Tập 02: Tachibana Aoi
Chương 29: Quyết chiến ngày Chủ nhật (2)
5 Bình luận - Độ dài: 820 từ - Cập nhật:
Cánh cửa phòng khép lại nhẹ nhàng, nhưng không khí lập tức căng như dây đàn. Căn phòng khách sạn đã đặt trước sang trọng hơn tôi tưởng: thảm lông êm ái, nội thất tinh tế, tất cả như đang tô đậm cảm giác lạc lõng cho những gì sắp xảy ra.
“Nào, Kei. Em mau thay đồ đi.”
Kyou-nee không chút do dự, đưa tay cởi đồng phục. Tiếng vải rơi xuống sàn vang lên trong phòng, khiến đầu óc tôi trắng xóa trong chớp mắt.
“Kyou… Kyou-nee! Chị làm gì vậy!? Em đang ở đây mà!”
Tôi hoảng loạn quay lưng lại, nhưng qua gương, bóng lưng mượt mà và đường nét cơ thể hoàn mĩ của chị thoáng lướt qua tầm mắt. Tim tôi đập thình thịch.
“Hì, giờ mà còn ngại gì nữa? Chị em trong nhà thì có gì phải giấu chứ?”
Tiếng cười thích thú của Kyou-nee như vuốt ve lưng tôi, khiến tôi càng rối.
“Là chị em thì sao chứ! Chị mau thay đồ đi!”
“Kei đúng là dễ thương thật. Cứ thế này, chị càng muốn trêu em hơn đấy.”
Lời thì thầm từ phía sau làm tôi rùng mình, nhịp tim rối loạn. Tôi nín thở, nhắm chặt mắt, chờ tiếng sột soạt của quần áo dừng lại.
“…Xong rồi. Nào, tới lượt em đấy, Kei. Nhanh lên, không còn thời gian đâu.”
Giọng Kyou-nee đầy hứng khởi. Tôi quay lại, thấy chị bình thản trong bộ đồng phục, nở nụ cười tự tin. Mặt tôi nóng bừng, tay run run cầm bộ đồng phục lên.
Dưới sự thúc giục của chị, tôi rón rén thay sang bộ đồng phục nhân viên khách sạn do Hizaki-san chuẩn bị. Lần đầu tiên giả gái, tôi chẳng biết sẽ ra sao, chỉ thấy lo lắng ngập tràn.
“Không ngờ lại hợp thế này. Kei đúng là kiểu dễ thương, mặc đồng phục thế này trông nổi bật hẳn.”
Kyou-nee khoanh tay, nhìn tôi hài lòng. Được khen thì vui, nhưng là con trai, tôi lại thấy hơi khó chịu.
Đúng lúc ấy, cửa phòng vang lên tiếng gõ. Marin và Kagura bước vào.
“Kei-kun, anh thay đồ xong chưa?”
Marin mỉm cười dịu dàng, nhưng khi thấy tôi, mắt cô mở to.
“Ôi… Kei-kun, trông anh đáng yêu quá!”
“Ừ, hơn cả kì vọng nữa. Anh có khiếu đấy, Kei.”
Kagura cũng cười, quan sát tôi đầy thích thú.
“Giờ không phải lúc nói mấy chuyện này… Mau làm tóc với trang điểm đi.”
Tôi cố giữ bình tĩnh, nhưng Kagura cười nham hiểm.
“Đúng rồi, giờ mới là màn chính. Nếu đã làm, em sẽ biến Kei thành mĩ nhân xịn nhất.”
“Giao cho em, Kei-kun!”
Marin cười rạng rỡ, bắt đầu sắp xếp đồ trang điểm. Cô đặt gương trước mặt tôi, cẩn thận chọn toner, phấn nền. Kagura tò mò nhìn theo. Tôi ngẩn ngơ nhìn mình trong gương, khẽ thở dài.
“Kei-kun, anh ngẩng mặt lên chút nhé.”
Marin nhẹ nhàng hướng dẫn, tôi ngoan ngoãn làm theo. Ngón tay cô chạm vào da tôi, cảm giác mát lạnh của kem lan trên má.
“Hơi lạnh chút, chịu khó nhé.”
“Ừ… ừm.”
Tôi gật đầu ngượng ngùng. Marin mỉm cười, tiếp tục tập trung. Đôi tay cô lướt nhẹ, từ phấn nền, mắt đến môi, từng bước biến đổi khuôn mặt tôi. Dù còn lạ lẫm, tôi dần thấy tò mò hơn là lo lắng.
“Kei, em còn nâng mi nữa, anh nhắm mắt lại đi.”
“Ừ.”
Tôi nhắm mắt theo lời Kagura. Hơi thở nhẹ của cô gần sát, mùi hương ngọt ngào thoảng qua. Vài phút sau, Marin và Kagura đồng thời thở phào.
“…Xong rồi!”
Marin reo lên vui vẻ. Kyou-nee và Kagura cùng hét lên.
“Kei, đáng yêu lắm! Phải lưu lại khoảnh khắc này mới được!”
“Thật đấy, đỉnh quá. Anh làm được mà, Kei-kun.”
Vừa vui vừa xấu hổ, tôi chỉ muốn đổi chủ đề.
“…Thôi mà, tập trung vào kế hoạch đi.”
Đúng lúc ấy, cửa phòng vang tiếng gõ. Là xe đẩy đồ ăn từ dịch vụ phòng chúng tôi đã đặt trước.
“Để em ra.”
Kagura bước tới, mở cửa với dáng vẻ tự nhiên. Nhân viên khách sạn chào lịch sự, đẩy xe vào. Kagura mỉm cười đáp lại, nhận xe và đóng cửa sau khi nhân viên rời đi.
Mọi thứ đã sẵn sàng. Tôi hít sâu, nhìn mọi người.
“Nghe nhé, em nhắc lại lần nữa. Kyou-nee dẫn dụ Akutsu đi, Marin và Kagura kích hoạt chuông báo động ở bãi đỗ xe dưới hầm. Còn em sẽ mang dịch vụ phòng tới để tiếp cận Ranko. Mọi người rõ chưa?”
Tất cả gật đầu, ánh mắt nghiêm túc.
“Được rồi, bắt đầu thôi! Phải thành công bằng mọi giá!”
Tôi tự khích lệ, và trong mắt mọi người, ngọn lửa quyết tâm cũng bùng lên.


5 Bình luận