Hikaru ga Chikyuu ni Itak...
Nomura Mizuki Takeoka Miho
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 1: Aoi (Quỳ)

Lúc nhỏ kết thúc, tớ và cậu ưng thuận tâm nguyện

0 Bình luận - Độ dài: 2,605 từ - Cập nhật:

Tâm nguyện của cậu

Lớp ba Koremitsu không có bạn bè.

Không lâu trước, toàn lớp đi trên núi đi dã ngoại, chỉ có Koremitsu một mình ngồi ở du lãm xe cuối cùng sắp xếp chỗ ngồi, đến chỗ mục đích về sau, các học sinh đều là tốp năm tốp ba, líu ríu mà bên cạnh nói chuyện phiếm bên cạnh leo núi, chỉ có cậu biểu lộ hờ hững mà ngậm miệng, dùng lợi hại được đáng sợ ánh mắt chằm chằm vào phía trước, một người yên lặng mà đi về hướng đỉnh núi.

Tiến lên trên đường, cậu cũng không thấy bên chân đáng yêu hoa nhỏ, hoặc là ngừng trên tàng cây chim con.

Bởi vì năm gần chín tuổi Koremitsu đã biết rõ, chỉ cần cùng cậu chống lại ánh mắt, vô luận là chim con hoặc là bạn học đều sợ tới mức chạy trốn.

Leo đến đỉnh núi về sau, cậu cũng không cùng bạn học vãng lai, mà là bốn phía bồi hồi, tìm có thể ẩn thân địa phương, tìm được về sau tràn lan khai mở ăn cơm dã ngoại khăn, một người ăn khởi cơm hộp.

Nếu như bị giáo viên phát hiện lời mà nói..., có lẽ giáo viên sẽ hướng mọi người nói:

"Các em, lại để cho Akagi-kun gia nhập các em a."

Nếu là thật sự diễn biến thành như vậy, hòa thuận hữu cùng một chỗ vui sướng ăn lấy cơm hộp bạn học sẽ trầm mặc xuống, tận lực không nhìn Koremitsu, thất kinh mà cúi đầu xuống.

—— Akagi-kun thật đáng sợ ờ. Đầu kia tóc đỏ thoạt nhìn tựa như xấu đứa bé.

—— nghe nói cậu ta và lớp năm đánh nhau, đem người ta đánh bị thương a.

—— mình còn nghe nói cậu ta cắn trường học đối diện Tanaka nuôi trong nhà chó Bull Shingen a.

Koremitsu cũng biết tất cả mọi người như vậy tung tin vịt chuyện của cậu.

Nhưng thật ra là lớp năm sinh tới trước đập phá, nói cậu "Chỉ là cấp thấp lại dám kiêu ngạo như vậy", Koremitsu chui qua tường vây lưới sắt cái lỗ chạy trốn, mấy đứa kia muốn cùng chui qua đi lúc lại bị đứng hình, tại mãnh lực giãy dụa phía dưới bị lưới sắt đâm vào cánh tay cùng sau lưng vết máu loang lổ, đau đến oa oa khóc lớn.

Cái con kia gọi là Shingen chó Bull bởi vì mang đối với đệ tử đồ chó sủa mà ra tên, có ngày nó giãy giụa cái vòng đeo cổ chạy ra khỏi nhà, đánh lên Koremitsu.

Koremitsu vì chế phục nó, đem mặt dán tại trên cổ của nó liều mạng nắm chặt, kết quả thậm chí có người hô to "Năm thứ ba Akagi cắn Shingen", bên cạnh tại chỗ vây quanh một đống người, diễn biến thành đại bạo động.

"Cháu... Cháu mới không cần bạn bè."

Koremitsu đi dã ngoại về nhà về sau, bà dì Koharu rất không thức thời hỏi cậu "Có hay không cùng bạn bè cùng một chỗ ăn cơm hộp", cậu vẫn lạnh lùng mà trả lời như vậy.

Cậu nói mọi người xem đến mặt của cậu đã cảm thấy cậu hung hăng càn quấy, lạnh lùng, như một xấu đứa bé.

Mẹ sẽ vứt bỏ cậu rời nhà trốn đi, nhất định cũng là bởi vì cậu lớn lên khiến người chán ghét. Đã như vầy, dứt khoát từ vừa mới bắt đầu cũng đừng đối với cậu người ôm lấy kỳ vọng, không muốn giao bất luận cái gì bạn bè, như vậy tựu cũng không cảm thấy cô đơn lạnh lẽo rồi.

Thế nhưng mà, đã ly hôn bà dì nghiêm túc nói:

"Koremitsu, cho dù bề ngoài của cháu so với bình thường người không đáng yêu một chút, hung bạo một chút, xấu một chút, cũng không thể lấy ra đem làm cháu giao không đến bạn bè lý do. Tướng mạo cùng cháu đồng dạng hung ác ông nội còn không phải kinh doanh bốn mươi năm thư pháp phòng học, cũng có cùng một chỗ hạ cờ vây đồng bọn, mà ngay cả cô cũng có lẫn nhau nhả nước đắng bạn bè a."

Koremitsu sửng sốt một chút.

Hoàn toàn chính xác... Ông nội cùng Koharu khuôn mặt cùng Koremitsu đồng dạng đáng sợ.

Bọn họ cả nhà vây quanh một cái bàn lúc ăn cơm, thoạt nhìn tựa như tại thương nghị cái gì gian kế, ba người khó được cùng một chỗ tại năm mới đi đền thờ thăm viếng lúc, vốn là lách vào được chật như nêm cối đám biển người như thủy triều đều nhường đường cho bọn họ đi.

Ngày trước có tên trộm lẻn vào Akagi nhà, xem xét đến ông nội như một hung thần ác sát giống như mà nắm dao điêu khắc sáng tác tranh khắc bản, tại chỗ hù đến chân nhũn ra, chạy trốn tới phòng bếp lại bị đang tại mổ cá Koharu dùng nhuốm máu dao bếp chỉ vào, chỉ có thể ngoan ngoãn mà thúc thủ chịu trói.

Tôi còn tưởng rằng không cẩn thận xông vào ổ quỷ... Nghe nói ăn trộm tiếp nhận cảnh sát gặng hỏi lúc, một bên phát run vừa nói những lời này.

Các bạn hàng xóm cũng đều rất thương hại mà xì xào bàn tán, nói "Muốn chết hay sao mà hết lần này tới lần khác trộm được cái kia một nhà" .

Lời nói mặc dù như thế, ông nội cùng Koharu vẫn có "Bạn bè" .

Koharu dạy bảo Koremitsu nói, bề ngoài hung ác đáng sợ hoàn toàn chính xác sẽ mang đến mặt trái ảnh hưởng, nhưng là tuyệt đối không thể đem điểm ấy coi như lý do. Không muốn tìm lý do, đừng giận dỗi hoặc cam chịu, như vậy căn bản không giống người đàn ông.

Đồng dạng theo tràn đầy bụi gai con đường đi tới tiền bối nói lời nói này, nặng nề mà rơi vào Koremitsu trẻ thơ trong nội tâm.

Cũng làm cậu một lần nữa dấy lên hi vọng.

"... Cháu về sau cũng sẽ có bạn bè sao?"

Cậu hưng phấn chờ mong hỏi.

"Đúng vậy a, chỉ cần cháu chưa từ bỏ ý định, tiếp tục cùng người đi đến thì có thể. Làm bắt đầu có lẽ rất khó khăn, bất quá cũng là bởi vì khó khăn, mới có thể giao cho không chỉ là lưu tại mặt ngoài 『 bạn bè chân chính 』."

"Bạn bè chân chính?"

"Ý là cả đời bạn bè, thì ra là cái gọi là 『 tri kỷ 』."

Tri kỷ.

Cái từ này có chứa rung động lòng người sức mạnh.

Koremitsu dùng từ điển tra xét "Tri kỷ" cái từ này, sau đó đi ông nội tại phụ cận mở đích thư pháp phòng học, các loại học sinh Koremitsu về sau một mình ngồi ở trước bàn.

Mài tốt mực, tại giấy gió thượng đã viết sâu sắc "Tri kỷ" .

Cậu đã viết một trương lại một trương, rất lớn, cẩn thận mà viết cùng một cái từ, càng ghi trái tim nhảy được càng kịch liệt.

Bên cạnh bàn dần dần chất đầy rồi" tri kỷ" bút lông chữ.

Cỡ nào hay từ a.

Cỡ nào ngầu từ a.

Koremitsu xuất mồ hôi trán, đôi má hiện hồng, lòng tràn đầy chờ đợi mà nhìn qua cái này chồng chất "Tri kỷ" .

Ngủ trước sẽ đem hôm nay ghi được tốt nhất một trương thư pháp đặt ở dưới gối đầu a.

Nói không chừng có thể đang ở trong mộng nhìn thấy tương lai tri kỷ.

Tâm nguyện của tớ

"Hikaru thật hạ lưu! Mình ghét nhất Hikaru!"

"Ồ! Aoi-san!"

Lớp ba Hikaru không biết làm sao.

"Cậu lại gây Aoi tức giận?"

Asai cùng Aoi sát bên người mà qua, đi vào đứa bé phòng ngủ, lạnh lùng nói.

Asai cùng Aoi đều là lớp bốn, so làm Hikaru hơn một năm học, ba người thường xuyên chơi cùng một chỗ.

Thế nhưng mà gần đây Aoi càng ngày càng thường đối với gọi "Cậu thật là một cái Playboy", "Cậu nhất định cảm thấy cùng mặt khác nữ sinh chơi nhanh hơn vui cười a" . Aoi sưng mặt lên gò má, toàn thân run rẩy rưng rưng trừng người bộ dáng rất đáng yêu, thế nhưng mà cô bé vừa đi, Hikaru lại sẽ cảm thấy cực kì cô đơn lạnh lẽo.

"Aoi-san hỏi tớ đi dã ngoại lúc cùng người nào một tổ, tớ nói Erika-chan, Fumiyo-chan, Yuna-chan, Minami-chan, Shiori-chan, kết quả cậu ấy tựu tức giận."

Asai đối với cô đơn Hikaru hỏi:

"Cậu cái kia một tổ không có mặt khác nam sinh sao?"

"Ừ, nam sinh đều chán ghét tớ, không cho tớ gia nhập. Hôm nay lớp học Fujiwara còn nói với tớ 『 mày đừng đắc ý quên hình rồi, rõ ràng chỉ là con riêng đứa bé 』, Erika-chan gấp bội mà mắng trở về, kết quả toàn lớp nam sinh cùng nữ sinh đều nhao nhao đi lên..."

—— Hikaru là đặc biệt đấy! Không muốn cùng những cái...kia dã man nam sinh nói chuyện nha!

—— Hikaru, cậu đừng để ý tới nam sinh, cùng chúng tớ cùng một chỗ làm bài tập a. Đi dã ngoại gia nhập chúng tớ cái này tổ thì tốt rồi.

Theo nhà trẻ bắt đầu, vẫn luôn là nữ sinh đang giúp trợ cậu, bảo vệ cậu, cậu quên mang sách giáo khoa lúc cũng là nữ sinh mượn cậu cùng một chỗ xem. Mỗi người nữ sinh đều rất đáng yêu, rất săn sóc, cùng các cô bé cùng một chỗ tựa như thân ở hoa ruộng giống như thoải mái. Mỗi người nữ sinh cậu đều rất ưa thích, nhưng cậu vẫn là hi vọng cũng có thể cùng nam sinh cùng nhau chơi đùa.

Thế nhưng mà, đem làm cậu nói "Tớ quên mang sách giáo khoa rồi, ai có thể cho tớ mượn xem" lúc nam sinh đều không để ý cậu, còn trong lời nói có gai nói "Đi theo nữ sinh mượn không thì tốt rồi" .

"Asa-chan, tớ thật sự rất muốn cùng nam sinh tốt một chút, cũng rất muốn bạn bè. Erika-chan các cô bé sẽ nói 『 tớ muốn làm Hikaru phu nhân 』, 『 tớ muốn làm Hikaru bạn gái 』, thế nhưng mà cái này đều cùng bạn bè không giống với... Có người nào đó có thể đem làm bạn bè của tớ đâu này?"

Cái này thông minh lại tỉnh táo chị họ trầm tư một lát, dùng lạnh nhạt giọng điệu trả lời:

"Cậu đối với dục vọng của mình quá trung thực, lại có cá tính lỗ mảng khuyết điểm, cho nên tốt nhất giao cái sẽ nghĩ sâu tính kỹ bạn bè."

Asai thường thường nói chút ít Hikaru không hiểu thâm ảo từ ngữ."Dục vọng" cùng "Trung thực" đều là Asai đã dạy cậu từ, hình như là chỉ "Muốn đồ vật", cùng với "Chuyện muốn làm đều thành thật mà đi làm" .

Thế nhưng mà...

"Nghĩ sâu tính kỹ?"

"Ý là làm việc trước khi đều trước hiểu rõ ràng người thông minh."

"Tựa như Asa-chan như vậy nha."

Hikaru dùng ánh mắt trong suốt nhìn qua Asai.

Asai biểu lộ y nguyên lạnh nhạt, bả vai lại nhẹ nhàng nhoáng một cái.

"Asa-chan tại tớ người quen biết bên trong là thông minh nhất, có thể...nhất làm, còn dạy tớ cùng Aoi-san rất nhiều chuyện."

Cậu vẻ mặt tươi cười nói.

"Đúng rồi! Asa-chan đem làm bạn bè của tớ thì tốt rồi!"

"Không được."

"Ồ? Vì cái gì?"

Hikaru thất vọng mà rủ xuống đuôi lông mày, Asai mang theo kiên định lạnh lùng ánh mắt, chém đinh chặt sắt nói:

"Nam sinh cùng nữ sinh không có biện pháp làm bạn bè, cho dù tạm thời trở thành bạn bè, cũng chỉ có thể duy trì biểu hiện ra quan hệ, cũng không là bạn bè chân chính. Cái loại nầy tình bạn quá yếu ớt rồi, rất nhanh sẽ biến mất, cho nên cậu phải cùng nam sinh giao bạn bè."

"Yếu ớt?"

"Ý là rất dễ dàng hư mất, tựa như mùa đông buổi sáng băng trụ đồng dạng."

"Như vậy a... Rất dễ dàng hư mất... Tớ không thể cùng nữ sinh làm bạn bè sao? Thật đáng tiếc..."

Hikaru cảm thấy thật tiếc nuối, cậu còn tưởng rằng đó là một tốt đi một chút tử.

Asai yên lặng mà dừng ở Hikaru.

"Nếu như Asa-chan là nam sinh thì tốt rồi."

Asai bả vai lần nữa lắc lư.

Hikaru lập tức lắc đầu, ngẩng đầu nhìn cô bé nở nụ cười.

"Không đúng, Asa-chan vẫn là đem làm nữ sinh so sánh tốt. Tớ đã biết! Asa-chan! Tớ sẽ cố gắng giao một cái 『 nghĩ sâu tính kỹ 』 nam sinh bạn bè!"

Asai tựa hồ không quá thoải mái mà dời đi ánh mắt.

"... Vậy là tốt rồi. Nếu như cậu có thể cùng nam sinh cùng nhau chơi đùa, mà không phải lão cùng nữ sinh cùng một chỗ, tựu cũng không gây Aoi tức giận."

Cô bé lạnh lùng nói.

"Aoi đại khái dưới lầu phiền não, cậu đi mang cậu ấy lên đây đi."

"Ừ! Cám ơn cậu, Asa-chan!"

Hikaru sáng sủa mà chạy vội ra ngoài, xông xuống thang lầu.

Asai nói không sai, cậu ngắm đến màu trắng băng gấm xuất hiện tại thang lầu bên cạnh.

"Aoi-san!"

Aoi kinh hoảng mà nghĩ muốn chạy trốn, Hikaru lại nắm chặt hai tay của cô bé, vẻ mặt tươi cười nói:

"Aoi-san, xin cậu nhiều chờ một chút, đợi đến lúc tớ giao nam sinh bạn bè, tựu cũng không sẽ đem cậu tức giận mà chạy. Cậu muốn từ trước đến nay tớ tốt ờ."

Aoi đỏ bừng cả khuôn mặt, ánh mắt dao động, miệng há ra hợp lại.

"Ai, ai lý cậu a!"

Cô bé trả lời như vậy, biểu lộ như là tức giận vừa giống như hoang mang.

Hôm nay trong đêm, Hikaru trên giường nhìn ngoài cửa sổ ánh sao sáng, cầu nguyện nói:

"Hi vọng mình có thể giao cho nam bạn bè. Mình đối với dục vọng quá trung thực, nếu như có thể có một nghĩ sâu tính kỹ bạn bè thì tốt rồi."

Thế nhưng mà cậu lớp học không có giống Asa-chan đồng dạng nam sinh.

Phải tìm được như Asa-chan như vậy "Nghĩ sâu tính kỹ" bạn bè giống như rất không dễ dàng.

Nói trở lại, "Nghĩ sâu tính kỹ" có Asa-chan là đủ rồi a...

Cho nên cậu lại bỏ thêm một câu.

"Dũng cảm bạn bè cũng có thể."

Đúng, thí dụ như nói có thể trợ giúp người khác đại anh hùng.

Bạn bè như vậy nhất định cũng rất tuyệt.

Cậu ôm đầu tựa ở xoã tung trên gối đầu, hưng phấn mà nhắm lại mắt.

Hi vọng có một ngày có thể giao cho bạn bè như vậy.

Nói không chừng khác lớp sẽ có loại người này.

Cái kia là cậu có thể tại hạ giờ dạy học thời gian đi bạn bè lớp, lớn tiếng kêu lên:

"Này, tớ quên mang sách giáo khoa rồi, cậu cho tớ mượn a."

52710562201202142226162516318894191_010

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận