Trong suốt 16 năm cuộc đời mình, với cô, khái niệm trò chuyện dường như chưa từng tồn tại. Cô đã như thế này từ khi cô đủ lớn để nhận thức được những điều xung quanh. Bị giam lại trong một căn phòng biệt lập tại lâu đài, cô được những hầu gái đến phòng để chăm sóc, nhưng cô có nói chuyện với ai thì cũng không quan trọng, vì họ chẳng bao giờ đáp lại. Mỗi ngày trôi đi chỉ đơn giản là một ngày cô sống. Cô không có tên. Cô còn chẳng biết mình là ai...
Chương 1 - Khúc ca vang vọng nơi tòa tháp


5 Bình luận
Nhưng mà ta cũng chưa biết được cái quốc huy đó có phải của Farsas đâu (ít nhất là đến vol 3 của chính truyện)