[LN] Vol 1 (Chưa tiến hành)
SS Animate:《Tương lai》Yuki và chiếc Kotatsu
16 Bình luận - Độ dài: 466 từ - Cập nhật:
Nole: .mikayy ;3.
Support Scan SS: Akirayama
-------------------------------------------------------------------------------------------------
Cuối năm, một đợt tuyết lớn và rét đậm ập đến Tokyo. Dù lò sưởi trong nhà đã mở hết nấc nhưng cái lạnh vẫn xuyên thấu qua lớp áo ấm.
"Em tự làm có ổn không? Hay để anh giúp nhé?"
"Không… sao.. em tự làm được. Ự-hự… xong!."
Thứ em ấy mang ra từ nhà kho là chiếc kotatsu nhỏ đã từng dùng hồi đại học.
“Em nghĩ… chắc phải từ hồi bé tí em mới lại được chui vào kotatsu ấy.”
“Vậy à? Em cứ vào làm ấm người trước đi. Anh ra tủ lạnh lấy ít rượu.”
Khi tôi quay lại với chai rượu sake lạnh và ít đồ nhắm trong tay thì thấy Yuki đã gục mặt lên kotatsu, người cứ mềm nhũn ra như miếng bánh mochi.
"Haaa~~…Thiên đường~...thiên đường sao~..."
Gương mặt em ấy cứ như vừa được ngâm mình trong suối nước nóng thư giãn vậy, xem ra Yuki 'yêu' cái kotatsu này thật rồi.
"Vậy thì… anh cũng xin vô ha..."
Tôi ngồi đối diện em ấy rồi đưa chân vào kotatsu.
A, đúng là 'tan chảy' thật...
"Nào, cụng ly nha."
"Cụng ly ạ."
Cả hai rót rượu sake vào chén nhỏ và cụng ly, quả nhiên kotatsu phải đi với rượu sake lạnh mới đúng bài.
Yuki tửu lượng kém nên mặt đã đỏ ửng lên ngay. Giá mà lúc nãy mình mang thêm đồ nhắm vào thì tốt.
"Em ổn không? Mặt đỏ hết cả rồi kìa. Anh đi lấy nước nhé."
Tôi vừa định nhổm dậy khỏi kotatsu, thì chân Yuki đã quấn chặt lấy chân tôi.
"Hông cho… chồng… đi… đâu hết~~."
Yuki nhoẻn miệng cười tinh quái.
Trời đất, em ấy đã xỉn rồi sao...
"Ê hế hế~~… "Khóa chân kiểu số 4" nhen!"
"Ơ? Cái gì cơ?"
Yuki quấn chặt chân tôi, cố kéo tôi vào sâu hơn trong kotatsu.
Bỗng nhiên đầu ngón chân tôi vô tình chạm phải một thứ gì đó mềm mềm. Hình như là… chạm trúng bụng dưới của Yuki thì phải.
"Etou… Yuki à… hình như chân anh…"
"... Hể~... Gì cơ~..."
Bình thường chỉ cần tôi chạm nhẹ vào bụng là Yuki đã đỏ mặt tía tai, nhưng chắc nhờ có men rượu mà giờ đây em ấy trông chẳng hề bận tâm tý nào.
Thấy vậy, tôi bèn nói thẳng những gì mình nghĩ mà không cần phải vòng vo.
"... Em béo lên rồi đấy!"
"Á á á! Chồng... là đồ ngốc... bakaaaaa!!!"
“Á đau đau đau! Thôi trò điện giật anh đi mà!”
Yuki phồng má lên hờn dỗi định bụng đạp vào hạ bộ, làm tôi phải vội vàng chui ra khỏi chiếc kotatsu ấm áp kia.


16 Bình luận