Oneechan to Isshoni Iseka...
Amai Kooto (雨井 呼音) Mirea (みれあ)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01

Mở đầu

11 Bình luận - Độ dài: 949 từ - Cập nhật:

Nghĩ lại thì, dường như Oikawa Hazakura đã luôn sống với mục đích trở thành cô dâu cho ai đó từ khi còn nhỏ.

Lúc Hazakura nở nụ cười khả ái giữa vòng vây người lớn, bọn họ sẽ suýt xoa cười mà nói với cha cô rằng “Con bé đáng yêu thế này mà phải gả đi thì tội nghiệp quá”. Nụ cười phảng phất, phong thái đoan trang, cử chỉ thướt tha đến hoa nhường nguyệt thẹn. Những nét kiều diễm ấy khiến xung quanh phải tấm tắc ca tụng “Làm cho bản thân như muốn chở che”, “Đến tuổi cập kê sẽ thu hút mọi ánh nhìn”.

Hazakura chính là một thiếu nữ đơn giản như vậy. Mỗi hành động của chị ấy đều như thể dành cho một ai đó. Cho dù là nấu nướng, ăn vận, học hỏi hay bất cứ điều gì, người thiếu nữ thuần khiết và đáng yêu ấy đều gợi lên cảm tưởng rằng đó là những bước chuẩn bị đầy tận tụy dành cho cuộc gặp định mệnh của mình trong tương lai.

Ở mục “giấc mơ trong tương lai” trong kỷ yếu, Oikawa Hazakura chỉ viết đúng một dòng ngắn ngủi.

“Muốn trở thành một nàng dâu dễ thương.”

Vốn dĩ, chị ấy là một người nhút nhát trong việc bộc lộ nội tâm của mình. Cho nên chuyện chỉ viết một dòng như vậy không có gì đáng ngạc nhiên.

Vấn đề là chỉ có tôi biết được đối tượng định mệnh của chị ấy là ai.

“Nowaki-kun.”

Một giọng nói bình thản đưa tôi trở về với thực tại.

Đôi mắt to tròn như ngọc lục bảo đang chiếu thẳng vào tôi. Với mái tóc lấp lánh ánh bạc như toả sáng giữa đêm tối, người thiếu nữ vươn ngón trỏ chỉ lên bầu trời.

“[Cổng] đã mở rồi.”

Tôi đưa tầm mắt về hướng mà cô ấy chỉ.

Tại bầu trời xa xăm trên đỉnh toà nhà, một toà lâu đài khổng lồ bị lộn ngược đang bay lơ lửng.

Nhìn từ bên ngoài, đó là một khối kiến trúc hùng vĩ nhuộm sắc trắng được xây bằng gạch nung, với cánh cổng mang vẻ trầm uy của một đô thành. Toà lâu đài đầy uy nghi đó hiện đang hạ xuống ngay phía trên trường học của tôi, cứ như thể đang phản chiếu qua một tấm gương vậy.

Thiếu nữ tóc bạc đến từ dị giới nói rằng học viện đó đã được công nhận là một thành phố độc lập. Học viện tập trung các pháp sư và những người mang dị năng này thậm chí còn sở hữu tầm ảnh hưởng lấn át cả những thành phố khác. Quyền tự trị của nơi này được chấp thuận như một ngoại lệ đặc biệt, khuôn viên trường học trở thành thành phố, còn các học viên được đăng ký như những cư dân thành thị.

“Thành phố chỉ định - Đệ Bát Thánh Viên____[Học viện ma thuật Strade]”

Lời nói thốt ra từ đôi môi nhạt màu.

Một dòng sông ánh sáng màu trắng đang tràn ra từ cánh cổng của học viện đang lộn ngược, đó chính là dấu hiệu “Cổng” đã được mở. Con đường hào quang ấy trải thẳng đến tận nóc trường học, hệt như tấm thảm của một lễ đường. Luồng sáng dần dần lan rộng như một bức màn che, chẳng mấy chốc sẽ phủ lên toàn bộ toà nhà.

Đứng ngay trên nóc nhà đang được ôm trọn trong vầng hào quang đó là một người thiếu nữ.

Dù không thể nhìn thấy biểu cảm của cô gái đang đứng nghiêm trang vì bị ngược sáng, nhưng có lẽ trên môi người thiếu nữ ấy đang phảng phất nụ cười. Bóng người đó giang rộng hai tay như tắm mình trong dòng thác bạc, thản nhiên nhìn xuống dưới.

“Từ Thánh Rương thuộc [Người sở hữu] của ta__”

Cô gái tóc bạc búng tay một cái.

“____<Xuất hiện đi>

Ngay lập tức, một chùm ánh sáng lóe lên từ bàn tay của tôi. Một thanh kiếm màu trắng bạc hiện ra từ hư không, nhưng lại vô cùng thân thuộc, cứ như là một phần của cánh tay vậy.

Thiếu nữ tóc bạc nhìn tôi nắm chặt thanh kiếm, đặt câu hỏi chất chứa mong đợi.

“Liệu cậu sẽ ngăn kẻ thống trị thế giới của chúng tôi lại chứ, Nowaki-kun?”

Oikawa Hazakura, sau khi mất tích trong một vụ tai nạn, hiện đã trở thành kẻ thống trị dị giới.

Giọng nói của thiếu nữ tóc bạc tiếp tục vang lên. Hazakura đã chống lại những ràng buộc bằng bạo nghịch và tư tình, kiến tạo nên một thế giới xa hoa đầy thác loạn. Và cô gái này đến đây là để mời tôi tham dự buổi tiệc đó.

“Liệu cậu sẽ chặn cô ta lại chứ?”

Cho dù đến thế giới này vì mục đích ấy, thân hình cô gái ấy vẫn run lên khi chứng kiến cảnh tượng đó. Đằng sau thiếu nữ trên nóc nhà là rất nhiều hình hài vặn vẹo, lơ lửng như đang khuấy động chiếc nghiên mực. Những cái bóng đen bám sát theo sau chị ấy.

Đó chính là các ma nhân đã phục tùng Oikawa Hazakura.

Để đón tôi về dị giới, Hazakura đã gửi thuộc hạ của mình đến dị giới.

Tôi phải ngăn chị ấy lại.

Nếu tôi không làm thế, Hazakura sẽ trở thành kẻ xâm lược giày xéo thế giới này.

“Ừ, tất nhiên rồi.”

Sau một thoáng, tôi trả lời.

“Tôi sẽ đem Hazakura trở về.”

Bình luận (11)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

11 Bình luận

AUTHOR
Phải nói là chẳng mấy khi tôi đọc được văn phong kiểu này
Tks trans
Xem thêm
văn phong đỉnh vcl
tks trans
Xem thêm
Đoạn đầu đoạn mượt quá, thanks trans
Xem thêm
dịch đoạn tả tòa lâu đài rất hay, thanks trans
Xem thêm
thật "thuần khiết:
Xem thêm
"người thiếu nữ thuần khiết và đáng yêu " ~~hehe boy
Xem thêm