Kuma Kuma Kuma Bear
Kumanano 029
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 4: Gấu-san đến bãi biển (075-103)

Chương 85: Gấu-san đến làng Mireera

34 Bình luận - Độ dài: 2,543 từ - Cập nhật:

Khi tôi dọn dẹp đống tuyết chất đầy cửa hang, tôi thấy thời tiết khá tốt.

Thời tiết rất tốt, làm cho cơn bão tuyết nó giống như là một giấc mơ.

Nó đẹp tới mức quá rực rỡ cho một Hikikomori như tôi

Tôi yêu cầu hai người họ rời khỏi hang động trước khi tôi cất nhà Gấu

Khi tôi ra khỏi hang động, tôi thấy hai người bọn họ đang gặp rắc rối khi đi trên tuyết

「Yuna-chan, em định làm gi về cái nhà?」 

Vì chúng tôi đã gần gủi nhau hơn khi trong bữa ăn ngày hôm qua, họ đã sử dụng 「chan」 thay vì là「 san 」.

Điều này làm tôi cảm thấy thoải mái hơn.

「Tôi đã xây nó bằng phép thuật, vì vậy tôi có thể phá nó bằng phép thuật.」

「Yuna-chan, em thực sự là một mạo hiểm giả rất mạnh, đúng không?」

「Tôi chỉ là một mạo hiểm giả rank D bình thường thôi, chị biết đấy.」

Đó là một từ khá nghi ngờ, nếu tôi phải nói như vậy với bản thân mình.

Nếu có bất kỳ mạo hiểm giả nào khác mặc bộ đồ Gấu, đi xuyên qua dãy núi tuyết một mình, và thậm chí đưa ra một căn nhà, tôi thực sự muốn gặp họ.

「Như tôi đã giải thích hôm qua, tôi sẽ triệu hồi những con thú của tôi ra, vì vậy đừng ngạc nhiên, được chứ?」

Trong bữa ăn hôm qua, tôi đã nói với họ rằng tôi có thể triệu hồi Gấu và cho họ thấy hình dạng Gấu con của chúng. Mặc dù hôm nay chúng sẽ khác với hôm qua.

「Chúng thật to」

「Damon-san, Ranya-san, hãy cưỡi gấu Yuru mà hôm qua tôi đã giới thiệu bé ấy với hai người.」

「Đây có thật là một con gấu em đã cho chúng tôi thấy hôm qua không?」

Damon-san tiến lại gấu Yuru một cách lo lắng.

「Nó sẽ thật sự ổn chứ?」

「Nếu anh không làm đau hoặc nói những lời nào xấu với bé ấy, nó sẽ ổn thôi」(MeoRung: Khúc này mình không biết dịch đúng không) 

「Nói xấu....nó hiểu tiếng Người?」

「Bé ấy hiểu đấy. Yuru, ngồi xuống để cho họ lên.」     

Nghe vậy, Yuru cúi người của mình xuống. Nhìn thấy vậy, Damon-san sa mạc lời.

「Gấu Yuru ... Ta trong chờ vào người !」

Damon-san nói vậy và leo người gấu Yuru. Gấu Yuru quay sang nhìn Damon-san và gật đầu.

「Thật tuyệt vời, nó thật sự hiểu tiếng người.」

「Ranya-san cũng leo lên đi. Chúng ta sẽ sớm khởi hành 」

Ranya-san gật đầu và ngồi phía sau chồng mình. Khi hai người đang ở trên, Gấu Yuru đứng lên chậm rãi. Mang hai trưởng thành có lẽ là giới hạn cho gấu Yuru.

「Chị không thể ngã, nhưng hãy giữ chặt vào.」

Tôi leo vào gấu Kyu và chúng tôi bắt đầu tiến vào thành phố.

Chúng tôi đi khá chậm, với tốc độ đi bộ, nhưng khi họ quen với nó, chúng tôi bắt đầu tăng tốc.

Do chúng tôi đang trên núi tuyết nên không thể đi nhanh như đường phẳng, nhưng nó nhanh hơn tốc độ đi bộ của người bình thường.

「Thời tiết trên núi thay đổi khá nhanh, vì vậy chúng ta sẽ đi nhanh hơn một chút, được chứ?」

Chúng tôi tăng tốc độ một chút nữa và đi xuống dãy núi. Những con Daruma tuyết bắt đầu xuất hiện từ giờ, bọn chúng bị giết dễ dàng khi sử dụng phép lửa. Tôi nghĩ rằng hai người họ sẽ ổn khi gấu Yuru ở đó, nhưng sẽ rất phiền nếu bọn họ bị tấn công.

「Thật đơn giản...」

「Kinh ngạc!」

Dường như trước khi gặp tôi, cả hai người luôn trốn hoặc đổi đường khác khi gặp quái vật.

Vâng, một Daruma tuyết không thể bị giết bởi các sát thương bình thường, vì vậy đánh bại chúng là điều không thể cho người bình thường.

Sau khi di chuyển trong một thời gian, chúng tôi đến phía bên kia của ngọn núi.

Chúng tôi đã có thể nhìn thấy biển xanh đang hiện ra từ xa.

Oh, đó là biển tôi đã nhìn thấy trong mơ. 

Nếu tôi đi xuống dãy núi tuyết này, biển đang chờ tôi.

Kraken cũng đang đợi tôi ở đó. Nếu Kraken không có ở đó, nó sẽ rất tuyệt vời.

Mặc dù chúng ta đã nhìn thấy biển từ đây, nhưng nó không có nghĩa là gần.

Chúng ta đã nhìn thấy nó, nhưng còn bao lâu nữa thì tới?

Nó có khoảng cách giống như từ trên Núi Phú Sĩ đi xuống, tôi nghĩ vậy?

Tất nhiên, một hikikomori như tôi chưa bao giờ lên đỉnh núi Phú Sĩ. Ngay cả khi tôi cố gắng, tôi cũng không nghĩ mình có thể chạm tới đỉnh núi bằng sức lực của một Hikikomori.

Những bé gấu đã xuống núi.

Hai người ở trên lưng gấu Yuru khá ồn ào trong thời gian đi xuống núi.

Họ đã nói mấy câu đại loại như "Dừng lại" hoặc "Quá nhanh!" Hoặc "Chúng tôi sẽ chết!".

Chúng tôi đang đi xuống dãy núi, vì vậy chúng tôi chẳng có thể giải quyết được chuyện gì. 

Đây có phải là cảm thấy khi đi tàu lượn siêu tốc Tôi đã thấy trên TV?  Tôi không thật sự biết có phải không, vì tôi chưa đi lần nào.

Vài giờ di chuyển và chúng tôi đã đến chân núi. 

「Hai người ổn chứ?」

「Chúng tôi ổn, bằng cách nào đó」

"Tôi ổn."

Hai người họ dừng lại hét khi đang ở giữa đường và cố hết sức để cố gắng giữ gấu Yuru lại.

「Tuy nhiên, nghĩ đến thời gian chúng tôi leo lên ngọn núi. Nó khiến tôi buồn」

Sau khi xuống núi, còn nửa chặng đường nữa mới đến thành phố, chúng tôi leo xuống những bé gấu và bắt đầu đi bộ.

Lý do là tôi không muốn gây náo động.

Vào lúc mặt trời lặn, cuối cùng chúng tôi đã đến thành phố.

「Chúng tôi đã trở lại chỉ trong một ngày?」

Hai người đang lẩm bẩm một cái gì đó như “Những khó khăn của chúng ta thật vô nghĩa....”

Khi chúng tôi đến gần thành phố, chúng tôi cảm thấy một cơn gió mặn thổi.

Tôi cảm thấy rằng tôi đang đến gần biển hơn. Tôi nói vậy, nhưng ngay cả ở Nhật Bản, tôi chưa bao giờ đi ra biển lần nào.

Khi chúng tôi đến gần thành phố, chúng tôi thấy nhưng người gác cổng đang đứng kế bên cánh cổng.

「Damon, anh đã quay lại!」

「Vâng, tiểu thư này đã cứu chúng tôi khi chúng tôi gần chết.」

Người gác cổng quay lại nhìn tôi.

"Huh? Một cô gấu?"

「Tôi là mạo hiểm giả Yuna」

Tôi đưa ra thẻ guild của tôi.

「cấp D...」

Anh ấy có vẻ ngạc nhiên khi thấy một cô gái như tôi đã là một mạo hiểm giả cấp D. Có lẽ sẽ tốt hơn khi tôi cấp E.

「Damon, anh đã đi đến Crimonia? 」

Damon-san lắc đầu.

「Chúng tôi đi được nửa đoạn đường」

"Tôi hiểu rồi. Tuy nhiên, thật tuyệt vời khi hai người được cứu. Cám ơn em. 」

「Tôi tìm thấy họ trên đường đến đây, vì vậy đừng quan tâm về điều đó」

"Tôi hiểu rồi. Tôi tin là em đã nghe tình hình hiện tại của thành phố, nhưng tôi vẫn hoan nghênh em 」

Anh ấy nói, trước khi để chúng tôi vào thành phố.

「Yuna-chan, giờ em định làm gì?」

「Hôm nay đã trễ, vì vậy để có thể tham quan thành phố ngày mai, tôi sẽ đi ngủ. Tôi sẽ được cứu nếu giới thiệu cho tôi một quán trọ」

「Một quán trọ, huh. Có thể em sẽ không thể có được một bữa ăn, em biết đấy.」

「Được thôi. Tôi cũng có thức ăn của riêng mình 」

「Nhưng, Yuna-chan, em không phải đi đến quán trọ, em có thể đến nhà chúng tôi」

「Hmm ... Tôi xin từ chối. Hai người đã không nhìn thấy gia đình của hai người trong một thời gian dài, phải không? Hai người khỏi phải quan tâm tôi 」

「Nhưng em đã cho chúng tôi rất nhiều thức ăn」

Hôm qua, tôi tặng cho họ cái túi gồm ba con sói, bột mì và rau.

Hai người bọn họ đã đi mua thức ăn ở Crimonia mà không có một túi đồ...

Chắc chắn họ quyết định đem về cùng nhau bởi vì họ không có túi đồ.

Tuy nhiên, họ leo núi trong khi mang theo thực phẩm, tôi chỉ có thể nghĩ rằng họ thật liều lĩnh.

Nó chứng tỏ rằng họ đã bị dồn vào chân tường.

(Eng là That proved the extent to which they had their backs against a wall. nhưng mình không biết dịch sao.)

「Nếu muốn cảm ơn tôi, anh có thể hướng dẫn tôi thăm quan thành phố」

"Cảm ơn em. Nếu em có thứ em muốn xem, chỉ cần nói cho chúng tôi biết. Chúng tôi sẽ giới thiệu cho em vào ngày mai. 」

Sau khi đi bộ quanh thành phố, tôi cảm thấy không sôi động cho lắm

Không có người nào đi bộ.

Ngay cả ở quãng trường, tôi cũng không nhìn thấy ai.

Vâng, tôi thấy khá tốt vì nó giảm đi ánh mắt nhìn tôi.

「Thông thường, có rất nhiều gian hàng ở đây」

Ranya-san nói, trông buồn.

「Vì Kraken, chúng tôi không thể đánh cá nữa.」

「Và Hiệp hội Thương mại đang độc chiếm các điểm dọc theo bờ, đúng không?」

「Vâng. Ngay cả trong những trường hợp này, họ chỉ nghĩ đến việc kiếm tiền.」 

Vâng, đây là hình ảnh của tôi về hội thương mại nó là một cái gì đó giống như vậy, mặc dù

Họ sẽ nói điều gì đó như "Chúng ta có lợi nhuận không?", Trong khi xoa tay.

「Damon!」

Một giọng nói gọi Damon từ phía sau chúng tôi.

Khi chúng tôi quay lại, một người đàn ông có vẻ cùng tuổi với Damon-san đang tiến đến gần chúng tôi.

「Jeremo ...」

「Khi nào cậu trở lại?」

「Ngay bây giờ」

「Tôi hiểu rồi. Tôi thực sự sốc khi tôi nghe nói rằng cậu sẽ leo lên ngọn núi để đi đến Crimonia.」

「Chúng tôi gần như không có thức ăn nào còn sót lại.」

「Tôi vô cùng xin lỗi vì điều đó.」

Người đàn ông xin lỗi khi nghe những lời của Damon-san.

「Đó không phải là lỗi của cậu. Yuna, đây là Jeremo, người đang làm việc tại Hiệp hội Thương mại.」

「Anh ta là người xấu?」

「Anh ấy là người tốt.」

「Người tốt, nó không phải là cách tốt nhất để gọi, đúng không?」

「Mặc dù vậy, cậu ấy tốt hơn đồng đội của mình」

「Có thể, nhưng cậu đã quên giới thiệu cô gái trong bộ đồng phục kì lạ này.」

「Cô ấy là mạo hiểm giả Yuna. Cô ấy là ân nhân của chúng tôi. Cô đã cứu chúng tôi trên núi tuyết khi chúng tôi bất tỉnh.」

「Cậu đã có một khoảng thời gian khó khăn. Cảm ơn vì đã cứu Damon.」

Anh ấy cảm ơn tôi.

「Vậy cậu đã mua thức ăn chưa?」

「Yuna chia sẻ thức ăn của cô ấy」

「Tôi hiểu rồi. Một mạo hiểm giả vừa đến để đánh bọn cướp, vì vậy cậu sẽ có thể đi qua con đường ven biển với anh ấy, bằng cách nào đó.」

「Không thể nào. Cuối cùng, anh ấy sẽ phải chạy trốn. 」

「Anh ấy là mạo hiểm giả cấp C, vì vậy anh ta sẽ không chạy trốn.」

「Nếu anh ấy là hạng C, thì ...」

「Vấn đề duy nhất có thể xảy ra nếu anh ta chấp nhận yêu cầu từ một người muốn rời thành phố」

Những mạo hiểm giả xếp hạng C thật sự mạnh?

Ngay cả khi anh ta không thể giết được Kraken, sẽ rất tuyệt nếu anh ta đánh bại bọn cướp.

Một lát sau, chúng tôi đến ngã tư và chia tay với Jeremo.

「Yuna-chan, đây là quán trọ.」

Thật bất ngờ, có một quán trọ khá lớn.

「Bởi vì có rất nhiều người đến đây từ các thành phố khác bằng thuyền để mua cá. Bây giờ không có ai đến, vì vậy tôi nghĩ là còn phòng. 」

"Cảm ơn. Tôi trong chờ mọi người vào ngày mai. 」

Tôi chia tay hai người và bước vào quán trọ.

Sau khi vào, tôi nhìn thấy một người đàn ông đang ngồi ở quầy.

Khi tôi bước vào bên trong, tôi nhìn vào người đàn ông.

"Cơ bắp?"

"Gấu?"

Hai người chúng tôi hét lên đặc điểm người kia

「Tôi muốn ở lại đây」

「Ồ xin lỗi. Tôi không nghĩ rằng sẽ có khách đến, vì vậy ... Có bao nhiêu người? 」

「Một mình tôi」

「Tiểu thư Gấu, cháu không thể nói dối như vậy. Cháu không thể đến đây một mình. Có một con Kraken ở biển và bọn cướp trên đường ven biển. Thực tế là không có cách nào để đến thành phố này một mình mà an toàn, mọi người trong thành phố ai cũng biết điều đấy.」

「À tôi đi bằng đường núi.」

「Nó còn khó tin hơn. Đi bằng đường núi là điều bất khả thi...」

「Tôi không quan tâm nếu bác không tin tôi, tôi chỉ muốn ở lại đây」

「Có nhiều phòng miễn phí. Nhưng tôi sẽ không thể làm thức ăn. 」

「Tôi không cần đồ ăn. Bác ơi, bác có đồ ăn cho mình không? 」

「Vâng, đây là một quán trọ . Tôi có một số thực phẩm được bảo quản. Nhưng, tôi phải chia nó cho những người mà tôi biết. Không thể nói điều này, nhưng tôi không có đủ lương thực để chia nó cho người lạ. Nếu cháu cho tôi nguyên liệu, tôi có thể làm nó cho cháu. 」

Tôi đã có bánh mì mà tôi đã nhờ Morin nướng và những thứ khác để ăn, nhưng nó sẽ phiền phức nếu bác ấy nhìn tôi với vẻ mặt buồn bả, vì vậy tôi quyết định cho bác ấy các nguyên liệu. Tôi lấy ra sói, rau, và bột từ Hộp Gấu.

「Xin vui lòng làm thức ăn bằng những thứ này」

「Nó quá nhiều?」

Bác ấy nhìn nguyên liệu trước mắt với vẻ mặt ngạc nhiên.

「Tôi không biết tôi sẽ ở đây bao lâu, vì vậy nếu nó không đủ, chỉ cần nói với tôi.」

"OK, tôi hiểu rồi. Tôi sẽ chuẩn bị bữa ăn ngay lập tức. Thành thật mà nói, tôi thực sự muốn làm cho cháu một bữa ăn thịt cá thật ngon. 」

「Tôi là Yuna」

「Vâng, rất vui được gặp cháu, tiểu thư Gấu.」

Tại sao bác ấy không sử dụng tên tôi mặc dù tôi đã nói?

Có vẻ như cách gọi「tôi = tiểu thư Gấu」 sẽ lan rộng ra thế giới nếu nó tiếp tục theo cách này.

Vâng, so với 「tôi = cô gái Gấu」 đã được gọi trong Crimonia

Ghi chú

[Lên trên]
Chào các bạn mình là Trans mới, chương này có khá nhiều từ khó dịch và mình nhờ sự trợ giúp của Google Translate. Nhưng mình không biết dịch đúng không. Nếu có từ nào khó hiểu xin bỏ qua :
Chào các bạn mình là Trans mới, chương này có khá nhiều từ khó dịch và mình nhờ sự trợ giúp của Google Translate. Nhưng mình không biết dịch đúng không. Nếu có từ nào khó hiểu xin bỏ qua :
Bình luận (34)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

34 Bình luận

cái khúc "không thể nói điều này, chúng tôi không có đủ lương thực để..." nên đổi thành ghét phải nói điều này nghe nó xịn hơn nhỉ
Xem thêm
Nói từ ghét trước mặt khách hàng còn tệ hơn đấy
Gấu
Xem thêm
Xem thêm 1 trả lời
Thanks trans :3
Xem thêm
Kuma-ojou-chan.
Xem thêm
TRANS
Gấu
Xem thêm
TRANS
Khi đọc lại tui mới nhận ra là yuna cho cặp vợ chồng kia túi có bột mì, rau và "ba con sói"
Xem thêm
TRANS
Gấu 2
Xem thêm
Xem thêm 2 trả lời
Nữ thần cuồng gấu ?
Xem thêm
Gấu = Gấu là điều đương nhiên
:))
Gấu
Xem thêm