm dân số, thị trấn này cực kỳ xa xôi để đến được thủ đô, cho nên có vẻ như chỉ có bố và mẹ tôi mới có thể sử dụng được phép thuật.
Tuy nhiên, nếu bố mẹ có thể sử dụng phép thuật vậy thì có lẽ tôi cũng có thể sử dụng nó. Tôi đang rất mong chờ nó đây.
Sau đó, dạo gần đây đôi khi tôi bắt đầu thấy những thứ kỳ lạ.
khi tôi nhìn vào cái lỗ thủng, có một cô gái bán trong suốt.
những người phụ nữ nửa trong suốt cùng với đôi cánh mọc ra từ lưng họ đang nhìn xuống mặt đất từ trên bầu trời.
Khi tôi nhìn vào hồ, những người cô gái bán trong suốt đang chơi đùa dưới nước.
Trong khi tôi nhìn vào ngọn lửa từ trong lò sưởi, những cô gái trong suốt đang nhảy múa bên trong ngọn lửa.
Nhưng, có lẽ đó là thứ chỉ có thể nhìn thấy được với đôi mắt của tôi.
hơn nữa, những cô gái đó, tất cả đều khỏa thân.
mặc dù, hầu hết họ đều có kích thước có thể sánh với cỡ của búp bê. chiều cao trung bình của họ trong khoảng ba mươi đến năm mươi cm.
vì lý do đó, ngay cả khi họ khỏa thân thì cũng không có lý do gì để tôi bị khích thích bởi họ.
một vài người trong số họ là cực kỳ xinh đẹp với hơn 8 người đứng đầu, tất nhiên là trong kích thước của một con búp bê.
Tôi tự hỏi liệu họ có phải là các fairies(nàng tiên) hay là một loại tinh linh nào đó không?
Tôi đang cố nói chuyện với cha mẹ về vấn đề này.
bố mẹ dịu dàng thường ngày của tôi, biểu hiện của họ đột nhiên trở nên rất nghiêm trọng,
"Được rồi, Ash. Đừng nói với bất kỳ ai về chuyện này ngoại trừ gia đình. Con tuyệt đối phải làm vậy. "
"Ash, nếu tinh linh đang cố gắng bắt chuyện với con, con phải tuyệt đối không trả lời họ. Chỉ cần giả vờ rằng con không hề nghe thấy chúng"
Và giọng điệu nghiêm túc của họ thật đáng sợ
Thời gian này, tôi biết rằng những cô gái bán trong suốt mà tôi nhìn thấy bằng cặp mắt của mình thực sự là tinh linh.
Trong khi không biết chuyện gì xảy ra, cả bố lẫn mẹ đã ép tôi hứa với họ rằng sẽ không kể bất cứ thứ gì về tinh linh với người khác.
Không, đúng hơn là thay vì một lời hứa, bố mẹ đã bắt tôi thề với họ.
Bố mẹ tôi thậm chí còn đe dọa tôi - rằng nếu tôi không giữ lời hứa của mình, tôi sẽ bị những kẻ đáng sợ bắt đi.
tuổi và cơ thể của tôi thực sự là của một đứa trẻ lên ba, nhưng tâm hồn của tôi là một người trưởng thành, vì vậy loại hù dọa này quá là kém hiệu quả hoặc thậm chí nó còn không thể được xem là một lời đe dọa đối với tôi.
chỉ là, sự thực tôi có thể nhìn thấy tinh linh trong thế giới này, hoặc ít nhất tại đất nước này nhìn thấy được tinh linh không phải là một điều gì đó tốt lành. ít nhất đó là những gì tôi cảm thấy từ thái độ của bố mẹ mình.
◆
Mười năm trôi qua kể từ khi tôi tái sinh.
Cơ hội cho tôi nhìn thấy tinh linh ngày càng tăng lên cùng với tuổi của mình.
So với bảy năm trước, hình dáng của các tinh linh mà tôi nói ngày càng trở nên sống động hơn.
cho đến bây giờ, tôi chưa bao giờ nói chuyện với họ dù chỉ một lần. Những tinh linh này, có một điều đặc biệt mà tôi thấy là trông giống như các cô gái tinh linh đã không nhận ra điều này.
thực sự tôi muốn nói chuyện với họ, nhưng tôi đang do dự kể từ khi tôi đã hứa bố mẹ mình.
cũng vì sự chán ghét nhân loại, ngay cả sau khi tái sinh tôi vẫn không thể chữa khỏi cái tính nghi ngờ của mình đối với con người.
Tuy nhiên, tôi rất biết ơn bố mẹ người đã nuôi dưỡng tôi bằng cả tấm lòng.
vâng, vì lý do đó tôi sẽ không phá vỡ lời hứa của mình.
Tuy nhiên, tôi cũng có thể nhận ra rằng cảm xúc của bố mẹ mình đối với tôi đã mỏng dần theo thời gian.
mặc dù tôi biết lý do cho vì sao.
đó là vì tôi không có tài năng với phép thuật.
cho dù bố mẹ có nhiệt tình dạy tôi thế nào đi chăng nữa, tôi chỉ là không thể sử dụng phép thuật.
Tôi không thể hiểu được nguyên lý của phép thuật và thực hành nó. cho dù tôi có thử nó bao nhiêu đi nữa, cơ thể tôi vẫn không thể xử lý nhiều dòng chảy năng lượng Magical (Mana).
Bỏ lại một mình tôi, anh trai, thậm chí so với em trai và ba đứa em gái tôi, tài năng ma thuật của tôi không thể vượt qua họ.
có vẻ như ở vương quốc Runreshia, một người nào đó có tài năng với phép thuật sẽ được đánh giá cao.
Đại khái để một người dân thường trở thành một quý tộc, nó dường như chỉ cần họ có tài năng phép thuật.
nhưng tôi không có tài với phép thuật như thế trong người mình. ngay cả khi tôi nổ lực cố gắng, nó là vô ích vì ma lực của tôi là quá ít hoặc không có chút ma lực nào hết.
bất kể tôi đã cố gắng để học thuộc lòng thần chú và Magical Letter (Rune) thế nào đi chăng nữa, nó cũng vô ích, tôi không thể ghi nhớ nó thậm chí là sau những nỗ lực to lớn như thế.
Và lượng ma lực cho mỗi người là không thay đổi kể từ lúc họ sinh ra, dường như không có cách nào để tăng nó.
không có tài năng để sử dụng phép thuật, tương lai của tôi thực sự không có nhiều triển vọng lắm.
Đại khái, ở vị trí đầu tiên là các quý tộc lớn sẽ phân phát mảnh đất của họ cho con của mình, còn đối với những quý tộc nhỏ và trung bình con trai thứ hai và thứ ba của họ sẽ trở thành những linh mục, họ không hưởng được gì ngoại trừ con trai cả.
miễn là con trai cả không chết do tai nạn, hoặc chết trong một cuộc chiến, thì phần còn lại của cuộc đời những đứa con thứ hai, thứ ba sẽ phải lệ thuộc. (trans: hình như lệ thuộc ở đây là kiếm nhà quý tộc giàu nào đó bay zo làm con nuôi nếu may thì có thể hưởng gia tài)
Lấy ví dụ, nếu họ(chắc là con thứ hai, thứ ba) đặc biệt có tài năng trong lĩnh vực phép thuật, hoặc nói dối rằng mình có tài năng đặc biệt nào khác, họ sẽ trở thành con nuôi của các quý tộc lớn trong vùng, và có khả năng sẽ kế thừa tài sản của quý tộc đó.
đó là lý do tại sao tôi không có khả năng để trở thành một đứa con nuôi nếu tài năng ma thuật được bao gồm cả trong đó.
Chà, thật tốt khi trở thành một người lệ thuộc * trong khi nhìn vào xung quanh, tôi nghĩ nó thật tốt khi chuyển giao quyền thừa kế cho anh trai mình.
Thậm chí khi sự thù hận với con người của tôi được chữa khỏi, có thể tôi sẽ lệ thuộc vào phần còn lại của cuộc đời mình, có lẽ là tôi không thể kết hôn—— -Không, tôi không lo lắng về điều đó, mặc dù tôi không chắc chắn lắm.
giống như con của nông dân, đã bị bán cho một kẻ buôn nô lệ đã xảy ra hàng ngày trong thế giới này.
Tôi sống ở một thị trấn nông thôn [Raan], với khí hậu ấm áp và đất đai màu mỡ, nó đã khiến mùa màng trở nên tốt khi thu hoạch, hiểu rằng, tôi chỉ biết ít nhất mình sẽ không bị bán vào chế độ nô lệ.
Tuy nhiên, tôi chỉ cảm thấy thật lạ khi cha mẹ bán con cái hoặc để con mình bán bố mẹ, có lẽ họ sẽ cảm thấy tội lỗi.
đối với tôi, ngay cả khi tôi sống ở một nơi có ít hơn một trăm dân số, tôi hầu như không qua lại với họ.
Tôi thậm chí không chơi với những đứa trẻ bằng tuổi, vì vậy tôi không hề có bất kỳ đứa bạn thân nào.
dường như tôi có một vài mối quan hệ lúc còn ở tuổi ba mươi.(kiếp trước)
nhưng có vẻ như trường hợp này đã vượt xa điều đó, tôi rõ ràng đã tránh được những thứ gì đó khiến mình phải giao tiếp với những người khác.
có vẻ như tôi vẫn còn lòng hận thù và không tin tưởng vào con người, ngay cả sau khi tái sinh tôi vẫn liên tục tránh xa những người khác.
Tôi nhận thấy rằng tất cả người dân cũng đã biết về điều này.
Nếu tôi không phải là con trai của quý tộc(lãnh chúa phong kiến), tôi chắc chắn sẽ bị bắt nạt bởi đứa trẻ trong thị trấn.
ngay bây giờ khi tôi không bị bắt nạt, thay vào đó họ đối xử với tôi như tôi là một kẻ quái dị.
tôi tránh họ, họ cũng thường tránh xa tôi.
Thông thường các anh chị em đều nhìn xuống tôi vì tôi không tài năng, tôi đã đơn độc suốt thời gian này.
Thông thường tôi tự nhốt mình trong phòng, hoặc đi dạo quanh rừng để giết thời gian.
dạo gần đây, cha mẹ không còn đặt kỳ vọng cao vào tôi ,vì vậy có những lúc tôi có rất nhiều thời gian rảnh.
cũng có lúc học phép thuật, bởi vì các anh chị em, cả bố mẹ tôi chỉ giao cho tôi một công việc, vì vậy thời gian tự học của tôi ngày càng tăng.
vào hôm nay, tôi đang đi dạo trong rừng.
Hiện tại, tôi mang theo một thanh kiếm gỗ để tự vệ.
mặc dù ma thuật rất phổ biến ở đất nước này, nhưng với tư cách là một quý tộc tôi cũng dựa vào kiếm thuật từ cha tôi ở một mức độ nào đó. nhưng, có vẻ như tôi cũng không có quá nhiều tài năng với kiếm thuật. Vâng, khu rừng này chỉ có vài con vật nguy hiểm, trong trường hợp đó tôi sẽ không có cơ hội sử dụng thanh kiếm gỗ này.
Tôi đã đi khá sâu vào trong rừng.
lúc này đã đến lúc tôi trở về nhà - tôi có cảm giác rằng có thứ gì đó ở đằng sau mình.
khi tôi quay lại ...... đó là một con gấu.
không, không đời nào, dù chỉ là tưởng tượng thì khu rừng này cũng sẽ không có gấu ở trong đó.
Tôi tự hỏi nếu nó đến từ một khu rừng khác?
Dù sao, tôi không cần phải trốn thoát.
giả vờ là chết là không phải lựa chọn tốt, tôi đã nhìn thấy trên net(internet) trước khi tôi được tái sinh nếu làm hành động giả chết trước một con gấu đói chả khác gì tự sát.
Tôi lùi lại vì không muốn kích động con gấu đó, cố gắng giữ khoảng cách.
Nhưng - con gấu đó lao thẳng đến tấn công tôi với tốc độ chóng mặt!
Tôi đang nhìn về phía sau, và bỏ mất cơ hội chạy thoát.
Tuy nhiên, tôi không có ý chạy trốn.
Vì vậy, tôi đã chọn cách leo lên cái cây gần đó.
May mắn thay, tôi luôn luôn cô độc và không có bạn bè, tôi luôn chơi leo cây trước khi con gấu có thể bắt kịp được mình, bằng cách nào đó tôi đã trèo lên đỉnh của ngọn cây.
cứ như thế, tôi hy vọng con gấu sẽ từ bỏ và rời đi.
Nhưng có vẻ như nó rất đói và không có dấu hiệu gì cho thấy con gấu sẽ rời đi cả.
Ngược lại với nó, tôi đã lên trên đỉnh cây.
sau đó tôi đột nhiên trở nên tái xanh đi vì nhớ lại rằng một số loài gấu rất giỏi trong việc leo cây.
nguy hiểm ... nó thực sự nguy hiểm.
phía trên ngọn cây, tôi đang bị sự run rẩy chiếm lấy đầu mình.
Vào thời điểm như thế này, có một vài hình dáng của những cô gái bán trong suốt đang bay lượn trên không trung.
nhìn vào tôi, họ giơ ngón tay của mình lên trong khi đang cười vào tôi.
Điều này có cái quái gì thú vị cơ chứ ?.
với một người đàn ông, người gần như sắp bị cắn và ăn thịt bởi một con gấu.
không chỉ đối với con người mà ngay cả tinh linh cũng tương tự chả lẽ cả hai bọn chúng(con người và tinh linh) đều là rác rưởi sao?
nhận thấy cái chết đang đến gần, tôi bị mất bình tĩnh.
Tôi quên những gì mình đã hứa với bố mẹ ,
"Có thứ gì đáng cười chứ? !! Đừng để ta bẻ gãy hai cái cánh đó của các cô !! "
như thế, tôi vô tình hét lên trong cơn tức giận của mình.
trong khi tôi đang nhìn vào những tinh linh
Các tinh linh đó lộ ra một khuôn mặt kinh ngạc.
và họ đang thì thầm điều gì đó bằng giọng nhỏ, và trông giống như đã nhất trí về điều gì đó.
một người đại diện của những tinh linh đó đến gần tôi. Và,
"Ne ~ e, ne ~ e, cậu, cậu có thể thấy chúng tôi đúng không? Dù chỉ là một con người "
Vậy thì sao!, khi nghe thấy tôi nghiêng đầu mình.
"đúng vậy, tôi có thể thấy được cô!"
Tôi tuyệt vọng trả lời cô ấy.
"Cậu ~~~ e, thậm chí còn nghe thấy giọng nói của chúng tôi. Cậu thực sự có thể nhìn thấy bọn tôi, có phải cậu là một chuyên gia Druid(Tu sĩ) hoặc Shaman(pháp sư) hay không? "
Druid?
Shaman?
Ah !, cha mẹ tôi có nói rằng họ là các pháp sư dị giáo.
"Tôi sẽ không bao giờ học cấm thuật. Cho các cô biết tôi đang học Magic Letter (Rune) và True magic "
" "" "Eeeeee ~~~~~~ eeeeeeeeh !!! ????? ' "'"' "
những tinh linh đó đồng loạt hét lên. chuyện gì thế?
"Này, con người này, nếu được đào tạo nhiều hơn cậu ấy sẽ trở thành spirit tamer(người điều khiển tinh linh) cho chúng ta, và cậu còn ta nói rằng mình có thể nghe thấy chúng ta cơ đấy!"
"Cậu ấy là một thiên tài! thiên tài thực sự!"
"...... chúng ta không có sự lựa chọn nào hơn là chấp nhận tài năng thiên bẩm của cậu ấy."
"spirit tamer(người điều khiển tinh linh) là rất hiếm, nó là bởi vì họ phải có năng khiếu cùng với tài năng đó kể từ khi được sinh ra'"
"nếu cậu ta tiếp tục nâng cao kỹ năng của mình, sau này cậu ấy sẽ trở thành một spirit tamer tuyệt vời ở cấp huyền thoại "
" Và ở đây, cậu ấy sắp trở thành thức ăn cho con gấu đó, tài năng của cậu ta sẽ bị lãng phí! "
-----------------------------------------------------------------------------------
3 Bình luận