Maigo ni Natteita Youjo w...
Nekokuro (ネコクロ) Midorikawa Yo (緑川 葉)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel Volume 1: Mối quan hệ đổi thay

Chương 60: Aoyagi-kun là đồ ngốc

29 Bình luận - Độ dài: 1,297 từ - Cập nhật:

*Góc nhìn: Aoyagi

“Akito, ta xuống căng tin nào.”

Vào ngày hôm sau khi tôi quyết định sẽ thổ lộ tình cảm với Charlotte-san, Akira vỗ vai rủ tôi đi ăn vào giờ nghỉ trưa.

Này là lời hai thằng hay nói với nhau hàng ngày thôi, nên tôi đứng dậy luôn, không ý kiến ý cò gì.

Nhắc mới nhớ, tôi vẫn chưa có cơ hội nói chuyện với Charlotte-san về quá khứ của mình vào ngày hôm qua.

À thì lý do chính là bởi tôi không muốn phá hỏng bầu không khí vui vẻ của cả hai khi đó.

Khi tôi liếc sang chỗ Charlotte-san thì đã thấy cô bị bao vây bởi các học sinh khác rồi.

Vẫn như mọi khi.

Rất nhiều người muốn được ăn trưa cùng cô nàng nổi đình nổi đám này, và điều này thường dẫn tới những cuộc “xung đột” để xem ai là người được chọn.

Đặc biệt là lũ con trai lúc nào cũng đấu đá nhau để giành lấy Charlotte-san.

Tuy nhiên vào những lúc như này, hội nữ sinh sẽ tập hợp lại và túm tụm quanh Charlotte-san, không cho hội con trai một cơ hội nào để tiếp cận.

Bản thân Charlotte-san cũng không phải là không muốn điều đó, nhưng đám nam sinh thì không thấy vui vẻ chút nào.

Đến cả Akira cũng phàn nàn về chuyện đó ngày hôm kia.

“Ờ, đi thôi―Hmm?”

Tôi chuẩn bị bước ra khỏi lớp thì nhận ra có cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào mình.

Tôi nhìn theo hướng của ánh mắt thì thấy một cô gái tóc mái che mắt đang nhìn tôi.

Đó là Shinomone-san, người mà hôm qua tôi đã nói chuyện cùng.

Tôi có cảm giác cô ấy vẫn nhìn tôi như thể có ý muốn nhập bọn.

Ừ thì, tôi có nhìn thấy được mắt cổ đâu, chỉ là tôi cảm thấy thế thôi.

“…………”

Tôi suy nghĩ một lát, rồi quyết định đi tới chỗ Shinomone-san.

“N-Này.”

Akira bối rối gọi với tôi ở phía sau, nhưng tôi mặc kệ.

Sẽ hơi phiền hà nếu tôi xử lý vấn đề này ở đây.

Hơn thế thì việc xử lý những vấn đề xung quanh sẽ giúp cuộc nói chuyện tiến triển nhanh hơn.

Tất nhiên là tôi mong việc này sẽ tác động tích cực lên cả Akira nữa.

“Shinomone-san, nếu được thì cậu có muốn ăn trưa cùng bọn tớ không? Tớ không mang bento nên đi cùng bọn tớ xuống căng tin nhé.”

Tôi khẽ mời Shinomone-san, cố gắng để không ai xung quanh nghe thấy được.

Nếu nói to quá thì mọi người sẽ nghe được, và cổ sẽ thấy khó xử.

“Có được không…?”

“Tất nhiên rồi.”

“―! Cảm ơn cậu…!”

Sau khi gật đầu với một nụ cười, Shinomone-san vui vẻ lấy hộp cơm trưa của mình ra.

Tôi quay lại chỗ Akira cùng Shinomone-san với hộp bento trong tay.

Rồi Akira thì thầm vào tai tôi, vẻ bối rối.

“Này, mày chắc chứ?”

“Ý mày là gì? Đừng nói là mày không muốn―”

“Không, không phải! Đừng có bực thế chứ. Ý tao là, liệu có ổn không, Charlotte-san ấy…?”

Sau khi cuống quýt phủ nhận, Akira đánh mắt sang Charlotte-san, thấy thế tôi cũng làm tương tự.

Nhưng trông cô ấy có vẻ không quan tâm gì tới tôi lắm, và vẫn đang vui vẻ trò chuyện cùng các bạn nữ.

Có lẽ Akira đang muốn nói rằng nếu tôi làm vậy thì Charlotte-san sẽ hiểu lầm.

Tôi không rõ mức độ thân thiết giữa mình và Charlotte-san cho lắm, nhưng vẫn hiểu điều mà Akira muốn nói.

Đúng là nếu ai đó thấy tôi mời một cô gái khác thì chắc chắn sẽ dẫn tới hiểu lầm.

Và tôi cũng chẳng muốn Charlotte-san hiểu sai về mình đâu.

Nhưng sao mà làm ngơ được nếu Shinomone-san nhìn tôi với ánh mắt buồn bã như thế.

Bên cạnh đó, tôi nói nhỏ lắm, nên chắc Charlotte-san không nghe thấy đâu.

“Không sao đâu.”

“Mày chắc chưa? Vừa xong cô ấy dòm mày dữ lắm đấy.”

“Ể…?”

Tôi quay sang nhìn Charlotte-san lần nữa.

Nhưng chẳng có dấu hiệu gì cho thấy cô ấy nhìn tôi cả, cổ vẫn đang vui vẻ nói chuyện với bạn cùng lớp.

Cơ mà, ở lại đây chỉ càng khiến cả bọn thêm nổi bật hơn.

“Thôi đi nào. Shinomone-san thấy ổn chứ?”

Khi nghe tôi hỏi, Shinomone-san gật đầu vẻ háo hức.

Nhìn cô ấy như vậy khiến tôi cảm giác đang trò chuyện với một đứa trẻ vậy.

“Haa~…Thôi thì cứ vậy đi…Cơ mà, sao Shinomone cứ nấp sau lưng Akito và giữ khoảng cách với tôi thế?”

Quả thực, Shinomone-san không hiểu sao đang nấp sau lưng tôi, khiến Akira thấy ngạc nhiên và trực tiếp hỏi cô.

Khi tôi quay lại thì thấy cô đang thò đầu ra một tí sau lưng tôi, nhìn lên mặt Akira.

Hẳn là cô ấy đang hơi sợ Akira.

Tuy nhiên, điều này sẽ gây rắc rối.

Mục tiêu của tôi là kiếm thêm nhiều bạn cho Shinomone-san.

Nhưng thú thật thì, tôi không thể khẳng định mình quen biết nhiều các bạn nữ được, nam cũng chẳng nhiều mấy.

Nên người duy nhất tôi có thể giới thiệu cho cô là Akira.

Kết quả ra sao đều phụ thuộc vào hai người này.

Ít nhất thì tôi có thể đảm bảo cả hai đều là người tốt.

“Chắc cậu ấy sợ giọng của Akira đấy.”

“Không, nói cậu biết nhé, ngay cả giọng của Akito thi thoảng cũng trở nên không hay lắm đâu, cậu biết chứ?”

Akira lườm tôi như thể “Tao chẳng muốn nghe câu đó từ mồm mày đâu”

Tôi thừa biết, nhưng tôi sẽ đảm bảo mình sẽ nhẹ nhàng khi nói chuyện với Shinomone-san.

Nếu không thì cô ấy sẽ sợ tôi như ngay lúc này đây.

“Dù sao thì, đừng làm gì khiến cô ấy hoảng sợ.”

“Bộ mày là vệ sĩ của cổ à…?”

“Tao đang cố gắng không trở thành như thế đây…”

Tôi cười gượng trong khi Akira chết lặng nhìn tôi.

Tôi có ý định làm vệ sĩ hay gì đâu, nhưng quả thực lý do mà tôi bận tâm tới cô ấy nhiều như vậy là bởi tôi xem cô ấy như là một đứa trẻ cần được bảo vệ. 

“Aoyagi-kun…tốt bụng lắm…”

Trong khi tôi và Akira đang nói chuyện, Shinomone-san nấp sau lưng tôi, đột nhiên cất lời khen.

“Giọng cô ấy dễ thương quá…”

Chắc hẳn đây là lần đầu Akira nghe được giọng của Shinomone-san, nhưng biểu cảm của nó trước chất giọng gái anime dễ thương của cô ấy y hệt như tôi vậy.

Rõ ràng bất cứ ai nghe cũng đều thấy giọng cô ấy rất dễ thương.

Tuy nhiên, tôi không nói gì trước mặt nó, đúng như dự đoán.

Nhờ thế mà Shinomone-san có vẻ thấy xấu hổ và càng nắm chặt áo tôi hơn nữa.

Đừng kéo áo tớ để che giấu sự ngại ngùng chứ.

Akira là người nói mà.

“Tao bắt đầu tự hỏi…Sao thế giới này lại vô lý đến thế…”

Trong khi tôi đang nhìn Shinomone-san thì Akira bắt đầu than vãn.

“Rồi rồi, đi lẹ nào, giờ ăn trưa sắp hết rồi.”

“Ồ, phải ha.”

Biết mình chẳng thấy buồn vì lý do cụ thể nào cả, nên tôi đẩy lưng Akira và cùng Shinomone-san đi đến căng tin.

“―Mou~…”

“Này Charlotte-san. Có chuyện gì mà cậu cứ phồng má lên thế?”

“Không có gì đâu…………Aoyagi-kun là đồ ngốc…”

Khi đó, tôi chẳng hề biết cuộc nói chuyện như thế này đang diễn ra trong lớp.

Bình luận (29)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

29 Bình luận

Aoyagi-kun no baka~~~
Tối về biết tay với chị nhà
Xem thêm
Aoyagi-kun no baka
Amane-kun no baka
Xem thêm
bạn cũng đọc Thiên sứ nhàn bên hả ?
Xem thêm
@Dangfj2mlx: có nhá, simp Mahiru :))))
Xem thêm
Tối về cắt tiết
Xem thêm
Tối về hành cho sợ
Xem thêm
Mới nghĩ muốn thổ lộ mà làm thế này thì ko ổn rồi chalote ghen òi thử xem main sẽ làm gì để dỗ vợ đây
Xem thêm
Thôi về dỗ vợ đi em này để tôi
Xem thêm
Vợ đã ghen, main chuẩn bị đê
Xem thêm
TRANS
Main sắp vào tròng😅
Xem thêm
Đòi thổ lộ mà làm thế thì chết dồi 🤣

Thanks trans và edit.
Xem thêm