• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01: Ánh Sáng và Bóng Tối của Mana

Chương 2: Hành Trình Khám Phá Thứ Hạng và Mana

0 Bình luận - Độ dài: 4,368 từ - Cập nhật:

Hikari bước ra khỏi căn nhà tranh với một tâm trạng háo hức và băn khoăn. Sau những ngày dài trăn trở về khả năng ẩn giấu Mana của mình, giờ đây cô quyết định bước vào một hành trình mới: tìm hiểu về các thứ hạng của Thức Tỉnh Giả, từ hạng F đến hạng A, cũng như hiểu rõ hơn về lượng Mana của một người bình thường. Dù cô không thể đo lường chính xác con số Mana của bản thân do khả năng kiềm nén bẩm sinh, nhưng cô vẫn quyết tâm nắm bắt những nguyên tắc căn bản, những con số tham chiếu để định hướng cho tương lai.

Trong thế giới tưởng tượng mang đậm yếu tố thời trung cổ, nơi mỗi linh hồn đều gắn liền với một nguồn năng lượng gọi là Mana, việc phân loại sức mạnh không chỉ đơn thuần là đo đếm mà còn là biểu hiện của khả năng phá hủy và tác động lên môi trường xung quanh. Hikari biết rằng, ở cấp độ của người bình thường, lượng Mana chỉ dao động từ 0 đến 300, nhưng khi đạt trạng thái Thức Tỉnh Giả, con số đó sẽ bùng nổ theo các hạng từ F đến A. Đặc biệt, trong khi các lớp chiến đấu như Warrior, Assassin, Tanker, Mage hay Archer đều có khả năng gây ra mức độ tàn phá đáng kinh ngạc, thì Healer – phân lớp mà cô theo đuổi – lại yếu hơn rất nhiều về mặt tàn phá. Điều này càng làm tăng thêm sự tò mò và thách thức đối với cô.

Trước khi bắt đầu chuyến hành trình của mình, Hikari quyết định ngồi lại trong căn phòng nhỏ của mình để ghi chép lại những thông tin cơ bản mà cô đã thu thập được từ sách cổ và lời dạy của các bậc tiền nhân. Trên tấm bàn gỗ cũ kỹ, cô cẩn thận viết ra bảng phân loại về Mana và khả năng phá hủy của các cấp bậc từ người thường đến Thức Tỉnh Giả hạng S, nhưng lần này cô chỉ tập trung vào các hạng từ F đến A – những mức độ mà các chiến binh thường sở hữu.

Bảng phân loại mà cô ghi chép như sau:

─────────────────────────────────────────────  

**Bảng phân loại Mana và Khả năng Phá hủy**  

Người Thường  

- Mana: 0 – 60: Yếu hơn người bình thường, chỉ ngang với sức mạnh của động vật nhỏ.  

- Mana: 61 – 100: Người bình thường, đủ để tự vệ nhưng không nổi bật.  

- Mana: 101 – 300: Đỉnh cao người thường, giới hạn của con người chưa thức tỉnh.  

Thức Tỉnh Giả  

- Hạng F  

  - Mana: 301 – 15,000  

  - Khả năng phá hủy: Có thể phá hủy **một con đường**.  

- Hạng E  

  - Mana: 15,001 – 20,920,000  

  - Khả năng phá hủy: Có thể phá hủy **một bức tường**.  

- Hạng D  

  - Mana: 20,920,001 – 46,024,000,000  

  - Khả năng phá hủy: Có thể phá hủy **một tòa nhà**.  

- Hạng C  

  - Mana: 46,024,000,001 – 4,184,000,000,000  

  - Khả năng phá hủy: Có thể phá hủy **một khu phố**.  

- Hạng B  

  - Mana: 4,184,000,000,001 – 41,840,000,000,000,000  

  - Khả năng phá hủy: Có thể phá hủy **một thị trấn**.  

- Hạng A  

  - Mana: 41,840,000,000,000,001 – 418,400,000,000,000,000  

  - Khả năng phá hủy: Có thể phá hủy **một thành phố**.  

─────────────────────────────────────────────

Hikari thầm tự nhủ:  

"Nếu ta có thể hiểu rõ những con số này, dù ta không bao giờ được đo lường như những người khác, ta cũng sẽ biết được mình nên phấn đấu theo hướng nào. Dù là Healer và sức mạnh của ta không bùng nổ như các chiến binh khác, nhưng trong mỗi tia sáng của Mana ẩn giấu, vẫn chứa đựng một sức mạnh chữa lành vô biên."

Cô nhớ lại những lời dạy của một trong những bậc tiền nhân mà cô từng gặp trong một chuyến đi xa xưa:  

"Chỉ có khi người ta hiểu được nguồn gốc của sức mạnh, họ mới có thể kiểm soát nó. Mana không chỉ là con số, nó là linh hồn của tự nhiên, là mối liên kết giữa con người và vũ trụ."  

Những lời dạy ấy vang vọng mãi trong tâm trí Hikari, khiến cô càng thêm khao khát được tìm hiểu sâu hơn về hệ thống thứ hạng này.

Trong lúc mải mê ghi chép, cửa phòng vang lên tiếng gõ nhẹ. Bước vào là một người bạn đồng hành, tên là Adrian – một kẻ lang thang cũng theo đuổi con đường của ma pháp. Với mái tóc nâu xoăn và đôi mắt sáng, Adrian luôn mang đến cho Hikari những lời khuyên hữu ích từ kinh nghiệm của chính mình.

Adrian nhẹ nhàng nói:  

"Em Hikari, em đã tìm hiểu được bảng phân loại này chưa? Em có nhớ rằng mỗi hạng không chỉ thể hiện sức mạnh tàn phá mà còn phản ánh khả năng kiểm soát và định hình năng lượng không?"  

Hikari mỉm cười đáp:  

"Em đã ghi chép, Adrian. Nhưng em vẫn băn khoăn, em không biết bản thân mình thuộc hạng nào. Khả năng kiềm nén Mana của em khiến mọi con số trở nên mơ hồ, như thể em đang sống trong một vầng sương mỏng, không ai có thể đoán ra được sức mạnh thật sự của em."  

Adrian gật đầu, ánh mắt nghiêm nghị:  

"Đó chính là điểm đặc biệt của em. Hầu hết Thức Tỉnh Giả đều có con số rõ ràng, nhưng em lại sở hữu điều hiếm hoi – một sức mạnh không thể bị đo đếm dễ dàng. Nhưng em đừng quá lo lắng, vì dù là Healer, dù em yếu hơn về khả năng phá hủy, em có một vai trò vô cùng quan trọng trong chiến đấu. Sức mạnh của em nằm ở khả năng chữa lành và duy trì sự sống, điều mà không phải ai cũng có được."

Hikari lắng nghe, mắt cô dần dần rạng ngời:  

"Em hiểu rồi. Dù không có được con số rõ ràng như các chiến binh, em vẫn có thể tự tin vào giá trị của mình. Em sẽ không đo lường bản thân chỉ bằng Mana hay mức độ phá hủy. Nhưng em cũng muốn biết thêm về cách những con số này được xây dựng, về cơ chế hoạt động của chúng."

Adrian gật đầu:  

"Để em kể cho em nghe thêm. Hệ thống thứ hạng từ F đến A được xây dựng dựa trên khái niệm về năng lượng tích tụ và khả năng tác động lên vật chất. Ở hạng F, Mana chỉ mới bắt đầu bùng nổ. Những người đạt hạng F có thể sử dụng sức mạnh của mình để phá hủy những vật thể đơn giản như một con đường. Khi lên đến hạng E, lượng Mana tăng vọt, cho phép phá hủy những vật thể lớn hơn, như bức tường. Hạng D tiếp theo thì năng lượng đã đủ để phá hủy một tòa nhà, còn hạng C thì có thể xé nát một khu phố. Hạng B và A thể hiện khả năng tàn phá quy mô khổng lồ, từ một thị trấn đến một thành phố."  

Adrian dừng lại, ánh mắt anh ta hướng về bảng phân loại trên tấm giấy mòn dần theo thời gian.  

"Nhưng em nhớ rằng, ở giữa những hạng tàn phá đó, vẫn luôn có sự cân bằng. Sức mạnh tàn phá của Healer, chẳng hạn, không nằm ở khả năng phá hủy, mà nằm ở khả năng duy trì sự sống và chữa lành. Dù em không thể bộc phát Mana như những người khác, em vẫn có một sức mạnh vô hình, mạnh mẽ đến mức chỉ có thời gian mới có thể khẳng định được giá trị của nó."  

Hikari lặng lẽ nhìn ra cửa sổ, nơi ánh trăng nhẹ nhàng chiếu sáng bầu trời đêm.  

"Em đã từng nghe rằng, trong những trận chiến lớn, sức mạnh của một Healer không thể đo lường bằng những con số mà chỉ có cảm nhận của trái tim, của linh hồn mới mới biết được. Em tự hỏi liệu một ngày nào đó, liệu em có thể vượt qua sự mơ hồ này và thực sự nhận ra bản thân mình không."  

Adrian mỉm cười, giọng nói trầm ấm:  

"Em hãy nhớ rằng, không phải lúc nào con số cũng là tất cả. Hãy để những trải nghiệm của em, những cảm nhận sâu sắc từ bên trong, dẫn lối em đến với sự thật về sức mạnh của chính mình. Có lẽ, thay vì bám chặt vào con số, em nên học cách lắng nghe tiếng gọi của chính trái tim em."  

Hikari gật đầu, đôi mắt vàng của cô trở nên long lanh hơn:  

"Em hiểu rồi, Adrian. Em sẽ học cách để cảm nhận thay vì chỉ đo đếm. Mỗi khi em nhìn vào bảng phân loại này, em sẽ nhớ rằng sức mạnh của một Thức Tỉnh Giả không chỉ nằm ở khả năng phá hủy mà còn ở khả năng chữa lành, ở sự đồng điệu với thiên nhiên."  

Sau đó, Hikari tự nhủ:  

"Em sẽ ghi nhớ rằng, dù có đạt được hạng F hay A, giá trị của em không bao giờ được định đoạt chỉ bằng con số. Em là một Healer, và sứ mệnh của em là mang lại hy vọng cho những người đang chịu đựng, cho dù em không bao giờ có thể đo lường hết sức mạnh của mình theo cách mà người khác làm được."

Cô dần lặng thinh trong suy tư, đôi mắt nhìn chằm chằm vào tờ giấy với bảng phân loại. Những con số khổng lồ, những mức độ tàn phá được mô tả tỉ mỉ dường như mở ra trước mắt cô một thế giới khác – thế giới của sức mạnh vô hạn, của sự biến hóa không ngừng nghỉ. Tuy nhiên, Hikari cũng nhận ra một điều: mỗi con số, mỗi mức độ, đều chỉ là một phần của bức tranh toàn cảnh. Chúng không thể hiện trọn vẹn những giá trị tinh thần, không thể hiện hết được bản chất của sự sống và của ma pháp.  

Giữa đêm khuya tĩnh mịch, khi ánh sáng từ ngọn đèn dầu lung linh trên bàn làm việc tạo nên những bóng đen nhấp nháy, Hikari lặng lẽ nói với chính mình:  

"Em sẽ không bao giờ để những con số làm cho em tự nghi ngờ bản thân. Em có thể không biết mình thuộc hạng nào, nhưng em biết giá trị của sức mạnh nằm ở đâu. Và em tin rằng, khi em tiếp tục tìm hiểu và rèn luyện, em sẽ tìm ra con đường của chính mình."

Tiếng gõ cửa lại vang lên, mang theo hơi thở của gió lạnh đêm. Một giọng nói trầm ấm vang lên từ phía bên ngoài:  

"Xin lỗi, em Hikari, tôi có thể vào được chứ?"  

Đó là giọng của Marcus, một người bạn khác trong nhóm nghiên cứu ma pháp. Hikari mở cửa, nụ cười nhẹ nhàng hiện lên trên môi.  

"Marcus, mời anh vào. Em đang cố gắng hiểu rõ hơn về các hạng của Mana."  

Marcus bước vào, ánh mắt anh quan sát tấm giấy và bảng phân loại.  

"Em biết không, Hikari, dù là Healer, em vẫn có thể học hỏi từ những con số này. Hãy coi đó như là kim chỉ nam cho những bước tiến trong hành trình của em. Chẳng hạn, nếu em biết được mức năng lượng cần thiết để phá hủy một tòa nhà, em cũng sẽ biết được cách tập trung năng lượng để chữa lành một vết thương sâu."  

Hikari cười, lòng tràn đầy biết ơn:  

"Cảm ơn anh, Marcus. Em luôn cảm thấy bối rối vì những con số này. Nhưng giờ em hiểu rằng, chúng không định nghĩa con người em, mà chỉ là công cụ để ta hiểu rõ hơn về khả năng của mình."  

Marcus gật đầu:  

"Đúng vậy. Và hãy nhớ, mỗi Thức Tỉnh Giả có một câu chuyện riêng. Sự khác biệt giữa các hạng không chỉ là về tàn phá mà còn là về khả năng kiểm soát và chuyển hóa năng lượng. Đối với một Healer, sức mạnh của em nằm ở sự tinh tế và khả năng cân bằng, không phải là việc phá hủy mọi thứ theo cách mà một Warrior hay Mage có thể làm được."  

Họ cùng nhau ngồi xuống, bên tách trà nóng, và bắt đầu bàn luận về từng chi tiết trong bảng phân loại. Marcus giải thích từng mức Mana, từng mức độ phá hủy một cách chi tiết, từ những con số khiêm tốn của người bình thường cho đến sức mạnh vượt trội của những Thức Tỉnh Giả ở hạng A.  

"Ví dụ," Marcus nói, "ở hạng F, với Mana chỉ từ 301 đến 15,000, một Thức Tỉnh Giả có thể phá hủy một con đường. Đó là mức năng lượng đủ để tạo ra một cú va chạm đơn giản, nhưng không đủ để gây ra thiệt hại lớn đối với cấu trúc của thành phố. Trong khi đó, ở hạng A, với lượng Mana khổng lồ, từ 41,840,000,000,000,001 đến 418,400,000,000,000,000, chỉ một lần phóng thích năng lượng cũng đủ để phá hủy toàn bộ một thành phố."  

Họ trao đổi thêm về hạng E, D, C và B, với Marcus nói:  

"Em thấy không, các con số không chỉ mang tính chất định lượng mà còn là minh chứng cho sự tiến hóa của sức mạnh con người. Hạng D, với mức năng lượng có thể phá hủy một tòa nhà, cho thấy sức mạnh đã vượt ra ngoài giới hạn của con người bình thường. Và hạng C, B, A càng thể hiện sự bùng nổ của năng lượng, sức mạnh được tích lũy qua thời gian và kinh nghiệm."  

Hikari lắng nghe chăm chú, đôi mắt cô ánh lên sự tò mò và khát khao. Cô hỏi:  

"Nhưng Marcus, em tự hỏi, liệu có khi nào những con số này chỉ là những con số hư ảo, trong khi sức mạnh thực sự của một Thức Tỉnh Giả lại nằm ở khả năng cảm nhận và điều khiển năng lượng theo cách mà không thể đo lường được không?"  

Marcus mỉm cười đáp:  

"Chính xác, Hikari. Điều đó càng làm cho ma pháp trở nên huyền bí hơn. Con số chỉ là một phần của câu chuyện. Sự thật là, mỗi người chúng ta đều có một mảnh ghép riêng của vũ trụ. Đối với em, với khả năng kiềm nén Mana của mình, em có thể không bao giờ biết chính xác số liệu của năng lượng bên trong. Nhưng điều đó không làm giảm giá trị của em. Hãy coi đó như là một bí ẩn, một phép màu mà chỉ có riêng em mới có."  

Hikari cảm thấy lòng mình ấm áp trong từng lời nói của Marcus. Cô hiểu rằng, dù có thể những con số của Mana là những con số khổng lồ, chúng vẫn chỉ là một phần của toàn bộ bức tranh. Sự thật nằm ở cách mà em cảm nhận, cách mà em sử dụng sức mạnh để chữa lành và bảo vệ những người xung quanh.

Khi đêm dần trôi qua, ánh đèn dầu trong căn phòng nhỏ càng thêm lung linh, Hikari và Marcus tiếp tục trao đổi về từng chi tiết của bảng phân loại. Marcus giải thích thêm rằng, trong các trận chiến thực tế, không phải lúc nào các chỉ số cũng được xác định rõ ràng như trong sách vở. Có những lúc, sự quyết đoán, khả năng dự đoán và cảm nhận của người sử dụng mới là yếu tố quyết định.

Hikari nhẹ nhàng nói:  

"Marcus, em có đôi khi cảm thấy rằng, ngay cả khi em không thể đo được Mana của mình, em vẫn cảm nhận được sự chuyển động của nó, như thể nó đang nói với em bằng một ngôn ngữ riêng?"  

Marcus gật đầu:  

"Đúng vậy, Hikari. Đó chính là điều khiến cho ma pháp trở nên sống động. Không phải mọi thứ đều có thể được quy định bởi những con số khô khan. Đôi khi, chỉ cần cảm nhận được sự hài hòa giữa bản thân và thiên nhiên, em đã biết rằng em đang ở đúng con đường của mình."  

Họ cùng nhau chia sẻ những kỷ niệm, những trải nghiệm khi lần đầu tiên sử dụng ma pháp để chữa lành và bảo vệ người khác. Hikari nhớ lại lần đầu tiên cô cố gắng dùng sức mạnh của mình để chữa lành một vết thương, cảm giác ấm áp lan tỏa khắp cơ thể và niềm tin bỗng dâng trào. Cô nói:  

"Em nhớ có lần, khi một người dân trong làng bị thương nặng, em đã cố gắng dùng Mana của mình để tạo ra một lớp năng lượng bảo vệ. Dù em không biết chính xác con số của năng lượng đó, nhưng em cảm nhận được rằng, trong khoảnh khắc đó, em đã mang đến cho họ hy vọng và sự sống."  

Marcus mỉm cười:  

"Đó chính là sức mạnh thực sự, Hikari. Sức mạnh không chỉ nằm ở khả năng phá hủy mà còn ở khả năng cứu chữa. Em có thể không thuộc hạng nào theo cách mà chúng ta có thể đo đếm, nhưng trong tim mỗi người, em luôn là người mang lại ánh sáng."  

Đêm hôm đó, khi gió lạnh ngoài cửa sổ thổi qua, Hikari tự nhủ rằng dù con số Mana của cô có thể mãi là một bí ẩn, em vẫn sẽ không ngừng học hỏi và rèn luyện. Cô sẽ tiếp tục ghi chép, tiếp tục hỏi và tìm hiểu, để một ngày nào đó có thể vươn tới sự hoàn thiện của chính mình. Cô biết rằng, mỗi trải nghiệm, mỗi cuộc đối thoại đều là một mảnh ghép trong bức tranh lớn của cuộc đời – một bức tranh mà sức mạnh thật sự không bao giờ chỉ được đo bằng con số, mà được định hình bởi trái tim, bởi niềm tin và bởi sự kiên trì không ngừng.

Trước khi chia tay, Marcus nói thêm:  

"Nhớ rằng, Hikari, dù em có thể không bao giờ biết được chính xác con số của Mana bên trong, nhưng em có thể cảm nhận được sự thay đổi của nó qua từng hành động của mình. Em hãy tin vào trái tim, vào cảm xúc và vào những giây phút em đã chạm vào linh hồn của người khác. Đó mới là giá trị thật sự của một Healer."  

Hikari đáp lại với một giọng nói ấm áp:  

"Em cảm ơn anh, Marcus. Lời nói của anh đã giúp em nhận ra rằng, đôi khi, sự mơ hồ lại là điều kỳ diệu nhất. Em sẽ cố gắng học hỏi từ mỗi trải nghiệm, từ mỗi cảm xúc, để hiểu rằng, dù em thuộc hạng nào theo số liệu, em vẫn là chính mình – một Healer với sức mạnh chữa lành, với niềm tin và với khát khao biến những điều không thể thành có thể."

Sau khi Marcus rời đi, Hikari ngồi lại bên tấm bàn gỗ cũ kỹ, ánh đèn dầu lung linh phản chiếu lên từng chữ viết mực đen trên tờ giấy. Cô mơ màng nhìn vào bảng phân loại, nơi những con số khổng lồ được sắp xếp một cách khoa học, nhưng cũng chứa đựng bao nhiêu điều huyền bí của vũ trụ.  

"Có lẽ, em sẽ không bao giờ biết được chính xác mình thuộc hạng nào," Hikari tự nói với chính mình, "nhưng điều đó không làm giảm đi giá trị của em. Em vẫn có thể trở thành một Healer vĩ đại, mang lại hy vọng và ánh sáng cho những ai cần."  

Trong tâm trí cô, hình ảnh của một người Thức Tỉnh Giả mạnh mẽ hiện lên, không phải bởi sức mạnh phá hủy khủng khiếp, mà bởi khả năng giữ vững sự sống, bởi niềm tin và tình yêu thương. Cô tự nhủ:  

"Em sẽ học cách lắng nghe tiếng nói của Mana, dù nó có nói bằng con số hay bằng cảm xúc. Em sẽ dùng sức mạnh ấy để chữa lành, để bảo vệ, và để chứng minh rằng, sức mạnh không chỉ đo bằng khả năng phá hủy, mà còn bằng khả năng tạo dựng và nuôi dưỡng sự sống."

Sáng hôm sau, khi những tia nắng đầu tiên len lỏi qua khe cửa sổ, Hikari thức dậy với một niềm tin mới. Cô bước ra khỏi căn phòng với quyết tâm mạnh mẽ, biết rằng mỗi bước chân trên con đường nghiên cứu ma pháp đều là một bước tiến gần hơn tới sự thật của chính mình. Cô đã hiểu rằng, trong thế giới này, không phải mọi thứ đều cần được đo đếm một cách chính xác. Đôi khi, sự kỳ diệu nằm ở sự mơ hồ, ở những điều không thể nói thành lời bằng con số.

Với bảng phân loại trong tay và tâm hồn tràn đầy hy vọng, Hikari bước ra khỏi nhà, sẵn sàng cho một ngày mới của những khám phá. Trên đường đi, cô gặp một người lạ mặt – một kẻ lang thang trẻ tuổi với ánh mắt đầy tò mò. Người đó ngẩng đầu lên nhìn cô và nói:  

"Chào cô, tôi thấy cô có vẻ đang suy tư rất nhiều. Có chuyện gì khiến cô bận tâm đến vậy?"  

Hikari mỉm cười nhẹ, đáp lại:  

"Tôi đang tìm hiểu về thứ hạng của Mana, từ hạng F đến hạng A, cũng như tìm hiểu về lượng Mana của người bình thường. Nhưng càng tìm hiểu, tôi càng cảm thấy mọi con số trở nên mơ hồ đối với tôi."  

Người lạ mặt nhún vai, rồi nói:  

"Trong thế giới này, mọi thứ đều không đơn giản như những con số. Quan trọng là cảm nhận và hiểu được giá trị thật sự của năng lượng bên trong. Có lẽ, cô không cần phải lo lắng quá nhiều về việc thuộc hạng nào, mà hãy tập trung vào việc làm sao để phát huy tối đa khả năng của mình."  

Hikari đáp:  

"Đúng vậy. Tôi cũng đang cố gắng hiểu rằng, dù có thể sức mạnh của tôi không được đo đếm rõ ràng, nhưng tôi vẫn có thể mang lại hy vọng và chữa lành cho những người xung quanh."  

Người lạ mặt mỉm cười:  

"Chúc cô thành công trên con đường của mình. Đôi khi, chính những điều không thể đo đếm lại là những điều quý giá nhất."  

Sau lời nói đó, Hikari tiếp tục bước đi, lòng tràn đầy cảm hứng và niềm tin. Cô biết rằng hành trình của mình còn dài và nhiều thử thách, nhưng cô cũng nhận ra rằng, mỗi trải nghiệm đều là một bài học quý báu, mỗi con số, mỗi chỉ số chỉ là một phần nhỏ của bức tranh toàn cảnh về sức mạnh của con người.

Trong suốt hành trình, Hikari gặp gỡ và trò chuyện với nhiều người từ đủ các tầng lớp, từ những người Thức Tỉnh Giả ở hạng F, E, D, C, B cho đến những người ở hạng A. Mỗi người đều có một câu chuyện, một trải nghiệm khác nhau về cách họ kiểm soát và sử dụng Mana. Một người lính trẻ ở hạng D chia sẻ:  

"Tôi nhớ lần đầu tiên sử dụng sức mạnh của mình để phá hủy một tòa nhà. Đó là cảm giác như bùng nổ của cả vũ trụ trong lòng tôi. Nhưng cùng với sức mạnh đó, tôi cũng học được cách kiểm soát nó để không gây ra tàn phá ngoài ý muốn."  

Một người chiến binh ở hạng B thì nói:  

"Đối với tôi, mỗi con số trên bảng phân loại chỉ là một gợi ý. Quan trọng là phải biết làm sao để biến năng lượng ấy thành sức mạnh bảo vệ người thân, chứ không chỉ là công cụ để phá hủy."  

Những câu chuyện ấy càng làm Hikari thêm trăn trở. Cô nhận ra rằng, trong khi các chiến binh dùng Mana để tấn công, thì vai trò của một Healer lại khác biệt hoàn toàn. Sức mạnh của họ không nằm ở khả năng phá hủy quy mô lớn mà nằm ở việc chữa lành và duy trì sự sống. Cô tự nhủ:  

"Cho dù con số của ta có thể không nổi bật như của những chiến binh khác, nhưng chính sự dịu dàng, tinh tế và khả năng mang lại sự sống của ta lại có thể cứu rỗi biết bao nhiêu linh hồn."  

Qua từng cuộc trò chuyện, Hikari càng thêm hiểu rằng, bảng phân loại Mana chỉ là một phần của câu chuyện. Nó giúp người ta định hướng, nhưng không bao giờ có thể đánh giá trọn vẹn giá trị của một người Thức Tỉnh Giả. Cô nhớ lại lời của Marcus:  

"Đừng bao giờ để con số quyết định giá trị của con người. Hãy để trái tim em nói lên điều đó."  

Và cô tự nhủ rằng, dù em có thể không biết mình thuộc hạng nào trong hệ thống này, nhưng trong mỗi hành động, mỗi cử chỉ của mình, em vẫn đang thể hiện sức mạnh thật sự của một Healer.

Hikari tiếp tục hành trình của mình với tâm trạng phấn khích và đầy nghị lực. Cô biết rằng, có thể một ngày nào đó, khi em thực sự buông lỏng khả năng kiềm nén ấy, mọi người sẽ nhận ra sức mạnh của em – không phải qua con số, mà qua những hành động thiết thực, qua khả năng mang lại ánh sáng và 

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận