Tập 03
Chương 55: Dường như cuối cùng tôi cũng nhận ra...
151 Bình luận - Độ dài: 1,280 từ - Cập nhật:
-Ra chuyện là như thế à. Chả trách cậu lại phản ứng như thế…
Giọng nói của Gram vang lên trong đầu như đã hiểu ra lý do tôi hành động như vậy. Nhưng tôi thì không hài lòng chút nào với kết quả của hành động đó.
Sau khi thu Gram lại trên tay, dưới đất có một cái xác (chưa chết) của một trong ba tên dâm tặc ban nãy đang lăn lộn đau đớn. Nhưng có vẻ cú đòn của tôi chưa đủ mạnh để khiến hắn bất tỉnh.
-Là do ta đã giảm trọng lượng để khiến nó yếu đi đấy.
Gram lên tiếng giải đáp thắc mắc của tôi.
-Ông phiền thế.
-Ta mà không làm thế thì chắc cậu đã xiên qua đầu hắn rồi đấy.
Nghe lời phàn nàn của tôi, Gram thở dài.
Trở lại với hai tên còn lại trong đám dâm tặc, sau vài giây bất động vì đồng bọn bất ngờ bị hạ gục, cũng tỉnh được lại và lao vào tóm lấy ngực áo tôi bằng ánh mắt muốn giết người.
-Oi, thằng ranh, mày mới làm gì đó hả?
-Thế còn hai thằng chúng mày? Giữa ban ngày ban mặt dồn một cô gái vào hẻm vắng?
-Đó không phải chuyện của mày!!
-Không phải chuyện của tao. Nhưng cái trò con lợn chúng mày đang làm khiến tao thấy bực mình.
Trái ngược với hai tên côn đồ đang nổi giận phừng phừng, đầu tôi lạnh toát như băng. Thật là mệt mỏi khi ở đâu cũng gặp mấy kẻ thích gây sự như thế này. Bọn này luôn là mấy kẻ chả mấy khi chịu ăn lời.
-Oi oi, chả phải cậu mới là kẻ đã chọc giận chúng hay sao? Nếu không có ta, nãy giờ cậu đã thành tội phạm rồi đó.
Tất nhiên, tôi không phải tội phạm, vì tôi chẳng làm gì sai cả…
-Chính con bé đó đã chọc giận tụi tao. Và nó sẽ phải trả giá cho chuyện đó.
Trong khi một tên đang huyên thuyên một cái lý do nhảm nhí mà bất kì tên dâm tặc nào cũng có thể dùng được, tên còn lại nhìn tôi một lượt từ đầu đến chân bằng ánh mắt dò xét.
-Ngọn thương…lẽ nào…hắn là kẻ luôn theo đuôi Mikage-chan?
-Theo đuôi?
Chính Mikage mới đang là người theo đuôi tôi.
Mà thôi kệ, chúng muốn gọi tôi là cái gì cũng được, nhưng đã biết cả Mikage và tôi thì chắc hẳn chúng là Lính đánh thuê. Trang bị sơ sài không giáp trụ hay khiên, chỉ có một thanh kiếm đeo trên thắt lưng.
Tưởng thế nào.
Vậy mà dám sấn sổ lại tóm cổ áo thằng này.
-Này, từ từ, nghe ta đã. Cậu có thể làm gì chúng thì tùy, nhưng ít nhất, hãy đợi hắn giơ nắm đấm lên đã….
Gram tuyệt vọng khuyên bảo tôi, dù đang giận tím người, nhưng tôi vẫn quyết định sẽ nghe theo lời ông ta một lần.
-Tôi nghĩ hay là hôm nay chúng ta thử đổi vai xem sao. Hãy thử tin vào quyết định của tôi một lần nhé.
-Chờ đã. Đừng có đùa. Tại sao ta lại phải nhận cái vai tsukkomi. Đó là vai của cậu mà. [note21210]
Một lần nữa, lại là một cuộc trò chuyện không đầu không đuôi.
-Oi, thằng khốn, mày có nghe bọn tao nói gì không hả?
-Im mồm.
Tôi đưa tay lên tóm ngược lại ngực áo của tên đang nắm cổ áo mình và cho một đấm thẳng vào giữa mặt hắn ta.
-Puha….
Cảm giác thịt và xương bị vỡ nát truyền lại dọc theo nắm tay tôi. Nắm tay hắn tuột ra khỏi ngực tôi, cúi đầu xuống ôm lấy cái mũi đang chảy máu ròng ròng.
-Oi…sao cậu lại chủ động đánh hắn. Lại còn với lý do vô lý nữa!!
-Đâu có, hắn không giơ nắm đấm, nhưng lại giơ trán nhắm vào tôi đó.
-Cậu ngốc thật hay giả ngốc vậy??
Trong lúc tôi còn đang nhây với Gram, một giọng nói giận dữ khác .
-Thằng khốn…
Tên duy nhất còn lại cũng vung nắm đấm lên tấn công tôi. Nó chỉ đơn giản là một cú đấm, không chút kĩ thuật nào, thua xa lũ quái vật. Nhưng nếu để trúng nó vào người thì cũng khá đau đó.
-Đừng mơ.
Đưa lòng bàn tay ra, tôi tóm lấy nắm đấm kia một cách vô cùng đơn giản. Đây cũng là một thành quả qua quá trình luyện tập với Mikage, nhờ vào những chỉ dẫn của cô ấy, tôi đã có thể phần nào đọc được những chuyển động của kẻ địch để ra tay cản phá.
Tên côn đồ ngạc nhiên đến như muốn lòi cả mắt ra ngoài.
-Cái gì??
Cánh tay còn lại vung lên như cố tấn công tôi để gỡ nắm đấm kia ra.
Không thèm để ý đến nó, tôi bóp tay lại.
*Rắc rắc*
-Atatatata….đau quá….đau quá…tôi xin lỗi…xin lỗi….
Trong khi kêu gào thảm thiết, hắn như gục hẳn xuống trong khi vẫn bị tôi tóm chặt nắm đấm. Những gì tôi cố làm chỉ là giữ chặt để hắn không thể giật tay ra, nhưng hiệu quả của nó dường như không chỉ dừng ở mức đó.
-Cộng sự. Mau thả hắn ra đi. Nếu cứ nắm chặt như thế, nắm tay hắn sẽ nát vụn ra đấy.
-Thế á??
Tôi vội vã buông tay ra, thả tên côn đồ còn lại nằm dài trên mặt đất ôm lấy nắm tay của mình.
Mặc dù có chủ định dồn một chút sức vào nắm tay, nhưng tôi không thể ngờ nó lại mạnh đến như thế.
Tôi nhìn vào lòng bàn tay mình.
Đó chắc chắn vẫn là bàn tay của tôi, nhưng cảm giác sức mạnh của nó giống như đến từ một cơ thể khác vậy.
-Cái này, lẽ nào…
-Ờ. Đấy là tác dụng của việc cậu sử dụng [Gia trọng] khi luyện tập mỗi ngày đó. Nhờ nó mà sức mạnh cơ bắp của cậu đã tăng lên rất nhiều.
Việc không nhận ra sức mạnh của mình ngày càng tăng lên, khiến tôi không thể kiểm soát được hành động của mình ở mức cho phép và suýt nữa đã gây ra đại họa.
-Thôi được rồi. Giờ nên lo cho em gái kia thì hơn.
Nhận được lời khuyên của Gram, tôi nhớ lại lý do mình đã tấn công ba tên này ban nãy.
Hai tên đã bất tỉnh vì choáng váng, một tên còn lại thì đang ôm nắm tay lăn lộn trong đau đớn.
-Eto…cô không sao chứ?
-Eh…Ah…vâng…tôi không sao…cảm ơn anh rất nhiều. Anh ổn chứ?
-Sao cô lại hỏi tôi vậy?
-“À không, tôi chỉ ngạc nhiên vì không ngờ người mình giúp đỡ lại là một cô gái xinh đẹp như vậy” Câu tiếp theo cậu sẽ nói như thế đúng không?
Khi còn chưa kịp ngạc nhiên vì câu chen ngang của Gram, bỗng nhiên trong đầu tôi lóe lên một ý nghĩ.
Hình như, trước đây, tôi cũng từng có một cuộc trao đổi tương tự như thế. [note21211]
-Eh???
-Eh…c…cô…cô là…
Tôi đơ ra đó và tỉnh lại chậm hơn so với cô gái kia.
Với cùng một tình huống gần tương tự, với một cuộc hội thoại tương tự, với một bộ đồ kín kẽ tương tự.
Ngay lúc này, đang đứng đó là người con gái mà tôi đã cứu giúp ngay trong ngày đầu tiên tới Kinh đô này.
151 Bình luận
Ngon ????
Sau một hồi kinh ngạc tôi mới trấn tĩnh lại bởi tiếng hò hét . Lần này có vẻ là một tập đoàn sẽ đến , hò hét “ Thịt nó “ “ phạp nó” . Cô gái biến sắc nói
“ chạy ngay đi , trước khi chúng nó phạp cả tụi ta “
Chắc ba tên kia đã gọi cả ae lương sơn của tụi nó rồi . Chả suy nghĩ nữa, tôi bế cô ấy rồi chạy nhanh như tên bắn , rồi hoà mình vào khu phố xa
như lần đầu , chúng tôi đi dạo trên phố xá. Ngày nghỉ nên đông nghịt . Tôi còn rất nhiều điều muốn hỏi cô , và dường ngư cô ấy cũng vậy . Vẫn là mái tóc đỏ rực rỡ , trang phục kín . Tôi đang ngơ ngơ thì cô đã lên tiếng trước
“Ano cảm ơn anh đã cứu tôi lần nữa . Nhưng chúng ta đã đi đâu rồi “
Tôi mới ra khỏi mơ mộng thì hoảng hốt về thực tại chúng tôi trên con phố cave ngày đầu . Tôi định chạy nhưng gram bảo
“ oi chạy cái đếu gì chả ngon này thì chơi đi” . Tôi định vặc lại thì bỗng thấy cô gái vào một của hàng . Mắt cô sáng lên khi nhìn vào mấy cái que nhựa đầy màu sắc và hình thù, cái máy có đầu như cái đánh trứng , mấy cái nhỏ như trứng có dây...
. Tôi hoảng hốt , đó là của hàng sextoy . Khi tôi đến cô gái tò mò hỏi
“ Anh có bt đây là cái gì không , chủ quán bảo là cái này rất tốt cho chị em lúc rảnh và cô đơn . Nó rất tốt để tạo điều kiện cho món sò nhồi thịt “
Nghe vậy tôi rạo rực , chắc cô ấy còn ngây thơ lắm . Nghĩ vậy cộng thêm sự hứng thú tôi liền mua một cái cu màu đỏ dài hơn cái của tôi cỡ 14 inch
“ cách sử dụng hơi khó chịu nên cô cố gắng
Nói rồi cô gật đầu giao phó cho tôi
Tôi liền bảo cô ấy ngồi xuống , hít một hơi rồi nói thẳng toẹt
“ cô vui lòng cho tôi xem cái con bướm đc ko ?
Trước câu đó cô gái mặt tối sầm nhìn tôi bằng ánh mặt kinh ngạc đến sợ hãi làn da hồng hào trắng bệch . Tôi nghĩ lại thì mình đã nói ngu vội xin lỗi lấy được . Cô ấy đứng phắt dậy , nhìn tôi , cái tay từ từ đưa lên . Tôi nghĩ ngay là một cái tát lật mõm nên nhắm mắt chịu , nhưng thay vì tiếng chát lại là tiếng soạt . Tôi mở mắt ra thì vô cùng khiếp đảm
Cô ấy đỏ bừng mặt như gấc , hai tay buông thõng . Chiếc quần trắng đã tụt xuống để lộ mu xinh xắn vừa vặn tam giác đều , ko lông . Rồi từ từ ngồi xuống , cô hỏi
“ etou ... Tiếp theo anh sẽ làm gì “
Tôi trấn tĩnh lại , vì nhìn quá nhiều âm vật rồi nhưng vì ky là quỷ và mi là cáo nên có thể nói là lần đầu tôi nhìn thấy lờ người . Tôi giơ hai chân cô lên, mắt sáng như sao. Cái khe hiện lên với một màu hồng tươi như miệng người con gái nhưng ngược lại môi lờ như đôi môi lại trắng còn khe lại hồng . Cái khe hẹp ấy rất khít , được hai mép đóng kín . Tôi chỉ mún húp thôi . Tôi hỏi
“ sao cô lại phó mặc cái ngàn vàng cho một thằng như tôi “
Cô trả lời một cách bẽn lẽn “ Vì anh đã hai lần ko ngại lao vào cứu tôi nên tôi cảm thấy anh rất đáng tin cậy . Nếu anh ko cúe thì tôi sẽ bị làm nhục , cái ấy sẽ thành của nợ đúng nghĩa thôi ( đàn ông gọi là của quý thì ngược lại ) . Và tôi rất tò mò nên dù thế nào tôi cũng phải thử cái này
Nghe như một sự thôi thúc , tôi từ từ banh nhẹ cái khe . Quả thật nó rất hồng và đẹp , cô khẽ rên ưm ah . Chắc gái trinh , nhưng vì đc yêu cầu tôi nhẹ nhàng đặt quả chuối giả vào lỗ nhỏ hơi rì nước
“ Anh làm gì vậy “
“ thì đây là cách sử dụng nó “
“ Sao anh lại làm vậy với tôi ? Sao anh ko nói ... “ cô nói với giọng vô cùng tức tối , mặt cúi và tóc che nhưng tôi chắc gương mặt xinh đẹp đó méo xệch vì tức
“ Tôi xin...xin lỗi tại ...”
Nhưng trước khi tôi kịp xin lỗi thì kết quả ko phải là cô ấy sẽ giết tôi
“ sao không bảo tôi kịp chuẩn bị tâm lý rằng nó sướng kinh khủng trời ơi từ khi cha sinh mẹ đẻ mà ông chết bà què tôi mới được cảm nhận sự sung sướng này . Nó còn sướng hơn cả việc ăn xiên thịt lần trước . Anh quả là một người tuyệt vời luôn mang lại điều vui và mới lạ cho tôi nên hãy tiếp tục đi chọc mạnh hơn đi “
Vậy là tôi dẫn cô ấy vô quán trọ và ko chỉ trọc bằng polime , tôi còn sục lỗ ấy bằng dùi cui của mình